Bảo Bối, Ngoan Ngoãn Để Cho Anh Yêu

Chương 177 - Chương 162

/282


Nhiếp Tử Vũ vừa bước vào văn phòng làm việc liền cảm giác được rõ ràng bầu không khí không thích hợp. Đầu bên kia, chủ nhiệm Hệ đang dạy dỗ học sinh đột nhiên ngừng lại, phải biết rằng nghe đồn trước đây lúc ông ta dạy dỗ học sinh chưa bao giờ dừng lại giữa chừng, mặc kệ cho có xảy ra chuyện gì đi nữa. Mà bây giờ khi tầm mắt của ông liếc nhìn thấy Nhiếp Tử Vũ từ ngoài cửa bước vào, lại có thể phất tay ý bảo tên học sinh xui xẻo kia đi xuống.

“Qua đây đi.” Chủ nhiệm Hệ nhếch nửa miệng nói với Nhiếp Tử Vũ.

Nhiếp Tử Vũ cũng không hé răng, ngoan ngoãn nghe lời đi lại, nhưng mà vừa mới đi tới trước mặt ông, một tờ báo đã đặt được quăng lên mặt bàn trước mặt cô. Taoo do leê quíy dđono.

“Em có điều gì muốn giải thích không?”

Nhiếp Tử Vũ sửng sốt, đáy mắt hiện lên sự kinh ngạc. Lúc đang muốn hỏi ông ta muốn cô giải thích cái gì, thì thấy một ngón tay của chủ nhiệm Hệ chỉ lên cái tiêu đề của tờ báo, ý bảo cô nhìn.

Nhiếp Tử Vũ không hiểu cụp mắt xuống cầm tờ báo lên, lúc cô nhìn thấy tiêu đề tờ báo viết “Một nữ sinh đại học có tiếng nào đó bán dâm, hình ảnh giường chiếu bị lộ ra ngoài ánh sáng”, tim cô đập chậm một nhịp, nhất là khi bên cạnh những dòng chữ kia có kèm theo một tấm hình chiếm một phần hai của tờ báo, lúc này giống như có một chậu nước đá hất thẳng vào mặt cô, từ đỉnh đầu tới lòng bàn chân đều trở nên lạnh lẽo.

Trong hình là hình ảnh một đôi nam nữ ôm nhau ngủ, góc chụp là một bên mặt, nhưng mà gò má tinh xảo của nữ chính trong hình chỉ cần người nào đã từng gặp Nhiếp Tử Vũ rồi thì đều có thể đoán ra đó là cô. Ngoại trừ tấm hình có đầy đủ hình ảnh giường chiếu, phía dưới còn có mấy tấm chụp khách sạn.

Tầm mắt chuyển qua đọc những dòng chữ nhỏ, đọc dần xuống phía dưới, khoé miệng của Nhiếp Tử Vũ khẽ nhếch lên một nụ cười so với sự khổ sở còn khó coi hơn. Sau khi đọc hết cô muốn cười lại không cười nổi. Bởi vì trên báo viết chính là hoàn cảnh sơ lược của cô, đại khái là đang học trong trường đại học, và với bộ dạng phóng đãng của cô, ảnh hưởng tới môi trường học tập, tạo thành ảnh hưởng xấu. Taoo do leê quíy dđono.

Bây giờ nhìn tình cảnh này, xem ra ngày đó quả nhiên là cô đã đoán không sai, vốn bị Nhiếp Tử Phong bắt gian tại trận chỉ là màn dạo đầu, mục đích thực sự là muốn lăng nhục cô, khiến cô ở Đài Loan không ngóc đầu lên được!

Nhiếp Tử Vũ chậm rãi buông tờ báo ở trong tay xuống, cô giương mắt lên nhìn chủ nhiệm Hệ đang nhìn cô chằm chằm, dùng giọng điệu nhẹ nhàng như cơn gió nói: “Em không có gì để giải thích.” Mặc dù chuyện xảy ra không giống như thông tin mà tờ báo đưa tin, nhưng mà sự thật cũng không khác là mấy, bởi vì cô và Minh Hạo đã cùng ngủ một đêm với nhau.

Nghe vậy, sắc mặt của chủ nhiệm Hệ như chìm xuống đáy cốc.

Bàn tay của ông ta đập lên bàn kêu “Rầm!” một tiếng, khiến cho những giấy bút trên bàn nảy lên.

“Thân là một học sinh trong trường của chúng ta, em lại là nữ sinh tại sao lại không biết xấu hổ như vậy, danh tiếng của trường chúng ta còn đâu…” Ông ta tức giận tới mức lời nói ra không suy nghĩ, gân xanh trên trán cũng nổi lên, sắc mặt khó coi vô cùng. Dđienn damn leie quyýdon.

Nhiếp Tử Vũ cũng không lộ ra biểu cảm gì, nhưng mà bên trong tất nhiên cảm thấy vô cùng nặng nề, mặc cho ông ta tuỳ ý răn dạy và mắng chửi mình.

“Căn cứ vào tình hình đi học của em và cả chuyện lần này nữa, chúng tôi quyết định đuổi …” Hai chữ “học em” còn chưa kịp nói ra khỏi miệng, thì cánh cửa vốn đang được đóng kín lại đột nhiên bị đẩy ra kêu “rầm” một tiếng.

Chủ nhiệm Hệ tức giận vốn muốn mắng người nào vô lễ như vậy, nhưng mà khi nhìn thấy một bóng dáng cao lớn đứng ở cửa kia, thì sự tức giận của ông ta thoáng một cái trở nên cứng ngắc lại. Một lúc lâu sau mới nhắm mắt lại há miệng ra, lập tức bày ra sắc mặt nịnh nọt, cười cười nghênh đón.

Nhiếp Tử Vũ một lòng đắm chìm trong mạch suy nghĩ của mình cũng không để ý tới người ông ta nhìn thấy là ai, mãi cho tới khi vang lên một giọng nói quen thuộc, lúc này nét mặt của cô thoáng thay đổi.

“Tôi là người nhà của Nhiếp Tử Vũ.”

. . .



Tổng giám đốc tiếng tăm lừng lẫy của tập đoàn Nhiếp Phong tới đại học X, tin tức này chỉ một lát sau đã truyền khắp sân trường. Ngoại trừ những giáo sư nghe thấy tin tức Nhiếp Tử Phong tới đã tới rồi, thì ngay cả hiệu trưởng đang mở cuộc họp cùng với các thành viên ban giám đốc cũng chạy tới.

“Tổng giám đốc Nhiếp, xin chào, tôi là hiệu trưởng của trường này, tôi họ…” Giới thiệu đơn giản một

/282

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status