Cẩm Y Hương Khuê

Chương 16 - Chương 16

/56


Sau khi cùng Tiêu Chấn đạt thành ước định, Tô Cẩm nói được là nhất định phải làm được, ngoan ngoãn ở hậu trạch tập trung dưỡng thai.

Nàng cảm thấy Tiêu Chấn là quá quan tâm đến đứa con này của Phùng Thực rồi, nhưng Tô Cẩm không tội gì vì muốn buôn bán trong ba tháng mà cùng hắn xào xáo mọi chuyện cho phiền toái.

A Triệt dọn ra tiền viện ở, có lẽ thấy nghĩa tử rất có hứng thú với việc tập võ nên mỗi ngày Tiêu Chấn đều mang A Triệt đi tới trại lính, tự mình dạy công phu cho nghĩa tử. Lần đầu tiên dạy dỗ cho đứa nhỏ, Tiêu Chấn vô tình ra tayddlqd quá nặng, mà A Triệt lại là một đứa bé chuyện gì cũng giấu trong lòng, có khổ có mệt mỏi hơn cũng gắng gượng mà chống đỡ, sau khi về nhà cũng không tố cáo với mẫu thân, cho đến sáng hôm sau bị ngã bệnh không dậy nổi.

Cả Tiêu Chấn và Tô Cẩm đều rất lo lắng, vội mời lang trung tới, mới biết đứa nhỏ không chịu nổi gánh nặng, vì vậy mà khiến cho thể lực suy kiệt.

Nhìn khuôn mặt tái nhợt của nhi tử nằm trong chăn, Tô Cẩm đau lòng vô cùng.

Tiêu Chấn rất áy náy, tự trách nói : Là do ta không biết cách dạy dỗ, kính mong đệ muội thứ tội.

Nếu như hắn là nam nhân của mình, Tô Cẩm đã sớm mắng Tiêu Chấn một trận nên thân rồi, nhưng suy cho cùng hắn cũng chỉ là người ngoài, nàng không thể làm theo cảm tính được.

Đại nhân nói quá lời rồi, ngài cũng không phải cố ý. Tô Cẩm nghiêng đầu nhìn hắn vẻ mặt rất thành khẩn nói : Học võ rất khổ cực, nghiêm sư xuất cao đồ (thầy nghiêm khắc có trò giỏi giang), đứa bé này về sau còn mong đại nhân trông nom nhiều hơn, không cần vì vậy mà quá phóng túng A Triệt mới đúng.

Tiêu Chấn nghe nàng nói vậy đột nhiên cảm thấy, nữ nhân này cũng không phải là người không hiểu đạo lí.

Lần A Triệt bị bệnh này ngược lại làm cho khoảng cách giữa hai người có từ trước không còn nữa.

Cuối tháng sáu, A Triệt nhập học, Tiêu Chấn tự mình đưa nghĩa tử đi học, không những vậy còn trực tiếp nói chuyện với tiên sinh nhờ tiên sinh dụng tâm dạy dỗ. Trong học đường, phần lớn bọn nhỏ đều xuất thân từ con nhà bách tính bình thường, biết A Triệt đường đường là nghĩa tử của chỉ huy thiêm sự Tiêu đại nhân cũng không dám tỏ ý khi dễ A Triệt, có mấy đứa trẻ lõi đời còn muốn tìm cách thân cận làm bạn với A Triệt.

A Triệt trời sinh nhạy cảm, mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng có thể phân biệt được ai thật lòng ai giả ý, vì vậy, trong một tháng đi học, chỉ hợp với hai người bạn nhỏ khác.

Chỉ có hai người bạn thôi nhưng trong mắt Tô Cẩm, hai cũng đã rất nhiều rồi. Ngày học đường nghỉ học, mẫu thân khác sợ con mình ra ngoài nghịch ngợm gây sự, riêng Tô Cẩm khích lệ A Triệt đi tìm các bạn cùng lứa tuổi chơi cùng, hoặc có ý muốn A Triệt mời bạn đồng học Triệu Mộ Hiền đến nhà làm khách. Có bằng ddlqdhữu nên A Triệt cũng thay đổi không ít, mặc dù vẫn giữ nguyên tính tình trầm mặc ít nói, nhưng trên mặt đã không còn vẻ tối tăm nữa, xem ra đã chững chạc lên không ít.

Có hôm cuối tuần Tiêu Chấn được nghỉ, còn có thể mang A Triệt cùng đi săn thú, vóc dáng Tiêu Chấn cao lớn, tài bắn cung cao siêu vô cùng khiến cho A Triệt thấy cực kì kính nể, về nhà nói chuyện với mẫu thân, khi nhắc đến tài bắn cung của Tiêu đại nhân thì hai con mắt lóe sáng nể phục không che giấu.

Tô Cẩm ôm lấy khuôn mặt của tiểu tử cười nói : Vậy A Triệt phải cố gắng học cho tốt, tương lai sau này cũng sẽ trở thành người văn võ song toàn như thế.

A Triệt kiên định gật đầu.

Thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy khi đã đến tháng chín, ở hậu trạch cuộc sống diễn ra thật yên lặng.

Bụng Tô Cẩm ngày một lớn hơn, mỗi lần Tiêu Chấn nhìn thấy thì trong lòng cũng không khỏi e sợ không dám đến gần, lo lắng tay chân mình vụng về sẽ đụng ngã nàng. Ngày hôm đó lang trung lại đến bắt mạch, Tô Cẩm mỉm cười nhẹ nhàng ngồi vị trí chủ vị, Tiêu Chấn ngồi ở một bên khác cùng với A Triệt giống như hai đại nhân canh giữ bên cạnh Tô Cẩm, cùng nhìn chằm chằm vào ngón tay của lang trung.

Sau khi chẩn mạch xong, lang trung vuốt chùm râu nói: “Khoảng tám ngày nữa sẽ đến ngày sinh.”

Tiêu Chấn âm thầm nắm chặt quyền, tám ngày nữa, tám ngày nữa cũng sẽ không cần đề phòng lo lắng bất an nữa.

Tô Cẩm cũng không có quá nhiều lo lắng, năm đó khi mang thai A Triệt mới gọi là vất vả, ba tháng đầu mang thai, ăn cái gì ói hết cái đó, còn bị động thai chảy máu, nàng phải nằm trên giường suốt mười ngày mới không còn nguy hiểm, trong những ngày cuối cùng của thai kì, cả thắt lưng, xương sống, bắp đùi đều mềmddlqd nhũn, các buổi tối đều khó chịu ngủ không ngon giấc, không chỉ nàng khổ sở mà còn hành hạ Phùng Thực chịu khổ theo, đến lúc sinh thì chẳng khác nào xông một chuyến đến quỷ môn quan.

Lần mang thai lão nhị này so với ca ca thì ngoan ngoãn hơn nhiều, thậm chí Tô Cẩm còn không cảm nhận được nôn nghén mãnh liệt, hơn nữa, những phụ nhân lớn tuổi đều nói lần sinh thứ hai so với lần đầu sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều, không đau đớn khổ sở như lần đầu.

Vì vậy, cứ đến ban đêm Tiêu Chấn trằn trọc trở mình băn khoăn không biết Tô Cẩm ngủ có ngon không? Có bị khó chịu gì không?

Tối hôm nay, đang ngủ, đột nhiên Tô Cẩm tỉnh lại, trong nhà tối đen như mực, cũng không biết đến canh mấy rồi.

Đệm giường bị ướt, bụng đau lên từng cơn.

Tô Cẩm vẫn tỉnh táo gọi Lưu thẩm ngủ cùng với nàng: “Lưu thẩm, ta chuẩn bị sinh rồi, nhanh đi gọi bà mụ đến đi.”

Chỉ một loáng, phòng sinh đều chuẩn bị tốt, phòng bếp nhỏ cũng sáng đèn lên, người đi tiền viện thông báo thì đi, người xuống phòng bếp nấu nước cũng được sắp xếp đâu ra đấy.

Ở phòng trước, Tiêu Chấn nghe tin thì nhảy lên.

“Đại nhân, đại tẩu muốn sinh rồi!”

Ngoài cửa truyền đến giọng nói vừa hưng phấn vừa khẩn trương của Xuân Đào khiến tim của Tiêu Chấn đập liên hồi như muốn nhảy ra ngoài, hắn lập tức nhảy xuống giường, cấp tốc mặc quần áo vào.

Hắn ăn mặc thật chỉnh tề, còn A Triệt chỉ mặc quần áo trong nghe tiếng đã liền chạy thẳng tới hậu viện rồi.

Tiêu Chấn không kiềm chế được đi nhanh theo mấy bước, nhưng chợt nhớ đến thân phận của mình, Tiêu Chấn quay trở lại nhà chính, đôi tay nắm chặt thành quyền ngồi trên ghế thái sư, dáng vẻ uy nghiêm đợi tin tức. Lưu thẩm, ddlqd Xuân Đào và các nữ quyến khác đi đến hậu viện giúp đỡ, còn đám đàn ông mặc dù rất quan tâm đến Tô Cẩm nhưng cũng chỉ có thể ngồi tại tiền viện chờ tin tức.

Từ nửa đêm đến trời sáng, phải đến


/56

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status