Cẩm Y Hương Khuê

Chương 19 - Chương 19

/56


Tô Cẩm mang theo lễ vật, bế con ngồi lên xe ngựa, đến Lý phủ làm khách.

Dương thị, Cữu phu nhân cùng ở phòng khách tiếp đãi nàng, hai biểu tỷ muội Lý Tuệ Châu, Dương Tố Lan cũng ngồi ở một bên.

Tô Cẩm mặc một chiếc bối tử (*) màu xanh, phía dưới quần trắng, ăn mặc thật đơn giản, lại không che giấu được dung mạo diễm lệ bẩm sinh cùng dáng người xinh đẹp của nàng, mới xuất hiện ở trước cửa phòng khách, đám người Dương thị đều trợn tròn mắt nhìn chằm chằm, nhất là hai vị phu nhân, đều không thể tiếp nhận một quả phụ bán bánh bao đầu đường thế mà lại quốc sắc thiên hương như thế.

Dương thị từng gặp qua không ít quý nữ danh môn, luôn có cô nương xinh đẹp, trước kia nghe nói Tô Cẩm tư sắc diêm dúa lẳng lơ, Dương thị liền nghĩ, một dân phụ cơm canh sơ sài có thể thật sự đẹp sao? Nhiều lắm thì chỉ ở bậc trung, cộng thêm thay đổi cách ăn mặc mới có vẻ đặc thù một chút, đặt vào gia đình giàu có, nhiều nhất là một nha hoàn dung mạo xinh đẹp.

Mà bây giờ, trơ mắt nhìn Tô Cẩm dắt theo một bé gái thận trọng đi về phía nàng ta, rõ ràng đã sinh hai đứa bé rồi, khuôn mặt tiểu phụ nhân kia vẫn còn mềm mại như các thiếu nữ, mặt mày lại mang nét quyến rũ kiều diễm chỉ ở tân phụ (cô dâu) mới có, giống như một đóa mẫu đơn đỏ thẫm diễm áp quần phương, trong lòng Dương thị không nhịn được dâng lên ghen tỵ.

Vì sao ông trời bất công như thế, xếp đặt tướng mạo tốt như vậy lên trên người một quả phụ không biết thẹn?

Dương thị nghĩ như vậy, nhưng bản thân nàng ta cũng là một mỹ nhân, còn có thể khống chế được ghen tỵ, ở bên cạnh Cửu phu nhân tư sắc bình thường, nhìn thấy Tô Cẩm thân phận không bằng nàng ta lại xinh đẹp hơn nàng ta, Cữu phu nhân rất không thoải mái, âm thầm liếc về phía nữ nhi ở đầu dưới.

Dương Tố Lan hâm mộ nhìn Tô Cẩm, cô nương mười sáu tuổi đợi gả, chỉ hy vọng mình cũng có một gương mặt mỹ lệ, mà không phải cái danh tài nữ thư hương. Mẫu thân là tài nữ, nhưng phụ thân lại thích đi phòng hai tiểu thiếp tướng mạo đẹp hơn, Dương Tố Lan mưa dầm thấm đất, dần dần hiểu được một đạo lý, thú thê thú hiền, nạp thiếp nạp sắc (cưới vợ cưới vợ hiền, nạp thiếp nạp người có sắc), các nam nhân thú tài nữ là vì danh tiếng, trong xương vẫn ưa thích mỹ nhân.

Oh, muội muội thật đáng yêu!

Ba nữ nhân đều nhìn chằm chằm Tô Cẩm, chỉ có Lý Tuệ Châu mười tuổi chú ý tới A Mãn trắng trắng tinh khiết trước tiên.

Nàng vừa hô, ba nữ nhân Dương thị lúc này mới nhìn về phía A Mãn, Tô Cẩm nắm lấy cơ hội, thật nhanh quan sát khuê tú duy nhất trong phòng khách - Dương Tố Lan.

Dương Tố Lan mặc một chiếc bối tử thêu hoa màu hồng nhạt, màu sắc này làm nền cho làn da, nhưng Tô Cẩm vẫn nhìn ra, Dương Tố Lan hơi đen, gương mặt nhỏ dài, đôi môi hơi mỏng, đoan đoan chính chính ngồi ở đàng kia, thay đổi duy nhất, chính là khí độ đại gia khuê tú kia.

Nhìn qua loa qua một lần, Tô Cẩm uốn gối hành lễ: Dân phụ bái kiến hai vị phu nhân, hai vị tiểu thư.

Dương thị, Cữu phu nhân lập tức chú ý tới chỗ không ổn trong động tác của nàng, liếc mắt nhìn nhau, truyền cho nhau một ánh mắt giễu cợt, phụ nhân phố phường, đúng là không lên được mặt bàn.

Dương thị không muốn nói chuyện với quả phụ hèn mọn lắm.

Cữu phu nhân một lòng hy vọng nữ nhi có thể gả cho Tiêu Chấn tuổi trẻ tài cao, cho nên thái độ khá hơn một chút, cười nói: Tiêu đại nhân cùng đại nhân quan hệ thân thiết, giữa chúng ta cũng không cần quá khách khí, mau mời ngồi.

Tô Cẩm phúc lễ nói cám ơn, nhìn ra Dương thị thật sự không chào đón nàng, Tô Cẩm cũng không định dùng mặt nóng đi dán mông lạnh người ta, buông mắt ngồi ở trên ghế, hai tay vịn nữ nhi ngây thơ, bày ra dáng vẻ dân phụ nhút nhát.

Phu nhân, muội muội tên gì? Lý Tuệ Châu bu lại, khom lưng trêu chọc A Mãn.

A Mãn ngước đầu nhỏ, tò mò nhìn nàng.

Tô Cẩm cười nói: Hồi tiểu thư, nàng tên A Mãn, Mãn trong Mãn Nguyệt (trăng tròn).

Lý Tuệ Châu đọc một lần, yêu thích sờ sờ gương mặt A Mãn: Muội muội thật là xinh đẹp.

A Mãn nghe hiểu được câu này, nhếch miệng cười. Trả lễ lại, Tô Cẩm cũng khen Lý Tuệ Châu xinh đẹp.

Cữu phu nhân cười gọi nữ nhi đến chơi đùa cùng A Mãn, thuận tiện giới thiệu với Tô Cẩm: Đây là tiểu nữ Tố Lan.

Tô Cẩm nhìn nhìn Dương Tố Lan, vẻ mặt thật lòng tán dương: Đã sớm nghe nói quý phủ là thư hương môn đệ, biểu tiểu thư quả là khí độ, giống như tài nữ trong tranh đi ra, thật đoan trang.

Khuôn mặt Dương Tố Lan ửng đỏ, Cữu phu nhân cười híp mắt, Dương thị nhìn Tô Cẩm, vẻ mặt rốt cuộc dễ nhìn một chút.

Nói lời xã giao một hồi, mọi người dời bước đến Cúc viên thưởng cúc, Dương Tố Lan, Lý Tuệ Châu mỗi người dắt một cái tay nhỏ của A Mãn, A Mãn muốn đi chỗ nào hai người cũng theo cùng, dần dần kéo dài khoảng cách. Các người lớn nơi này, Dương thị đi lên phía trước một chút, Cữu phu nhân và Tô Cẩm sóng vai nhau, nhẹ nhàng trò chuyện.

Đúng rồi, ta thường nghe người ta khen ngợi Tiêu đại nhân anh dũng, không biết Tiêu đại nhân năm nay bao nhiêu tuổi? Cữu phu nhân chủ động chuyển đề tài đến trên người Tiêu Chấn.

Tô Cẩm nói: Hai mươi sáu rồi, lớn hơn trượng phu đoản mệnh kia của dân phụ một tuổi, cho nên đại nhân gọi dân phụ là đệ muội.

Cữu phu nhân ngạc nhiên nói: Hai mươi sáu? Vậy cũng thật không nhỏ rồi, tại sao còn chưa có thành gia?

Tô Cẩm đối với chuyện này cũng lơ mơ, nói đúng sự thật: Lúc dân phụ mới vừa tới cũng buồn bực chuyện này, theo như lời nhà dân phụ suy đoán, Tiêu đại nhân ánh mắt cao, cô nương nhà nông bình thường đều không vừa mắt.

Cữu phu nhân nhìn nhìn nữ nhi trước mặt, thở dài nói: Tính khí này của Tiêu đại nhân, thật giống với Tố Lan nhà chúng ta, cao không tới thấp không xong, vẫn trễ nãi đến bây giờ. Chỉ có điều các nam nhân lớn một chút cũng không sợ, cô nương gia vượt qua mười tám tuổi đã là gái lỡ thì, cho nên ta lo rầu, muốn nhanh chóng chọn cho Tố Lan một cửa hôn sự tốt.

Tô Cẩm phối hợp nói: Biểu tiểu thư đoan trang hào phóng, hào kiệt đề thân nhất định nối liền không dứt, phu nhân cần gì phải rầu rĩ?

Cữu phu nhân than thở lần nữa: Tố Lan xoi mói, có bản lãnh nàng chê lớn tuổi, trẻ tuổi , nàng lại chê thiếu tiền đồ, một lòng muốn gả cho anh hùng trẻ tuổi đấy.

Tô Cẩm bừng tỉnh hiểu ra, nhưng không có theo tâm ý của Cữu phu nhân chủ động tác hợp Dương Tố Lan cùng Tiêu Chấn nữa, chỉ tán dương tài hoa của Dương Tố Lan, khuyên Cữu phu nhân không cần lo lắng quá. Không phải Tô Cẩm không muốn giúp, mà là nàng sợ gây phiền toái, nàng ở trước mặt Cữu phu nhân quá nhiệt tình, ngộ nhỡ Tiêu Chấn không hài lòng cửa hôn sự này thì làm thế nào?

Nàng không tiếp nhận dò hỏi, Cữu


/56

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status