Cao Quan

Chương 96: Xuất thế ngang trời

/660


Ngày 18 tháng 1, đại nhân vật của quốc gia bắt đầu nam tuần, thị sát một số thành thị phát triển ở phía nam. Ngày 21 tháng 01, ở thành phố Việt Châu tỉnh Việt Tĩnh, đại nhân vật công khai phát biểu về chuyến nam tuần của mình. Trong chương trình thời sự tiếp âm của đài CCTV tối hôm đó, hơn một nửa thời gian là nói về tin tức đại nhân vật nam tuần và buổi nói chuyện của ông.

Bành Viễn Chinh chế một tô mỳ ăn liền, vừa ăn vừa xem TV. Trên TV phát ra âm thanh hữu lực của đại nhân vật đó. Bành Viễn Chinh ánh mắt ngưng trọng, trong lòng hơi chút kích động.

- Không kiên trì chủ nghĩa xã hội khoa học, không kiên trì cải cách mở cửa, không phát triển kinh tế, không thay đổi đời sống nhân dân thì chỉ có thể tìm con đường chết. Cải cách mở cửa thì lá gan phải lớn một chút. Có gan thí nghiệm chứ không thể giống như bó chân của nữ nhân.

- Không dám xông ra thì chính là sợ tư bản chủ nghĩa. Xã hội chủ nghĩa hay là tư bản chủ nghĩa quan trọng hơn? Nói tới vấn đề này, tôi muốn đề cập đến một bài viết rất có giá trị, rất có kiến giải. Tác giả của bài viết rất có tư tưởng và tôi hoàn toàn đồng ý quan điểm của người đó. Đây cũng chính là lời tôi muốn nói. Tựa đề của bài viết là “Cải cách mở cửa: Sự xung đột giữa chủ nghĩa xã hội khoa học và kinh tế thị trường”. Tôi đề nghị mọi người có thể xem qua một lần.

- Kinh tế có kế hoạch không phải là chủ nghĩa xã hội khoa học. Tư bản chủ nghĩa cũng có kế hoạch. Kinh tế thị trường không phải là tư bản chủ nghĩa. Chủ nghĩa khoa học xã hội cũng có kinh tế thị trường. Thị trường và kế hoạch đều là thủ đoạn của kinh tế. Bản chất của chủ nghĩa xã hội khoa học chính là giải phóng và phát triển sức sản xuất.

Giọng nói của đại nhân vật cứ quanh quẩn bên tai Bành Viễn Chinh. Hắn quả thật không tin vào lỗ tai của mình. Đại nhân vật không ngờ trong chuyến nam tuần của mình đã trực tiếp đề cập đến bài viết của hắn.

Đối với Bành Viễn Chinh mà nói, đây quả thực là niềm vui không có gì sánh kịp.

Đại nhân vật đã nói tới như vậy, khẳng định là sẽ dẫn dắt tư tưởng dư luận, từ trung ương đến địa phương quán triệt tinh thần của bài nói chuyện nam tuần. Và tương ứng, bài viết của Bành Viễn Chinh cũng sẽ được lan rộng và đăng lại. Thậm chí sẽ trở thành tư liệu học tập trong các buổi hội nghị của lãnh đạo trung tâm các cấp chính đảng thành phố.

Bành Viễn Chinh bỗng nhiên đứng dậy, sắc mặt đỏ lên. Không thể dùng được lời nào để diễn tả cảm xúc hưng phấn bên trong của hắn.

Mà trên thực tế, trong buổi chiều cùng ngày đại nhân vật nói chuyện trong chuyến nam tuần, bộ môn quyết sách có liên quan của trung ương, Ban tuyên giáo trung ương không bao lâu đã tìm được bài viết của Bành Viễn Chinh trong báo Thanh niên Hoa Hạ. Sau đó điều tra rõ thân phận và đơn vị của tác giả. Trong lúc đại nhân vật nói chuyện thì điện thoại từ thủ đô gọi tới Tỉnh ủy Giang Bắc và Thành ủy Tân An. Cái tên Bành Viễn Chinh lập tức tiến nhập vào tầm mắt của lãnh đạo cao tầng.

Phùng lão trong cùng ngày cũng biết được tin tức này. Khi ông nghe nói đại nhân vật trong chuyến nam tuần đã có đề cập đến bài văn và tác giả không ngờ chính là cháu nội Bành Viễn Chinh của mình, trong lòng ông cảm thấy rất phấn chấn và vui mừng. Trong lúc Bành Viễn Chinh đang xem tin tức tiếp âm của đài CCTV, Phùng lão cùng với gia đình lớn nhỏ đến Đại Hồng Môn, vừa ăn cơm vừa xem tin tức.

Phùng lão sắc mặt hơi chút đỏ lên. Với hơn mười năm nắm quyền lực trong tay, trên mặt lại có thể xuất hiện cảm xúc biến hóa, đủ thấy ông giờ phút này nội tâm kích động đến dường nào.

Sau khi nghe xong đại nhân vật nói chuyện, Phùng lão chậm rãi nâng ly rượu lên, cao giọng cười:

- Đứa nhỏ Viễn Chinh này quả thật không hổ danh là con cháu của Phùng gia chúng ta. Kiến thức và tư tưởng của nó chính là sự kiêu ngạo của Phùng gia, và cũng là may mắn của Mạnh Lâm.

Mạnh Lâm kính cẩn cười:

- Ba, ba đừng đề cao Viễn Chinh quá. Chỉ là bài văn thôi mà, mèo mù vớ cá rán, ăn khớp với suy nghĩ của đại nhân vật.

Mạnh Lâm lời còn chưa nói xong thì đã bị Phùng lão cắt ngang:

- Không, không, Mạnh Lâm. Đứa nhỏ này rất có tư tưởng. Trong một năm gần đây, dư luận trong nước hoài nghi về cải cách mở cửa, tư tưởng hỗn loạn đều do con người làm ra không ít, bao gồm một số học giả và cao tầng lãnh đạo. Nó chỉ là một người trẻ tuổi, mà đã có kiến thức như vậy, hơn nữa còn kiên trì không để như nước chảy bèo trôi thì thật là đáng quý.

- Đúng vậy, em dâu à, Viễn Chinh lúc này đã nổi tiếng rồi.

Phùng Bá Đào cười nói:

- Anh nghe nói phòng nghiên cứu lý luận đối với cháu nó rất có hứng thú, có ý muốn điều cháu nó vào thủ đô làm việc.

Phùng lão lắc đầu:

- Không được. Tài viết mạnh, có tư tưởng chỉ có thể là sở trường, không nên làm công tác chủ yếu. Ba không tán thành Viễn Chinh đến phòng nghiên cứu lý luận. Nên để Viễn Chinh ở lại cơ sở, chỉ có một sân khấu đủ lớn thì đứa nhỏ này mới có thể rèn luyện một cách toàn diện. Tương lai, nói không chừng, nó sẽ còn mang đến cho chúng ta niềm vui bất ngờ.

Ông nội và các trưởng bối ra mặt khen Bành Viễn Chinh không dứt miệng, nhất là ông nội ngày thường rất nghiêm khắc, ít khi mở miệng khen con cháu của mình, không ngờ lại tỏ thái độ khen liên tục khác thường. Phùng Viễn Hoa ngồi một bên trong lòng cảm thấy rất khó chịu.

Y vốn muốn dùng hành động thực tế áp chế gã “anh họ” Bành Viễn Chinh đi xuống, khiến ông nội và người trong nhà nhìn thấy ai mới là người chân chính có tiền đồ, có bãn lĩnh kế thừa đời thứ ba của Phùng gia. Nhưng theo tình huống hiện tại xem ra, Bành Viễn Chinh địa vị ở Phùng gia ngày càng không thể động đậy.

Khi Bành Viễn Chinh đang oai phong một cõi thì y bây giờ chỉ là một sinh viên.

Phùng Thiến Như nét mặt mỉm cười, ngồi bên cạnh Tống Dư Trân, lẳng lặng nghe các trưởng bối nói chuyện, trong lòng bay bổng một cảm xúc không nói nên lời. Cô tuyệt đối không ngờ, tại một cơ quan nho nhỏ của thành phố Tân An kia, Bành Viễn Chinh chỉ bằng ngòi bút của mình mà quấy đảo quyền lực cao tầng trung ương, thậm chí khiến cho cả nước gợn sóng. Cô vốn cảm thấy mình đã rất hiểu Bành Viễn Chinh, nhưng sự việc ngày hôm nay lại khiến cô cảm giác Bành Viễn Chinh rất xa lạ.

Phùng thái thái vốn muốn gọi điện thoại cho Bành Viễn Chinh, nhưng lại bị ông cụ ngăn lại. Phùng lão xem ra, lúc này, Phùng gia hẳn là nên duy trì trầm mặc, khiến cho Bành Viễn Chinh tiếp tục cố gắng. Ông cụ muốn nhìn một chút, khi đối mặt với sự hỗn loạn, hoa tươi và tiếng vỗ tay, thì Bành Viễn Chinh sẽ cư xử như thế nào.

Buổi sáng hôm sau, Bành Viễn Chinh vẫn như trước lui tới chỗ làm. Khi đi làm thì dọn dẹp vệ sinh, rồi sau đó ngồi sau bàn làm việc của mình viết bản tổng kết.

Gia Cát Cấu đến hơi muộn. Y bước vào, đến bên cạnh bàn Bành Viễn Chinh, gõ gõ rồi thản nhiên nói:

- Đồng chí Viễn Chinh, sau khi cậu viết xong bản tổng kết cá nhân, thì viết tiếp bản tổng kết của phòng. Tôi mấy ngày nay bận quá nên không viết được.

Bành Viễn Chinh nhíu mày, ngẩng đầu nhìn Gia Cát Cấu nói:

- Tôi đang còn hai tài liệu còn chưa viết xong, thời gian nộp gần đến rồi.

Gia Cát Cấu lạnh lùng cười:

- Tuy rằng bổ nhiệm của tổ chức còn chưa xuống, nhưng lúc này cậu vẫn dưới quyền của tôi.

Bành Viễn Chinh thấy thái độ của y không tốt thì cũng không khỏi lạnh lùng:

- Tôi không có thời gian. Gần đây, tài liệu của phòng trên cơ bản đều do tôi làm, rốt cuộc ai suốt ngày không làm việc đàng hoàng chứ? Nếu anh là người chủ trì công tác thì việc tổng kết của phòng anh mới chính là người nên làm.

Gia Cát Cấu đột nhiên vỗ bàn, cả giận nói:

- Tôi đã nói chuyện qua với lãnh đạo phân công quản lý. Việc tổng kết của phòng sẽ do cậu phụ trách. Nếu cậu không viết thì trực tiếp đến gặp Phó Trưởng ban Tiền nói đi. Hôm nay tôi cũng mượn cơ hội này nói với mọi người một chút. Từ nay về sau, công tác của phòng do tôi phối hợp, nếu ai không phục tùng an bài công tác thì đừng ở phòng Tin tức nữa, trực tiếp điều đi. Phòng Tin tức không dung túng người rảnh rỗi, cũng không thích phần tử hay gây sự.

Gia Cát Cấu hướng Mã Tự và Vương Na lớn tiếng nói. Kỳ thật chỉ là chửi chó mắng mèo, chủ yếu là nhằm vào Bành Viễn Chinh.

Y kỳ thật là mượn cớ khiêu khích, chủ động khơi mào xung đột. Hai ngày qua, Gia Cát Cấu suy xét rất nhiều. Y cảm thấy nếu Bành Viễn Chinh tiếp tục ở lại phòng Tin tức thì công tác của y căn bản không thể nào triển khai. Quyền uy của Trưởng phòng càng không thể nào tạo lên được. Chi bằng trực tiếp gây sức ép, lên đến tai lãnh đạo phân công quản lý. Lãnh đạo vì công tác, khẳng định sẽ lựa chọn việc đem Bành Viễn Chinh rời khỏi phòng Tin tức.

Bành Viễn Chinh khóe miệng nhếch lên, không để ý đến Gia Cát Cấu, tiếp tục cúi đầu viết bản tổng kết của hắn, xem Gia Cát Cấu đang hùng hổ trước mặt hắn biến thành không khí.

Là người tái sinh trong quan trường, có được hơn mười năm lịch duyệt nhân sinh, Gia Cát Cấu mỗi lần trước mặt hắn tỏ ra lòng dạ hẹp hòi, thường xuyên có những động tác nhỏ khiến hắn cảm thấy y quá ngây thơ và ngu xuẩn.

Gia Cát Cấu thẹn quá hóa giận, liền phát tác lên, vừa muốn tiếp tục vỗ bàn thì đã thấy Bành Viễn Chinh ngẩng đầu lên nhìn y, ánh mắt vô cùng nghiêm nghị và trầm ngưng.

Bành Viễn Chinh chậm rãi đứng dậy, nói với Gia Cát Cấu:

- Gia Cát Cấu, nếu anh tiếp tục cố tình gây sự thì tôi sẽ đá anh một cước đấy. Anh nếu không tin thì anh có thể thử.

Gia Cát Cấu trong lòng run lên. Y thấp bé còn Bành Viễn Chinh thì lại cao lớn. Bành Viễn Chinh tiến về phía trước một bước, y theo bản năng mà lùi lại sau một bước, có chút ngoài mạnh trong yếu nói:

- Cậu muốn làm gì? Tôi sẽ báo cáo chuyện này với lãnh đạo phân công quản lý, công tác của phòng tôi không quản được. bố trí ai làm cũng không chịu làm, tôi mặc kệ!

Gia Cát Cấu đột nhiên chạy xẹt bên hông Bành Viễn Chinh chạy ra khỏi phòng.

Gia Cát Cấu thở phì phì muốn đi tìm Phó trưởng ban Tiền Cương cáo trạng. Nhưng còn chưa kịp đi xa thì đã thấy Trưởng ban Trịnh đi đầu, Trưởng ban thư ký Thành ủy Trần Ngôn Hề đi đằng sau. Phía sau hai người là một đám lãnh đạo, đang hướng tới phòng Tin tức.

Sao lại nhiều lãnh đạo lớn đến như vậy? Gia Cát Cấu cảm thấy chấn động. Sự khó chịu, giận dữ và sợ hãi trong nháy mắt liền tiêu tan.

Y lấy lại bình tĩnh, kính cẩn tiếp đón.


/660

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status