Chào buổi sáng, Triệu Thần Thành

Chương 34 - Chương 30

/55


Edit: Vạn Hoa Phi Vũ

Beta: Tiểu Lăng

Thẩm Mục giận đến mức suýt tắt thở, Triệu Thần Thành lại còn “đế” thêm một câu: Yên tâm, mỗi tháng dì cả của em đều đến thăm rất đúng giờ.

Cô thờ ơ trả lời càng khiến mặt Thẩm Mục lạnh hơn, Triệu Thần Thành cũng không để ý đến anh, chuẩn bị đi ra ngoài thì bị người đàn ông này túm tay lại. Cô không còn cách nào khác, thở dài một tiếng, giọng hơi yếu ớt: Em có thể không đau khổ sao. Anh cũng biết vị anh trai thần kinh này không giống dì cả, muốn tới thì tới, chẳng hề thông báo gì cả.

Ba năm trước Triệu Thần Thành bị chẩn đoán mắc phải chứng nôn mửa tính thần kinh. Do hoàn cảnh không tốt hay bị kích thích mãnh liệt mà sinh ra rối loạn khiến nôn mửa không tự chủ, bác sĩ đã nói cho cô biết như vậy.

Mới đầu, Triệu Thần Thành không chịu trị liệu tâm lý, mà chỉ dùng thuốc tránh nôn thôi. Đây cũng chính là lúc cô đang dần nói nhiều hơn, trở nên mẫn cảm. Lúc bệnh phát tác, cả người cô cong xuống, nôn ra như phản xạ có điều kiện, thê thảm khiến người ta không nhìn nổi. Cuối cùng, Thẩm Mục đã cưỡng ép mang cô đi điều trị tâm lý. Sau khoảng nửa năm điều trị tâm lý, bệnh của cô cũng thuyên giảm, nhưng vẫn lúc tốt lúc xấu, trong khoảng thời gian đi nước Anh để bồi dưỡng thanh nhạc, vẫn luôn áp dụng trị liệu tâm lý.

Nhưng theo Thẩm Mục biết, đã một năm Triệu Thần Thành không bị tái phát rồi. Người đàn ông này rất tức giận, Triệu Thần Thành biết, anh giận cô cứ mang thái độ thờ ơ. Rốt cuộc, cô lại phải cầm tay anh, nghiêm mặt: Không sao đâu, hãy tin em.

Để bác sĩ kiểm tra đi.

Giọng anh rất kiên quyết, Triệu Thần Thành hiểu sẽ không thay đổi được, vì vậy nên đành gật đầu một cái.

Cô buông tay anh ra, chỉ ngược vào mi tâm (điểm giữa hai đầu lông mày) đang nhíu chặt của anh, động tác rất tự nhiên: Aizzz, Thẩm Mục, đừng nhíu chặt như vậy chứ, cứ như ông già ấy. Hình tượng chói lòa sẽ hỏng hết đó nha.

Cô cười ha ha, anh cũng giãn chân mày, nhưng chốc lát sau, môi mỏng đã mím thành một đường thẳng, từ từ hé ra, đe dọa: Giống ông già?

Triệu Thần Thành cảm thấy không ổn, vì vậy vội vàng ôm lấy cánh tay anh dắt ra ngoài, cười lấy lòng: Em không mệt, chúng ta xuống dưới tầng đi.

Nhóm người ở tầng hai nghe tầng trên có chuyện, ai cũng dựng lỗ tai, lại thấy Triệu Thần Thành kéo Thẩm Mục, vẻ mặt sáng láng đi xuống, còn để lại tiếng “dỗ dành” nhau. Triệu Thần Thành lơ đễnh, giống như hai người chưa bao giờ cãi nhau.

Ơ, đại tiểu thư xuống lầu. Mọi người nhanh nhanh, dập hết thuốc lá đi. Nếu không mọi người sẽ bị chủ nghĩa nhân đạo xóa sổ đấy. Người chủ chi Ban tuyên bố. Không ít người nhớ lại, Triệu Thần Thành ghét mùi thuốc lá đến nỗi sẵn sàng đuổi hết tất cả những người bị khói thuốc lá dính vào.

Nhưng hôm nay Triệu Thần Thành lại vẫy tay: Mọi người cứ hút đi. Nghe vậy, mọi người đều cho là Triệu Thần Thành đã biết lắng nghe hơn rồi, không ngờ cô lại thêm một câu phía sau: Hút một điếu thuốc, chết sớm mười lăm năm, hút đi hút đi.

Vừa nói xong, có mấy người bị sặc khói thuốc ngay tại chỗ, ngay cả Thẩm Mục ở bên cạnh cũng run run khóe môi. Nhưng hiển nhiên, Triệu Thần Thành không muốn tụ tập với họ, đi về phía phòng đọc sách. Thẩm Mục và cô đi thẳng đến chỗ bác sĩ, chẩn đoán một lần, xác định là tái phát chứng nôn mửa tính thần kinh, dặn dò cô chú ý một vài thứ, lại kê đơn, nhưng chân mày người đàn ông bên cạnh vẫn nhíu chặt.

Anh thấy chưa, em đã nói là không sao rồi mà. Triệu Thần Thành dang hai chân hai tay dựa lưng vào ghế, hoàn toàn khôi phục sức sống: Anh đừng trưng cái bộ mặt mướp đắng này ra nữa, đến đây, cười một cái với cô gái này nào.

Thẩm Mục thu cảm xúc lại, dựa vào mép bàn, nhướng mày nói: Em coi anh là chỗ trút giận sao, vui lắm à?

Triệu Thần Thành cong môi cười một tiếng: Trợ hứng cho mọi người ấy mà.

Trợ hứng, em có biết trợ hứng là gì không? Người đàn ông nhấc chân, đứng trước mặt cô, cúi người xuống, hơi thở phả lên gương mặt cô, từ từ nở nụ cười phách lối.

Triệu Thần Thành kinh ngạc nhìn thẳng vào mắt anh, mở miệng nói: Em đã có bạn trai.

Vậy thì sao?

Lần này lại đến lượt Triệu Thần Thành không thở nổi: Sao là sao? Là không thể tìm người tình ở bên ngoài nữa, đó là vấn đề đạo đức.

Hả, em không biết tất cả lũ nhị thế tổ* đều không có gì gọi là ranh giới đạo đức sao?

(*) nhị thế tổ: con cháu đời thứ hai của những gia đình có quyền thế

Hơi thở đàn ông lại gần hơn một chút, dần dần sát lại, khiến Triệu Thần Thành hơi khó chịu, tại sao Thẩm Mục lại đột nhiên vùng dậy như vậy?

Ánh mắt của cô từ từ tập




/55

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status