Chỉ Có Thể Mang Anh Cất Vào Tim!

Chương 8: Manh mối mới

/10


* * *

''Sao mày lại ra đây ? '' Vừa thấy Yến Dương đến , đeo ba lô mang dáng vẻ mệt mỏi , nó ngồi xuống bên gốc cây cổ thụ to kia thì Tuyết Như cất tiếng .

Nó đeo headphone vào , rồi uể oải mở laptop ra , sau đó nhàn nhạt mở miệng , với trạng thái mệt mỏi vô độ :

- Canteen hết chỗ , ra đây tạm .

- ừm ... Không có ai theo dõi chứ ? _ Tuyết Như nhăn mặt , nhìn nó bằng ánh mắt thương cảm rồi ngó nghiêng xung quanh , trong lòng rất lo lắng sẽ bị phát hiện bí mật mà hai người họ cố gắng che dấu lâu nay .

Nó ngước đôi mắt đen tuyền của mình lên , ánh nhìn rất buồn dừng lại trên khuôn mặt cô , nó lắc đầu tỏ ý không ai theo dõi , rồi lại dùng tay gõ gõ trên laptop , nó đang thực hiện nhiệm vụ lấy thông tin qua laptop nó và xóa toàn bộ thông tin bên công ty họ Huỳnh , chỉ cần vậy , thì công ty đó sẽ rối loạn , cổ đông sẽ từ từ rút dần , và cuối cùng là ...

Cô nhìn vào màn hình , rồi chợt nhớ ra chuyện gì đó :

- Vụ mở công ty giải trí , ngày mai tao sẽ cho nó ghi danh lên thị trường . Còn bang ... mày tính sao rồi ? _ Tuyết Như hỏi nó với ánh mắt tò mò.

- Dự kiến bang sẽ có 200 người đồng ý gia nhập , gồm 50 nữ và 150 nam , đều biết võ và sử dụng vũ khí , nhưng mà tao đã nhờ anh Thanh Lâm huấn luyện cho họ rồi . _ Nó vẫn nhìn vào laptop , còn miệng thì cứ việc trả lời những thắc mắc của cô một cách chính xác nhất .

Cô nghe xong thì gật đầu ưng ý , rồi lại nhìn nó , ánh nhìn mệt mỏi và khó hiểu :

- Tại sao chúng ta lại phải giúp cho lão già Kai đó phá tập đoàn họ Huỳnh , trong lúc chúng ta có gia cảnh đã vô cùng tốt rồi ?

Nó nghe Tuyết Như nói , chợt khựng lại , đôi tay thôi không làm việc trên laptop nữa , nhìn qua cô , rồi bỗng ký ức ùa về như cơn gió thoảng :

''Cô không giúp tôi , có nghĩa là cô bỏ qua việc trả thù cho ba mẹ cô ! Tôi nói cho cô biết , chính tập đoàn họ Huỳnh đã đẩy ba mẹ cô vào chỗ chết , ba mẹ của Huỳnh Anh Thiên đã cho người ám sát ba mẹ cô ... Nếu cô muốn trả thù chi bằng hợp tác với tôi , tôi đảm bảo cho cô một phần thường rất xứng đáng với cô , hoặc là tiền , hoặc là đàn em , hoặc di chúc của ba mẹ cô , tôi sẽ liên hệ qua laptop ...''

''Ông nói chắc chắn như vậy . Liệu có thể tin ? ''

''Tôi đảm bảo biết rõ cái chết của ba mẹ cô , nhưng chị gái cô , chắc là vẫn còn sống ... Chỉ là chưa tìm ra ...''

''Được ... Tôi , sẽ tin ông lần này , hợp tác với ông .''

''Tốt , hẹn gặp lại ''

- Yến Dương ... Yến Dương ... _ Tuyết Như thấy nó đơ ra , gọi nó , vẫn không thấy nó phản ứng , liền lay vào người nó , huơ huơ tay , gọi lần nữa :

''Thái Diễm Châu My ! '' _ Phải , đây chính là tên thật của nó , hi vọng nó sẽ trở về hiện thực .

- Hả ? Chuyện gì ? _ Yến Dương giật mình , quay trở lại với thực tại , nó nhìn qua chỗ cô với ánh mắt mong đợi ...

- Mày nghĩ gì vậy ? Tao đang hỏi chuyện lão Kai mà ? _ Tuyết Như mím môi thật chặt , rồi bực bội mở miệng nói .

Thật tình ý ! Chắc chắn nó có chuyện gì đó giấu cô rồi , cô phải tra cho ra lẽ mới được .

- Muốn biết lý do thật à ? _ Yến Dương quay qua , đôi mắt thấm đẫm sự hận thù hỏi lại ...

- Ừ - Tuyết Như gật đầu .

- Lão Kai bảo ... ba mẹ tao do người họ Huỳnh giết , tao ... ông ta muốn hợp tác với nhóm ma nữ tụi mình để phá hoại tập đoàn họ Huỳnh , đưa tập đoàn ông ta lên vị trí hạng nhất Việt Nam ... _ Nó ngập ngừng , nói như gần khóc , hiện giờ nó đang rất yếu ớt , nó bật khóc , như đứa con nít ,bản chất mong manh của nó đang dần rõ ràng trong lòng Tuyết Như

Cô ôm nó , cô xoa xoa lưng nó , mỉm cười an ủi :

- Đừng khóc mà , lỡ như ông ta nói dối thì sao ? Mày điều tra chưa ?

- Tao ... hức ... tao sợ đó là sự thật , tao không muốn điều tra đâu ... Sẽ rất đau đớn ! _ Yến Dương siết chặt tay , sụt sịt nói nhỏ ...

Hành động đó lọt vào mắt một người , hắn nhìn hai cô , mắt nhíu lại . Hắn đã nghe toàn bộ cuộc trò chuyện nãy giờ rồi , thì ra hai người này ghét nhau cũng chỉ là diễn kịch , và sự thật hai cô chính là .... ma nữ !

Nhíu đôi lông mày anh vũ lại , hắn khó tin quay đi , bóng dáng ấy nhanh chóng rời khỏi sân sau của ngôi trường Smile , hắn chính là ... Vũ Tiền Hạo !

* * *

Anh Thiên đang đứng trên sân thượng của ngôi trường cấp 3 Smile , anh đưa mắt ngắm nhìn bầu trời , rồi lôi từ trong túi ra một bức ảnh nhỏ , nó đã rất cũ nát rồi nhưng anh vẫn giữ mãi trong ví của mình .

Anh mỉm cười nhìn vào cô bé trong ảnh một cách nhẹ nhàng , nhưng lại mang sự buồn bã mếu máo như sắp khóc đến nơi vậy . Trong ảnh chính là em gái của anh , Huỳnh Thiên Chi , một cô bé 13 tuổi xinh xắn , mặc trên mình bộ váy màu trắng đen thật đẹp , cô rất trong sáng , với ánh mắt ngây thơ , chứa nụ cười trên môi .

Anh nhớ lại lúc đó , ngày mà Thiên Chi vĩnh viễn không còn trên quãng đời đau khổ này nữa , một thoáng ký ức lại hiện về trong anh :

''Anh hai , cẩn thận .... '' Thiên Chi nhìn anh , và hét lên khi thấy một người đứng đằng sau anh cầm dao định đâm vào lưng anh ...

Nhưng đột nhiên , Thiên Chi chạy đến , cô đỡ dao cho anh , rồi ngất lịm xuống , trước khi nhìn thấy anh hai vẫn bình yên , còn đám người kia đã chạy đi ...

''Thiên Chi , em ... không sao chứ ? '' Anh chạy bổ tới , đỡ lấy Thiên Chi rồi khóc to đau đớn như một đứa con nít , một người 16 tuổi như anh đáng ra không nên khóc , nhưng do quá thương em gái nên vẫn phải khóc thôi ...

''Anh hai vẫn ổn là em ... vui rồi ... Anh hai đừng bao giờ khóc nữa , xấu lắm , em không thương đâu .'' Thiên Chi mỉm cười , dựa vào lòng anh mà nhắm mắt , cô bé thở hổn hển vì mệt , do mất máu quá nhiều , nên cô bé không qua khỏi ... Điều đó làm anh hối hận nhất .

Là tại anh ! Tại anh đã ngu ngốc để Thiên Chi đỡ cho mình nhát dao đó , anh hận cái người mà đã giết Thiên Chi , anh biết đó chính là người mà lão Kai đến để giết anh , để trao đổi anh với vị trí số 1 trong thế giới tập đoàn đầy mưu mô toan tính tranh giành nhau này , đến giờ anh vẫn hận chưa giết được lão Kai đó trả thù cho Thiên Chi ...

Anh nhớ lại , giọt nước mắt anh rơi , anh xoa nhẹ tấm ảnh rồi cất vào , dùng tay gạt hết nước mắt . Không ! Anh rất mạnh mẽ , sẽ không khóc đâu . Một năm nay anh vẫn không khóc , Thiên Chi , em vẫn luôn chứng kiến thấy anh không khóc phải không ?

Bỗng , anh nghe có tiếng điện thoại reo , anh lạnh lùng lấy máy ra rồi trả lời :

''Tôi nghe ! ''

''Tổng giám đốc , thông tin dữ liệu của phòng bảo mật đã bị một hacker nào đó lấy hết và xóa sạch trong bộ nhớ rồi ! ''_ Bên đầu dây là trợ lý của anh , tên Nguyễn Hoàng Bảo , một người đắc lực cùng quản công ty với anh .

''Cậu nói gì ? '' Anh không nghe nhầm chứ , anh như sốc nặng , bàn tay tạo thành hình nắm đấm không tự chủ được , lửa giận sôi trong lòng .

''Chủ tịch đã cho người điều tra , do ma nữ ... Hình như lão Kai đã dùng thủ đoạn gì đó để mua chuộc hai cô gái đó , họ không thể nào mà chấp nhận làm việc cho lão như vậy ... nên ...''

''Thì sao ?''

''Không , nhưng giám đốc hãy cẩn thận , hai người đó chắc chắn đang ở gần anh , nên đề phòng để không bị hãm hại ! ''

''Tôi biết rồi ''

''Chiều nay có cuộc họp khẩn cấp , chủ tịch bảo anh nói với Giám đốc Hạo và quản lý Khải đến ... '' _ Bên kia ngập ngừng , dáng điệu đang nhờ vả .

''Bảo ba tôi , chiều tôi sẽ đến .'' _ Anh lạnh nhạt nói .

''Vâng tổng giám ... '' Chưa kịp nói xong , đã bị anh dập máy .

Anh nghiến răng , đôi mắt nhìn lên bầu trời , rồi lần nữa nghĩ đến Thiên Chi ...

Em gái , anh lần này sẽ báo thù cho em , em hãy đợi đi . Anh sẽ không bao giờ tha thứ cho lão Kai đó !

/10

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status