Chung Cực Truyền Thừa

Chương 48: Trở về nhà

/714


- Thể thuật chính thức, trừ lực lượng ra, còn có kỹ xảo.

Đây là câu đầu tiên của khúc dạo đầu, điều này đã làm cho Lâm Dịch sinh ra hứng thú và dục vọng nắm giữ. Lập tức tâm tình chìm vào thế giới của sách.

Một quyển sách này đã làm cho Lâm Dịch đọc mãi không kiềm chế được.

Xem ra, quyển sách này cũng không phải là bí tịch kỹ xảo cao cấp, mà chỉ là những thứ trụ cột, ở trong sách, Lâm Dịch tìm được tất cả kỹ xảo sơ đoạn mà Ngụy Kiếm truyền thụ cho hắn. Trong đó nói rõ nguyên lý kỹ xảo của sơ đoạn, còn rõ ràng dễ hiểu hơn cả Ngụy Kiếm truyền thụ, chỉ xem quyển sách này, Lâm Dịch có cảm giác mình được lợi ích không nhỏ.

Lật qua trang cuối cùng, tâm tình Lâm Dịch có chút kích động. Đối với hắn mà nói, những kỹ xảo cơ sở này mới đúng là những thứ mà hắn cần hiện giờ, dù sao tu hành từ nhỏ tới lớn, hắn cũng rất ít tu hành kỹ xảo.

Buông một quyển sách, nhịn không được tiếp tục cầm lên một quyển khác, giống như bị tri thức bên trong hấp dẫn.

Thời điểm Lâm Dịch rời khỏi ' Phong Vân Thư Các ', thì ánh trăng đã xuất hiện trên trời, hắn đi tới đây vào buổi chiều, đi ra thì trời đã tối, Lâm Dịch xem trọn vẹn bốn quyển sách. Mà từ trong bốn quyển sách này, Lâm Dịch học được rất nhiều kỹ xảo có tác dụng, đối với thể ngộ về thể thuật, cũng có những bước đột phá.

- n, còn ngày mai mà!

Lâm Dịch cảm thấy vẫn còn có chút hưng phấn.

Trở lại ký túc xá, tâm tình kích động đã hơi bình phục lại một chút, trong đầu của hắn bắt đầu chế định phương pháp học tập và lên kế hoạch cho sau này.

Buổi sáng thì tu hành một mình, dù sao tri thức trong sách chỉ là lý luận, mặc dù trong cảm giác thì hắn cảm thấy rất hợp lý, nhưng nếu không vận dụng nó vào trong thực tiễn, đó là chuyện không tốt, bởi vậy nhất định phải đem cảm ngộ trong sách ra tiến hành rèn luyện, ít nhất cũng phải làm cho thân thể của mình nhớ kỹ kỹ xảo mới được.

Buổi chiều thì tiến vào trong ' Phong Vân Thư Các ' hấp thụ tri thức. Phải biết trên phương diện kỹ xảo mình vẫn còn nghi hoặc, do đó có lý luận trong sách sẽ giải đáp cho mình, có được tri thức và lý luận làm hậu thuẫn, trong tu hành và huấn luyện sau này, không thể nghi ngờ là mạnh hơn không ít.

Đương nhiên, Phá Môn Ấn Ký một ngày cũng không thể chậm trễ, nhưng vũng may Phá Môn Ấn Ký ở chỗ nào cũng có thể tiến hành tu luyện, mỗi ngày trước khi đi ngủ mình tu luyện một lần cũng không sai biệt lắm.

Cứ như vậy, kiếp sống học tập của Lâm Dịch tiến vào thời kỳ phát triển tiến bộ cao tốc.

Buổi sáng mặt trời chưa lên cao, Lâm Dịch đã chạy đi, hắn muốn đem tri thức lý luận học được trong Phong Vân Thư Các biến thành tu hành chính thức.

Mà trong đó cũng không có đơn giản dễ dàng như trong tưởng tượng của Lâm Dịch, cũng không đơn giản như tiến vào tam đoạn, hắn phải đi vòng vèo ba lượt liên tục trong phạm vi nhỏ, để mà tránh né công kích của địch nhân, cũng thừa cơ phát động công kích kỹ xảo đơn giản. Trong lúc này, yêu cầu đối với lực lượng cực kỳ nghiêm khắc. Nếu như lực lượng quá lớn, hiệu quả vòng vèo ba lượt sẽ giảm bớt rất nhiều. Nếu như lực lượng qua nhỏ, đi vòng vèo ba lượt sẽ không hoàn thành, yêu cầu khống chế lực lượng, có thể nói là chính xác.

Chính vì kỹ xảo đi vòng vèo ba lượt, làm cho Lâm Dịch nhận thức được, muốn đem tri thức trong sách biến thành bản lãnh chân chính của mình, chỉ hiểu là không đủ, còn cần tiến hành tu hành, rèn luyện...

Cũng may từ nhỏ đến lớn, Lâm Dịch không khuyết thiếu nhất chính là nghị lực, chính là nhờ giáo dục không gián đoạn của Lâm Cường.

Thiên tư siêu cao, cộng thêm nghị lực hơn người, như vậy, Lâm Dịch muốn không tiến bộ đúng là rất khó khăn.

Mà thời gian buổi chiều chính là lúc Lâm Dịch hấp thu tri thức. Ngao du trong biển tri thức lý luận mênh mông, Lâm Dịch giống như biến thành miếng bọt biển cực lớn, điên cuồng hấp thụ tất cả những gì hữu ích cho mình, mà Lâm Dịch có được trí nhớ siêu cường, trên cơ bản đọc qua bất cứ quyển sách nào hắn cũng không bao giờ quên.

Đoạn thời gian này, tốc độ phát triển của Lâm Dịch, làm cho tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.

Lúc này Lâm Dịch ngược lại phải cảm tạ học viện đã có cơ chế dạy học rất thoải mái, không có bất cứ người nào trách cứ việc hắn mỗi ngày không đi tới phòng học để học.

Thời gian trôi qua, dần dần, một học kỳ sinh hoạt trong biển tri thức phong phú cũng đã vượt qua.

- Lâm Dịch, năm nay ngươi muốn quay về không? Lập tức quay về trong Bạch Đệ Khánh...

La Á đương nhiên biết rõ trong học kỳ này Lâm Dịch có tiến bộ. Đến bây giờ, trên cơ bản hắn đã hết cơ hội đuổi kịp bước chân của Lâm Dịch. Theo cách nói của hắn, Lâm Dịch chính là đồ biến thái.

Hiện tại Lâm Dịch, bằng vào việc tiến vào Phong Vân Thư Các học tập kỹ xảo, dưới tình huống không Phá Môn, hắn cũng có thể dễ dàng đánh bại La Á trong tình huống mở Hưu Môn!

Hồi tưởng thời điểm vào một năm trước trên lôi đài hai người đồng thời khai mở Hưu Môn cũng là thắng hiểm...Một năm này Lâm Dịch có tiến bộ to lớn, có thể nghĩ, phải biết rằng, La Á trong một năm này cũng không phải bất tài, nhưng dù là như vậy, một năm sau Lâm Dịch đúng là không Khai Môn vẫn có thể dễ dàng đánh bại La Á đã mở Hưu Môn.

Đương nhiên, nếu như thời điểm La Á phá vỡ Sinh Môn, Lâm Dịch không phá môn là chuyện không thể nào...Dù sao kỹ xảo có lợi hại hơn nữa, nhưng ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, đúng là không đủ nhìn.

La Á nói ra lời này làm cho Lâm Dịch bừng tỉnh trong quá trình suy nghĩ về việc đi vòng vèo sáu lượt. Sau sững sờ mới kịp phản ứng, nghĩ đến Bạch Đế Khánh mình cũng khó có thể trở về nhà, lập tức có chút ảm đạm lắc lắc đầu nói:

- Không, khoảng cách quá xa, lộ trình tiêu hao thời gian quá dài, trở về cũng không có ý nghĩa.

Đương nhiên La Á nhìn ra vẻ ảm đạm của Lâm Dịch, ngẫm lại sau đó con mắt sáng ngời, nói:

- Này, ngươi nhiều tiền như vậy, muốn trở về nhà thì không bằng hao tốn một chút? Thuê một đầu Ước Ba Long, thế nào?

Lâm Dịch sững sờ, thuê Ước Ba Long?

Suy nghĩ một chút từ Hi Mạn Trấn đến Hi Á Thành, hắn và Lý dùng cước bộ mất thời gian cả tháng...Nhưng kỳ thật khoảng cách trong đó, làm sao xa bằng từ Hi Á Thành đi tới Bách Nhạn Thị cơ chứ? Nhưng có Ước Ba Long, từ Hi Á Thành tới Bách Nhạn Thị cũng chỉ mất có nửa tháng thời gian, tốc độ cực nhanh, có thể nghĩ...

La Á nhìn thấy con mắt của Lâm Dịch bắt đầu sáng lên, tiếp tục nói:

- Theo ta thấy, từ thôn trấn của ngươi tới Hi Á Thành, nếu như ngồi Ước Ba Long, tối đa không quá ba ngày là tới nơi! Tính toán như vậy, thời gian từ đây đi về nhà người không tới một tháng, ngươi cũng có thể ở nhà trong Bạch Đế Khánh.

Lâm Dịch nghe La Á nói như vậy, tính toán một chút, quả nhiên đúng là như thế, lần trước được ban thưởng ba vạn kim tệ đến bây giờ hắn không có tiêu một chút nào...Hơn nữa Lâm Dịch đối với tiền tài không có chút khái niệm nào cả, trên đường tốn hao bao nhiêu tiền không nằm trong cân nhắc của hắn...Nghĩ đến, dù tốn thế nào, cũng không có khả năng vượt qua ba vạn kim tệ a?

Nghĩ tới đây Lâm Dịch lập tức có chút hưng phấn nói:

- Tốt, các ngươi chờ ta trong chốc lát, ta lập tức tới ngay.

Nói xong hắn liền chạy về phía ký túc xá ở phía xa xa.

Mà lúc này Ám Tương và Lý Văn cũng từ trong phòng học đi ra, hô lớn:

- Đi thôi La Á.

La Á quay người cười hắc hắc nói:

- Chờ một chút...Hôm nay có người mời khách ngồi Ước Ba Long...

Ám Tương và Lý Văn đều sững sờ nói:

- Ai thế?

La Á cười hắc hắc nói:

- Một đại tài chủ...

Sau đó liền không nói thêm gì nữa, làm cho Ám Tương trợn trắng mắt suy nghĩ một hồi.

Lâm Dịch trở lại ký túc xá, dùng tốc độ nhanh nhất thu thập tất cả vào trong hành lý của mình...Kỳ thật cũng chỉ là mấy bộ quần áo đơn giản mà thôi, sau khi bọc thành ba lô liền lập tức quay trở lại khu dạy học.

Lúc này có thể nói tốc độ của hắn giống như mũi tên rời khỏi cung.

Đến trước khi dạy học, rất dễ dàng tìm được bọn người La Ám, Ám Tương. Mà Ám Tương và Lý Văn cũng đoán được "Đại tài chủ" trong miệng của La Á là ai...Ngẫm lại cũng phải, ban thưởng ba vạn kim tệ...Đối với tiểu hài tử mà nói, cũng không hổ thẹn với danh xưng "Tài chủ.

Tuy trong nhà La Á và Ám Tương cũng có tiền, nhưng tuyệt đối không bao giờ cho chúng hơn vạn kim tệ để xài vặt.

Hội hợp xong, mấy người liền chen chúc trong dòng người đi ra khỏi phòng học.

Thời điểm mãi cho tới hơn sáu giờ buổi chiều, màu xanh của lá rừng biến mất, rốt cuộc tầm mắt trước mặt cũng khoáng đạt hơn.

Đường đi tới thao trường cực lớn của thành Bách Nhạn xuất hiện trước mặt của bọn người Lâm Dịch. Thời điểm này thành Bách Nhạn cũng đèn đuốc rực rỡ, đặc biệt các màu năng lượng từ trong ánh đèn hắt ra, giống như một đô thị như mộng như ảo, vô cùng hoa lệ.

Đây vẫn là lần đầu tiên Lâm Dịch sau khi tới trường mới đi tới cái thành thị này. Ngày đó thời điểm đi trường học cũng bị vẻ đại khí của thành Bách Nhạn thu hút. Hôm nay lại đến nơi này, vẫn nhịn không được mà cảm khái trong lòng...Bách Nhạn Thị, tuyệt đối là một đại biểu cho đại khí của các thành thị trên đại lục.

Bọn người Ám Tương cũng kỳ nghỉ lần trước cũng có đi qua, cho nên quen việc dễ làm, dẫn theo Lâm Dịch hết nhìn đông lại nhìn tây đi vào trong một khách sạn.

/714

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status