Có Một Điều Em Không Biết: Anh Yêu Em!

Chương 6

/92


Chiều hôm đó, Lâm Duy bị ông nội ép phải….chở nó đi đến khu vui chơi.

- Sao anh không nói gì hết vậy? – Nó bắt chuyện khi thấy Lâm Duy im như thóc kể từ khi bước lên xe.

- Im lặng là vàng! – Cậu nói mà không nhìn nó, giọng lạnh lùng hết mức có thể.

- Rộn ràng là kim cương! – Nó thi thơ đối đáp với cậu.

- Tôi thích vàng hơn. – Đang có dấu hiếu nổi cáu.

- Nhưng kim cương quý hơn vàng. – Nó cãi bướng.

- Vàng đẹp hơn! – Lý sự cùn khi mà…hết đường lý rồi. Híc!

- Đồ không có mắt thẩm mĩ. – Nó phán một câu xanh rờn làm núi lửa cũng phải phun trào.

- ĐỒ NHIỀU CHUYỆN, CÔ KHÔNG NGỒI YÊN ĐƯỢC À? – Lâm Duy hét lên.

- Thì nãy giờ tôi vẫn đang ngồi yên chứ có cử động gì đâu? – Nó mở to đôi mắt ngây thơ vô số tội.

- CON LẠY MẸ! MẸ NGỒI IM LẶNG CHO CON NHỜ! – Nó trở thành mama của Lâm Duy từ khi nào không biết.

- “Con” ngoan, “con” nói thế từ đầu thì có phải “mẹ” đã ngồi im rồi không? – Nó cười sảng khoái mặc cho Lâm Duy lắc đầu ngao ngán.

Tại khu vui chơi, Lâm Duy đang đứng tại quầy mua vé thì chuông điện thoại reo lên.

- Alô!

-

- Xin lỗi nhé! Bây giờ tớ đang bận, lúc khác được không?

-

- Tớ…tớ đang ở nhà giúp papa một số công việc.

-

Tút….tút….tút….


/92

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status