CƯNG CHIỀU CÔ VỢ QUÂN NHÂN

Chương 235 - Từng bước mắc bẫy. Xác định giao dịch (3)

/1464


cung-chieu-co-vo-quan-nhan-235-0

cung-chieu-co-vo-quan-nhan-235-1 1ghe thấy lời nói cương quyết đó của Hoắc Khải Lãng, Nguyễn Lương Nguyên tức giận ngồi thẳng lên, kết quả động tới vết thương cũ, không nhịn được hít sâu một hơi.

Bà cố nén đau đớn, cắn răng nói: “Hoắc Khải Lãng, tôi không phải con chim hoàng yến mà ông nuôi!”

Nhìn bà đau tới mức toát mồ hôi lạnh, Hoắc Khải Lãng không dám cãi cọ với bà nữa, chỉ sợ sẽ làm bà nhảy xuống giường rời đi luôn.

Hoắc Khải Lãng nói với Hoắc Hoành: “Con ra ngoài đi, ta có chuyện muốn nói với con.”

“Vâng, ba.” Hoắc Hoành dém chăn, nhẹ giọng nói, “Dì Nguyễn à, dì cố gắng nghỉ ngơi cho khỏe, chờ chút nữa đến giờ ăn, cháu lại tới thăm dì.”

“Ừ,3cháu đi đi.” Nguyễn Lương Nguyên gật đầu rồi xoay người đi, không thèm liếc nhìn Hoắc Khải Lãng một cái nào.

Hoắc Hoành đi theo Hoắc Khải Lãng ra khỏi phòng ngủ, hai người vào thư phòng ở ngay bên cạnh.

Hoắc Hoành vừa đóng cửa lại đã nghe thấy Hoắc Khải Lãng nói với mình, “Mấy năm nay, dì Nguyễn đều ở chỗ con sao?”

“Vâng ạ, mấy năm nay cuộc sống của dì Nguyễn không được tốt, cho nên con để dì ấy tới ở một trong những căn hộ đứng tên con.”

Vừa nghe thấy cuộc sống của Nguyễn Lương Nguyên mấy năm nay rất khó khăn, Hoắc Khải Lãng lập tức nhìn thẳng vào anh.

“Khó khăn? Sao lại khó khăn chứ?”

Mấy năm nay, ông ta chưa bao2giờ nhắc tới tên bà, cũng không dám hỏi han tin tức của bà, chỉ sợ mình lại không nhịn được mà đi tìm.

Ông ta vẫn luôn tự nhủ với mình rằng bà ấy nhất định đang sống rất tốt, bằng không sẽ không rời khỏi mình. Nhưng giờ nghe thấy nói bà ấy sống khó khăn, thậm chí là rất khó khăn thì lập tức trở nên nóng nảy.

Hoắc Hoành ngập ngừng mấy giây, mập mờ nói: “Phu nhân không thích dì Nguyễn, làm chút chuyện gì đó cũng là bình thường thôi mà.”



Ông ta giật mình, nhưng ánh mắt lập tức trở nên rét lạnh.

Giỏi, giỏi lắm, con đàn bà này không ngờ lại dám giở trò sau lưng ông ta!

Ông ta nghiến răng hỏi: “Vì1sao con không nói cho ta biết?”

“Năm đó khi dì Nguyễn ra đi, trong cơn giận dữ, ba đã nói là sẽ không gặp lại nữa, cho nên con sợ sẽ lại làm ba tức giận, vì thế...”

Hoắc Khải Lãng nghe vậy thì buồn bực tới mức không biết làm gì cho phải.

Lúc trước ông ta cũng chỉ là giận quá mất khôn, ai ngờ lại bỏ lỡ thời gian A Nguyên khó khăn nhất.

Khi đó, chắc bà ấy cần ông ta giúp đỡ lắm!

“Khi đó ta cứ nghĩ là bà ấy rời đi thì sẽ sống rất tốt!” Hoắc Khải Lãng tức tối trừng mắt với anh, nhưng cuối cùng cũng không nói thêm gì nữa.

Còn thể nói gì được đây? Do bản thân mình làm không1tốt, con mình đã làm thay rồi, huống chi lúc đó ông ta thật sự đã nói như thế.

Ông ta đành phải nín nhịn cơn tức này xuống.

“Con đi khuyên bà ấy ở lại đi.” Hồi lâu sau, Hoắc Khải Lãng mới rầu rĩ nói tiếp.

Dựa vào thái độ của A Nguyên đối với Hoắc Hoành vừa rồi, ít nhất nếu nó tới khuyên thì A Nguyên sẽ không kháng cự, nói không chừng cũng sẽ vì thế mà ở lại.

Nhưng Hoắc Hoành lại cười lắc đầu, “Đến ba còn không làm được, sao con có thể làm nổi chứ?”

Hoắc Khải Lãng nhíu mày, chỉ cảm thấy càng thêm buồn bực.

/1464

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status