Cuộc Sống Điền Viên Trên Núi Của Nông Phu

Chương 36 - Chương 36

/66


Thấy Quý Đồng và Hà Hoa đến, Thành Tử, Lưu quả phụ cùng người trong cửa hàng cá muối vội chào đón hành lễ.

Trước đó Lưu quả phụ bệnh nặng một chập, nằm trên giường hơn mấy tháng. Hà Hoa tỉ mỉ nhìn nàng, thoạt nhìn già đi một chút, rất gầy gò, nhưng sắc mặt mơ hồ có thể thấy được một chút khôn khéo, trong lòng cũng thoải mái.

Nhớ tới trước kia, lúc mình còn chưa tới mười tuổi, Lưu quả phụ liền vội vàng thu xếp cưới vợ cho Thành Tử, nhưng cho tới bây giờ cũng không có kết quả. Lưu quả phụ vất vả cơ khổ cả đời, hiện giờ vẫn còn phải đi sớm về tối, xuất đầu lộ diện làm đậu hũ, bán đậu hũ, sờ sờ từ một Tây Thi đậu hũ biến thành bà lão.

Thật ra thì, hiện tại Thành Tử cũng nhận được tiền công ở cấp bậc quản sự, mà hai sạp ở cửa chợ cá mua bán cũng có chút béo bở, lấy tình trạng bây giờ của hắn, thú (cưới) một người tức phụ cũng không tính là việc khó, Lưu quả phụ hoàn toàn cũng không cần thiết phải vất vả như vậy.

Nhưng đây là chuyện nhà của người ta, Hà Hoa cũng không tiện xen vào. Nàng thấy trên gian hàng này trừ đậu hũ non tươi mới, còn có các loại đậu phụ khô cùng chao, giật mình, cho hai chuỗi tiền bảo Tiểu Thư đi nói cho Lưu quả phụ theo như cách nàng nói làm chút chao, thuận đường thả chút bột ớt trong nhà vào.

Mùi cửa hàng cá muối rất nặng, Hà Hoa thấy Vương Chưởng Quỹ an bài người sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, là một người đáng tin cậy, cũng không đứng đó bao lâu liền đi trở về rồi.

Qua hơn hai mươi ngày, hai mẫu tử Lưu quả phụ tặng hai cái hũ lớn tới cửa, Tiểu Oản cho người nhận, chọn một cái đĩa đặt ở trước mặt Hà Hoa, đẩy rau xanh ra, liền lộ ra một khối hình vuông, dính bột ớt đỏ rực, trong chao còn có vài miếng gừng nhỏ, đồng thời còn có một mùi thơm truyền đến.

Hà Hoa dùng chiếc đũa chấm một cái, để lên trên đầu lưỡi nếm, tinh khiết và thơm, trơn mềm, độ mặn cay của chao cùng kiếp trước nhà mình làm giống nhau. Lưu quả phụ làm đậu hũ mấy chục năm, tay nghề này không thể chê.

Lưu thẩm nói không biết làm đúng hay không, nếu tiểu thư cảm thấy có cái gì không được, nàng lập tức trở về làm một lần nữa. Tiểu Oản cẩn thận nhìn sắc mặt của nàng, lại cắt ngang viên chao ra.

Hà Hoa cười nói: Tay nghề của nàng thật không thể chê, làm khó nàng làm chính xác được như vậy, chính là chỗ rau quả này, tất cả đều là mùa mới ra, còn chuẩn bị hai cái hũ lớn, bạc lần trước chúng ta đưa cho sợ là không đủ. Ngươi lấy chút điểm tâm trong nhà cho nàng, lấy thêm chút bạc, bảo nàng qua một tháng nữa chiếu theo như cách này làm nhiều chao thêm một chút, khoản năm mươi cái hũ nhỏ như thế này nữa đi.

Hà Hoa khoa tay múa chân diễn tả kích cỡ cái hũ, suy nghĩ một chút lại nói: Bảo nàng trước năm mới làm xong đưa tới, một nửa cay một nửa không cay.

Tiểu Oản chần chờ một chút nói: Nàng. . . . . . Muốn gặp tiểu thư một chút.

Gặp mặt?

Hà Hoa nhíu mày: Nhi tử của nàng là trường công (đầy tớ) nhà ta, nhưng nàng không phải. Theo lý, ta còn phải gọi nàng một tiếng thẩm. Nhưng dáng vẻ hiện tại của nàng giống như bà tử thô sử trong nhà, chẳng lẽ muốn dấn thân vào nhà của ta? Ngươi có dò hỏi qua ý tứ của nàng hay không?

Tiểu Oản lắc đầu: Hẳn không phải là ý này. Ngược lại như là chỉ vì cảm tạ lão gia và tiểu thư chiếu cố mẫu tử bọn họ, nàng đưa tới, không chỉ có hai cái hũ chao.

Hà Hoa để đũa xuống: Vậy thì không cần thiết. Dựa theo giá trên thị trường trả tiền cho nàng, nếu nàng không thu tiền, thì bảo nàng gánh trở về.

Năm đó ở Quý gia thôn những thứ sóng gió cùng lời đồn đãi kia nàng cũng chưa từng quên, hôm nay tuy nói biểu hiện không giống nhau, nhưng vẫn đề phòng thì tốt hơn.

Sau khi Tiểu Oản rời khỏi đây rồi trở lại nói, Lưu quả phụ cùng nàng lôi kéo hồi lâu, nàng tức giận nói về sau sẽ không tìm nàng làm chao nữa, Lưu quả phụ mới thất vọng rời đi, nhưng vẫn chưa nói chuyện gì khác.

Hà Hoa gật đầu, chỉ vào cái đĩa chao nói: Thứ này làm khai vị, mùi cũng nặng, tiểu Đào nhất định thích, ta bất quá là muốn nếm chút vị cay. Ngươi đưa một chút đến chỗ của di nương trước, nếu nàng thích, liền chuyển một vò đi qua, nếu không thích, ngươi phân phát một vò xuống dưới.

Thật ra thì loại chao này đã có từ trước, chẳng qua nàng cũng chỉ bỏ thêm chút gia vị mới vào, bên ngoài dùng lá rau cải bọc lại mà thôi. Sau khi phân phát xong, Phùng di nương chỉ lấy một chút, còn dư lại, quả nhiên tiểu Đào muốn lấy một nửa, còn lại đều để trong phòng bếp.

Không có mấy ngày Vương Chưởng Quỹ đưa sổ sách tới, nói: Một tháng này cửa hàng cá muối buôn bán hơi kém một chút, ta chỉ nói thời tiết lạnh, cá tươi có thể tích trữ thời gian dài hơn Hạ Thiên, mọi người đều đi mua cá tươi. Người làm trong cửa hàng lại không có kiến thức, nói xằng rằng có người bày hàng ở kế bên, truyền đến xúi quẩy.

Hà Hoa nghe hắn có ngụ ý, cười nói: Vương Chưởng Quỹ nói chuyện liền thích che tam giấu tứ. Nói thẳng đi, Thành Tử và người làm ở cửa hàng cá muối có khúc mắc gì rồi?

Vương Chưởng Quỹ thấy chỉ có Tiểu Oản ở đây, biết nàng là tâm phúc của Hà Hoa, nhưng vẫn nhỏ giọng hỏi: Tiểu Đông gia mấy tháng nay xem sổ sách Tang Viên, không phát hiện có cái gì không đúng sao?

Sổ sách Tang Viên?

Hiện tại Tang Viên có hai đầu thu vào chủ yếu, một đầu là tàm ti, một đầu là mua bán ở chợ cá. Chiếm đa số chính là tàm ti, nhưng không có bao nhiêu quan hệ với Thành Tử. Thu nhập ở cửa hàng cá muối hoàn toàn tách biệt với Tang Viên, mỗi ngày kéo cá từ trong hồ ở Tang Viên qua đều phải ghi sổ. Vậy còn có cái gì khiến cho người làm trong cửa hàng cá muối bất mãn với Thành Tử, mà muốn mượn Lưu quả phụ làm cớ công kích hắn?

Sổ sách Tang Viên không thành vấn đề, ta cũng không có nghe nói gần đây Thành Tử làm chuyện khác người gì, gian hàng của Lưu quả phụ cũng không có đặt tại cửa của cửa hàng cá muối, mà đặt ở bên cạnh, mảnh đất kia thật ra có rất nhiều gian hàng bán ăn vặt mà?

Vương Chưởng Quỹ se se râu nói: Chuyện này thật là lạ. Bên ngoài có một vài lời nói không hay về Thành Tử, đã truyền đi một khoảng thời gian rồi. Nói là hắn che giấu bạc, Phùng quản sự lại bởi vì hắn là Đông gia an bài đi Tang Viên, nên không dễ đuổi đấy.

Nói như vậy, Hà Hoa liền có tính toán.

Nói như vậy, Tang Viên xuất ra ngoài một trăm cân hoặc hai trăm cân cá, đến chợ cá, bởi vì cá thấm nước, hơn nữa chia thành từng tốp nhỏ, cuối cùng bán đi tổng trọng lượng sẽ có chút khác biệt với ban đầu, nhất là Hà Hoa đã từng nhấn mạnh qua cân trọng cho khách hàng nhất định phải cho đủ không để thiếu.

Cứ như vậy, thao tác cụ thể thì không có chỗ trống có thể chui. Lúc ban đầu có người ngại bán cá vừa mệt vừa bẩn, nói cho cùng, chính là bởi vì Hà Hoa kiểm tra sổ sách nghiêm ngặt, một trăm cân cá cuối cùng hắn bán được chỉ có hơn tám mươi cân, mà Hà Hoa có thể chấp nhận một trăm cân chênh lệch chừng năm cân. Hắn thấy không thể kiếm thêm bao nhiêu, liền nổi lên tâm tư nói không làm.

Sau đó bởi vì Huyện lệnh nhúng tay vào chợ cá, Thành Tử nói ở nơi đó chỉ cần dậy sớm một chút, một ngày chỉ làm nửa ngày là được, hắn vì chiếu cố mẫu thân, tự nhận lấy công việc Vừa mệt vừa dơ vừa thúi này, có lẽ Phùng quản sự cảm thấy hắn ở Tang Viên sẽ tạo thành uy hiếp với chính mình, liền thuận nước đẩy thuyền đồng ý với hắn, sau đó hai đầu thu nhập ở Tang Viên coi như là càng tách biệt với nhau rồi.

Sau khi Thành Tử phụ trách ở chợ cá, sổ sách tốt hơn lúc ban đầu rất nhiều, sai số nằm trong phạm vi Hà Hoa có thể chấp nhận được, cũng không có bao nhiêu người nghị luận nói bọn họ cân ngắn cân thiếu cái gì, lúc đầu Hà Hoa cũng không có kiểm tra nghiêm ngặt, nghĩ tới Quý Đồng vốn có ý dìu dắt Thành Tử, nếu hắn có bản lãnh từ chợ cá mỗi ngày có thể moi chút béo bở ra ngoài, chỉ cần không quá phận, nàng cũng liền mắt nhắm mắt mở rồi.

Mà đầu thu tàm ti, mặc dù thu vào nhiều hơn chợ cá, nhưng không có linh hoạt như vậy, dễ dàng gian lận. Nếu như nói chợ cá mỗi ngày bán ba năm cân, một tháng qua tích cóp lại ít nhất cũng có khoảng một hai lượng bạc tiền lời. Nhưng tàm ti, chỉ cần tốn chút tâm tư, có thể kiểm soát sít sao, một sợi đều kiếm được một đồng không phải giả.

Xem ra, có người mỗi ngày nhìn chằm chằm chênh lệch ba năm cân còn không ít. Chỉ là, người có thể tiếp xúc được sổ sách không nhiều lắm, là ai làm? Hay là nói mọi người đều biết có chút đạo lý, chẳng những không có ngầm hiểu lẫn nhau, ngược lại tiện miệng nói ra ngoài?

Chuyện này di nương quản, Vương Chưởng Quỹ ông phải trông coi người làm ở cửa hàng cá muối cho kỹ. Còn nữa, bảo sư phụ trong cửa hàng điểm tâm tranh thủ làm thử nhiều loại điểm tâm mới, hộp đựng thức ăn cũng sắp chuẩn bị xong, ta đang mong đợi một hai tháng này kiếm thêm chút bạc.

Hà Hoa cùng Vương Chưởng Quỹ thương lượng một vài chuyện ở cửa hàng điểm tâm xong, đưa hắn đi ra ngoài, suy nghĩ một chút nói với Tiểu Oản: Chúng ta đi thăm di nương cùng Lương ca nhi một chút .

+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++

Lúc Tiểu Thúy dẫn Hà Hoa và Tiểu Oản đi vào, Phùng di nương đang nghiêng người trên giường chơi đùa với Lương ca nhi.

Bộ dạng tiểu tử ngốc này bây giờ rất trắng trẻo mập mạp, trên cổ có ngấn vòng vòng, mắt đen bóng thật to, vui nhất chính là, nhóc không sợ người lạ, cũng không dễ khóc, ai ôm cũng vui vẻ cười khúc khích, một nhà lớn nhỏ đều thích trêu đùa với nhóc, mỗi khi Hà Hoa thấy nhóc, cũng cảm thấy rất thoải mái.

Thấy Hà Hoa đi vào, Phùng di nương vội vàng đứng dậy đón nàng: Còn nói con chừng nào thì mới rãnh, một nhà lớn nhỏ, tiểu tử ngốc này thích nhất là con!

Thế nào cũng không so được hắn thích di nương hơn, mỗi lần khóc, cũng chỉ có di nương là có thể dỗ hắn.

Hà Hoa cười cười, đưa tay nựng khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại, Lương ca nhi cười một cái nào, hôm nay có lật người hay không?

Mặc nhiều quần áo như vậy, lật liền lật không được. Phùng di nương lau nước miếng ở khóe miệng Lương ca nhi, ở cửa lại có người đến báo, nói là Phùng quản sự đưa vải dệt mới ở Tang Viên tới.

Hà Hoa cười nói: Đúng lúc mấy ngày nữa phải may quần áo cho năm mới, nơi này di nương có kiểu vải mới, thật là khéo.

Phùng di nương bảo bà vú ôm Lương ca nhi vào phòng trong, nói: Bảo Phùng quản sự mang đồ vào xem trước một chút.

Thật là chất vải tốt, vừa mềm vừa mát, sờ thật tốt, mấy loại màu sắc và hoa văn ở phía trên cũng rất sáng sủa. Lấy ánh mắt của Hà Hoa, nàng cũng chỉ có thể nhìn ra một vài thứ, vừa sờ vừa nói: Hai kiểu dáng này, lấy qua đây cho ta hai




/66

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status