Đệ Nhất Lười Phi Khuynh Thành

Chương 20 - Chương 19

/71


Editor: Mai Tuyết Vân

Chuyện này . . . . . . Bạch Sơ Cẩn nhắm mắt lại, giống như đã hạ được quyết tâm nói rất lớn: “Đúng vậy, là ta đã chỉ sai đường cho bọn họ.”,

Hả? Liễu Tịch Nhược nghi ngờ nhìn nàng ta. Ta dẫn bọn họ đến vào trong nhà xí, hơn nữa. . . . . . Còn là nhà xí của nữ nhân.

Mộ Tự Khiêm và Tề Nam Phong không hẹn mà gặp cùng nhau quay đầu lại, còn Bạch Sơ Cẩn đã từ từ trốn ra sau lưng của Tịch Nhược.

Phì —— Liễu Tịch Nhược phì cười, đôi mắt hẹp dài của nàng hơi khẽ nhếch lên, làm cho người khác không thể rời mắt trở nên bất động.

Nếu đã không có người khác còn mang theo thứ này để làm gì?’’ Bạch Sơ Cẩn liền nhân cơ hội này, mỉm cười xấu xa giật lấy khăn che mặt của nàng, dung nhan tuyệt thế còn vương nụ cười động lòng người lập tức xuất hiện.

Mộ Tự Khiêm khẽ mất hồn.

Được. . . Được rồi. . . Nên dừng lại thôi, trước tiên chúng ta hãy bàn về chính sự đã.’’Mộ Tự Khiêm lấy lại thần trí chuyển ánh mắt chăm chú ra khuôn mặt của Liễu Tịch Nhược. Bạch Sơ Cẩn vui mừng kêu lên: “Được thôi.” Quả nhiên là như vậy, chỉ cần mỗi lần thế này chỉ cần sư tỷ vừa xuất mã thì đã lập tức giải quyết được Đại sư huynh. Đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân mà. Bạch Sơ Cẩn cười đen tối hai tiếng.

Chẳng qua khuôn mặt của Tề Nam Phong vẫn lạnh băng, khi không cần nói thì hắn tuyệt đối sẽ không mở miệng, bộ dạng như kiểu nếu Đại sư huynh không để ý thì hắn còn để ý làm gì, Tề Nam Phong ngồi xuống theo Mộ Tự Khiêm.

Hắn ta ở bên đó thế nào rồi? Liễu Tịch Nhược miễn cưỡng nở nụ cười lấy lòng hỏi.

Thân thể vẫn như trước, ban ngày xử lý công văn còn buổi tối thì thâu hoan suốt đêm.’’ Bạch Sơ Cẩn giành nói trước, hoàn toàn không chú ý đến mồ hôi lạnh đang chảy đầy mặt của Liễu Tịch Nhược và Mộ Tự Khiêm.

Chẳng qua dã tâm đã nhỏ đi rất nhiều, nếu là chuyện của hai năm trước thì với lá gan bây giờ của hắn cũng không dám làm.’’ Mộ Tự Khiêm nói.

Ngập úng ở Giang hắn xử lý như thế nào?

Đã lập tức đưa lương thực và ngân lượng đến khu vực gặp nạn, cũng phía theo hai Khâm sai đi trước cứu tế.

Vậy à . .

Ta đã phái người theo âm thầm giám sát.

Tốt lắm. Liễu Tịch Nhược gật đầu một cái rồi thở phào nhẹ nhõm, vừa muốn nhắm mắt lại đã nghe thấy Bạch Sơ Cẩn nói to: “Nhắc đến việc Giang Hoài bị ngập lụt, mọi người đều nói là do tỷ quá xấu xí, chọc giận thần linh nên mới bị ông trời giáng phạt thiên tai.

Còn nói vì muội mà năm nay sẽ trở thành tận thế. Mộ Tự Khiêm cũng nén cười nói thêm một câu.

Hả? Liễu Tịch Nhược kinh ngạc, không thể nào, tốc độ truyền bá và trình độ bịa đặt lời đồn đại này của người cổ đại thật sự rất cao mà, có thể nói so với mạng Internet hiện đại còn mạnh mẽ hơn nhiều!

Đúng là phong tục lưu truyền, gừng càng già càng cay.

Vì muội không đến bữa tiệc đó sao? Mộ Tự Khiêm suy nghĩ một chút, sau đó quyết định hỏi sẽ tốt hơn.

Không phải, là chuẩn bị để đến bữa tiệc kia.

Đây cũng không phải là tác phong của muội, không phải nói rằng việc đi dạo tán gẫu rất mệt nên chưa bao giờ tham gia bất kỳ một bữa tiệc nào ư. Sao nay muội lại đột nhiên muốn đến tham dự bữa tiệc này? Mộ Tự Khiêm nhếch khóe miệng hỏi.

Không còn cách nào khác, ai bảo hiện giờ muội là Tam tiểu thư của Liễu phủ! Nếu đã làm thì phải làm cho giống một chút, huống chi muội còn có mối thù phải báo, năm đó chuyện muội bị đẩy xuống vách núi cũng không thể bỏ qua như thế.

Đương nhiên, chỉ là. . . . . . Hắn dừng một chút, nhìn Liễu Tịch Nhược một cái, “Muội biết Tứ hoàng tử sao? Cuối cùng thì hắn muốn làm cái gì, tại sao sáng nay lại đột nhiên đến trước xin thánh chỉ bắt Liễu Chấn Toàn mang theo ba người bọn muội cùng đi?”

Không xem là quen biết, sáng nay muội chỉ gặp hắn một lần, về




/71

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status