Gả Cho Nhân Viên Công Vụ Thời Bắc Tống

Chương 25 - Chương 24

/59


Ánh nắng mặt trời thật là tốt, không có gió.

Tống Tiểu Hoa bưng cái băng ghế ngồi ở tường viện để hứng ánh mặt trời, ngồi bên cạnh còn có con chó nhỏ đang vểnh hai lỗ tai nhỏ màu đen hướng lên trời.

Lục Tử Kỳ khom lưng cầm lên một tấm ván gỗ vừa mới được mài bóng loáng, ở bốn gốc của tấm ván đều được tạo ra một lỗ nhỏ để sỏ dây thừng vào, lại đem sợi dây kia đến treo lên một cành cây của cậy đại thụ bên trong hoa viên. Lục Lăng quay trước quay sau giúp đỡ một số việc. . . . . .

Đạp lên phía trên ghế, khiển chân, hai tay giơ lên trên, đầu hơi ngưỡng.

Bỏ đi trường sam, chỉ mặc quần áo trong thân thể bị kéo đưa ra thon dài mà khít khao đường cong, mồ hôi thấm ướt cổ, hầu kết thỉnh thoảng chuyển động trên dưới, nhìn thấy cảnh này Tống Tiểu Hoa rất muốn. . . . . . Cắn một cái. . . . . .

Không không không, mình là con người sống sờ sờ tuyệt đối không thể làm việc như Vampire được, cho dù, là khát khao khó nhịn. . . . . .

A a a, rõ ràng là vợ chồng hợp pháp, đây là vốn là việc thiên kinh địa nghĩa mà vì sao còn phải khổ sở ngăn chặn dục vọng cùng kích động như vậy? !

Huống chi, hắn rõ ràng cũng không phải là đối với nàng hoàn toàn không có cảm giác . Trước ở phòng bếp, người hắn cứng ngắc cùng vẻ mặt, không một chút biểu hiện, ‘trêu đùa’ là biểu hiện đấy! Vậy. . . . . .

Oa! Phụ thân thật lợi hại!

Một tiếng hoan hô tạm thời dập tắt ‘máu sói’ đang soi trào trong người của Tống Tiểu Hoa, Lục Tử Kỳ cúi người ôm con trai lên, vững vàng đặt lên trên ván gỗ treo trên không: Lăng Nhi ngồi vững, phụ thân bắt đầu đẩy đây!

Lục Lăng vừa khẩn trương vừa hưng phấn, đôi tay vững vàng nắm chặt sợi dây, cặp mắt trừng to như viên lưu ly nháy cũng không nháy, cắn chặt hàm răng, gật đầu một cái thật mạnh.

Lục Tử Kỳ yêu thương cười một tiếng, trên tay dùng lực nhẹ nhàng, đưa Lục Lăng cùng với bàn đu dây bay lên.

Hài đồng liền tươi cười giòn giã tạo nên khung cảnh thật là viên mãn, chó nhỏ chạy tới chạy lui đuổi theo bóng dáng đang đung đưa, Lục Tử Kỳ đứng ở một bên, hai cánh tay khẽ vươn, bảo hộ con trai lần đầu ‘bay lượn’, khóe mắt đuôi mày đều tràn đầy nồng đậm cưng chiều.

Tống Tiểu Hoa vui vẻ nhìn một màn ở phía trước, đứng dậy vỗ vỗ tay, chuẩn bị gia nhập vào, tầm mắt không chú ý quét qua cửa một phòng đang đóng chặt.

Nơi đó, có một bài vị, một phần nhớ nhung, một loại yêu.

Trên đời này nữ nhân thật sự là một sinh vật cực kỳ mâu thuẫn, một mặt hy vọng nam nhân không cần có mới nới cũ, phải chung tình; lại hy vọng trong mắt và cả trong lòng của nam nhân chỉ có một mình mình, đều bỏ qua tất cả những người khác.

Dù sao, có mấy nữ nhân có thể giống như Nhậm Doanh Doanh được, không oán không hối làm bạn ở bên Lệnh Hồ Xung, nghe hắn kể và nhìn hắn ái mộ tiểu sư muội bằng toàn bộ sinh mạng của mình đây? Có thể có mấy nữ nhân giống như Nhậm Doanh Doanh đây, sau cùng tươi cười giọng rưng rưng nói một câu ‘ta rất vui mừng, bởi vì vào giờ khắc này, trong lòng ngươi nghĩ tới chỉ có một mình ta’. . . . . . + =+ D!iễn # Đ!àn # L!ê # Q!uý # Đ!ôn

Lại có mấy người phu nhân có thể tiêu sái làm được, quân vô ý, ta liền bỏ.

Trong lòng của Tống Tiểu Hoa cũng không nắm chắc.

Nàng cũng không biết vì sao, mình luôn cố tình hay vô ý tránh thư phòng. Dù sao, Lục Tử Kỳ mỗi đêm cũng sẽ dọn dẹp nơi đó sạch sẽ, không cần nàng quét dọn.

Thật ra thì, Lục Tử Kỳ có hay không có ở đây thì nàng cũng tận lực tránh việc đi vào cánh cửa kia, đặt chân vào địa phương thuộc về ba người một nhà của bọn họ. . . . . .

Đúng vậy, ba người một nhà. Lục Tử Kỳ, Lục Lăng, còn có cô gái có tên trên ‘bài vị’ kia.

Nói cho cùng thì Tống Tiểu Hoa nàng chỉ là kẻ đến sau, là một người ngoài cuộc.

Lục Tử Kỳ rất tốt, đối với nàng có thể nói là săn sóc tỉ mỉ, bao dung tính xấu ngôn hành cử chỉ không giống ai và cả việc không làm việc nhà của nàng.

Hơn nữa, còn rất rộng lượng.

Hoặc là nói, vô cùng rộng lượng.

Vợ của mình âm thầm cùng một nam nhân xa lạ uống trà tâm sự, cho dù là ở thế kỉ 21 có cởi mở đến đâu, nếu chồng mà biết được, ít nhiều gì cũng sẽ sinh lòng không thích chứ?

Nhưng Lục Tử Kỳ không có, tí xíu cũng không có.

Hắn không biến sắc an bài tất cả, sau đó nhẹ nhàng bỏ qua cũng không đề cập tới nữa.

Đây là bởi vì, không quan tâm thôi. . . . . .

Nếu như, đổi lại là lời nói của nữ nhân kia, thái độ của hắn còn có thể bình tĩnh như vậy sao? Hắn, sẽ ghen . . . . . .

Ai, ghen ghen. . . . . .

Tống Tiểu Hoa đập ‘pằng ’ một cái vào trán của mình. Chắc là đầu bị nước vào rồi, cùng một người đã mất tranh giành ghen tuông cái gì? Thật là đần độn thiếu não! Còn nữa, nàng tại sao phải để ý những thứ này? Địch không động ta

/59

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status