Hào Môn Màu Đen: Gả Nhầm Ông Trùm Máu Lạnh

Chương 136 - Chương 136

/192


Ở hội trường tràn đầy những bóng dáng bận rộn.

Khang Lệ dẫn Vương San đến.

Hai người đến khiến mọi người chăm chú nhìn.

Hẳn là mọi người rất tò mò.

Vương San xa xa nhìn lại, liếc mắt liền nhìn thấy một cô gái đang kéo màn che trong hội trường. Cô lấy thân mà đứng, cả người nhìn qua không có tinh thần, chân mày nhíu lên làm như đang nhẫn nhịn chịu đựng cái gì, sắc mặt của cô thật không tốt. Vương San vội vàng chạy vội tới bên cạnh cô, nhẹ giọng gọi Tiểu thư Úy.

Úy Hải Lam không quay đầu lại, cũng không ghé mắt nhìn, vẫn như cũ cố chấp làm việc đang dang dở trong tay mình.

Tiểu thư Úy, nghe nói cô không ăn cơm, hơn nữa lại ngã bệnh, tôi đưa cô đi bệnh viện. Trên đường đi, từ miệng Khang Lệ Vương San đã biết đại khái tình huống.

Úy Hải Lam xoay người lại cầm cờ lê, cố định đinh ốc, hời hợt nói: Tôi không sao.

Tiểu thư Úy! Vương San lại gọi một tiếng, tự tay kéo tay cô.

Chân mày Úy Hải Lam nhíu lên càng thêm thu hẹp lại, có chút không kiên nhẫn nhưng lại vẫn duy trì thái độ đúng mực, nhẹ giọng nói: Thư ký Vương, tôi thật sự không có việc gì, chỉ là cảm vặt, không phải là bệnh nặng gì không cần khẩn trương như vậy. Cơm tôi sẽ ăn, thuốc cũng sẽ uống, trước tiên chờ tôi hoàn thành công việc này được chứ?

Vương San ôn hòa khuyên vài câu, Úy Hải Lam vẫn như cũ khư khư cố chấp, ý thức được mình vô dụng nhưng lại sợ người nọ trách tội, cô cũng không tiện dặn dò. Không thể làm gì khác là đem nguyên văn câu nói kia ra, âm thanh giảm thấp xuống Tiên sinh Lôi nói nếu cô không đến bệnh viện, lập tức liền phá hủy Cẩn Viên.

Quả nhiên, động tác của cô bỗng nhiên dừng lại.

Úy Hải Lam nhìn chằm chằm màu sắc màn che, thật lâu vẫn chưa hoàn hồn, thật lâu cũng không nhúc nhích.

Người kia chỉ biết dùng chiêu này ra uy hiếp cô.

Trầm tư trong chốc lát, cô đúng là buông xuống cờ lê, xoay người đi về phía người phụ trách Thật xin lỗi, thân thể tôi khó chịu muốn xin nghỉ đi bệnh viện.

Cô đi nhanh một chút, chú ý nghỉ ngơi, nghỉ phép thêm mấy ngày nữa cũng không vấn đề, hết bệnh thì trở về làm. Vẻ mặt người phụ trách tươi cười nịnh nọt cũng không dám đắc tội với cô.

Dù sao, cô cũng đặc biệt được bên trên trực tiếp chiếu cố.

Khang Lệ đã thu thập đồ đạc xong, Úy Hải Lam theo hai người các cô rời đi.

Ba người vừa đi, mọi người không nhịn được bàn luận về cô.

Rốt cuộc cô ấy là ai?

Không biết.

Tôi nghe nói là thiên kim tiểu thư nhà họ Úy.

Nhà họ Úy nào?

Chính là nhà họ Úy có tài sản kếch sù.

À? Việc đó không phải mấy năm trước đã sụp đổ sao?

Ai biết được, bọn họ chính là hào môn thế gia, dù có suy sụp cũng rất có tiền.

Giám đốc Lăng cũng đều phải nể mặt cô ấy, tôi cảm thấy hậu thuẫn phía sau cô ấy cũng không nhỏ.

Được rồi, đừng nói nữa, mau làm việc đi, nói nhiều rồi dễ dàng phạm sai lầm, cẩn thận lại ầm ĩ.

. . . . . .

Một khu bệnh viện trung tâm Xuân Thành, trong không khí tràn đầy mùi nước khử trùng khó ngửi.

Trong phòng làm việc của bác sĩ, Mạnh Hòa Bình giúp cô kiểm tra toàn bộ thân thể, sau đó từ trong ngăn kéo lấy ra một tập hồ sơ bệnh lý. Tập hồ sơ này vẫn ở bên chỗ của anh chưa bị lấy đi. Anh đặt bút lên sột soạt viết, cúi


/192

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status