Hào Môn Màu Đen: Gả Nhầm Ông Trùm Máu Lạnh

Chương 165 - Biến Mất Không Dấu Vết (1)

/192


A di đà phật, thí chủ, mời cô tự nhiên. Tiểu hòa thượng cúi người chào, rồi sau đó bước đi thong thả vào trong chùa tiếp khách hành hương.

Cám ơn tiểu sư phụ. Úy Hải Lam chắp tay trước ngực, nhẹ giọng nói.

Tiểu hòa thượng xoay người đi, Úy Hải Lam mỉm cười quay đầu lại nhìn thấy anh kinh ngạc đang nhìn mình chưa từng dời mắt sang hướng khác. Anh xuất sắc quá mức chói mắt, ánh mắt kia quá mức thâm thúy mê ly khiến cô hơi ngượng ngùng, cô đứng tại chỗ, hai tay chắp sau lưng lại không được tự nhiên xuôi tay xuống thuận miệng hỏi Đại sư trụ trì nói gì với anh?

Không nói gì. Lôi Thiệu Hành thờ ơ trả lời.

Anh gạt người, chắc chắn phải nói gì chứ? Hay đại sư trụ trì cảm thấy anh có tuệ căn(1), cho nên muốn thu anh làm đồ đệ? Cô cười đùa nói.

(1) Tuệ căn : chỉ sự thông minh có thể chỉ lĩnh ngộ được chân lý nhà Phật.

Ơ, tại sao lại bị em đoán ra được? Đại sư còn nói anh còn bị quấn bởi một con yêu nữ ngàn năm hóa thân thành một mỹ nữ tuyệt thế mê hoặc lòng người, muốn đến mê hoặc anh, còn muốn ăn thịt anh, uống máu anh, hút hết tinh khí trong người anh, không chỉnh anh tử tế thề không bỏ qua.

Anh đang dùng phép ẩn dụ nói cô chính là con yêu tinh kia, cô nổi giận nói Anh mới là yêu nữ.

Ha ha. Anh nở nụ cười, mặt mày sáng lạng càng nhìn càng vui vẻ.

Úy Hải Lam quay mặt sang chỗ khác vừa liếc nhìn anh vừa nói Anh thật sự cho rằng anh là Đường Tăng sao? Còn uống máu ăn thịt, trường sinh bất lão sao?

Ơ, cách đây mấy ngày, không phải có người đã nói anh là hòa thượng phong lưu sao? Lôi Thiệu Hành trêu đùa nói: Đến đây đi, đến đây đi, tùy em uống, tùy em ăn, anh tuyệt đối không phản kháng không giãy giụa, còn có thể tắm rửa sạch sẽ, nằm ở một nơi chờ đích thân yêu tiên đại giá, thật là khiến anh thụ sủng nhược kinh(2).

(2) Thụ sủng nhược kinh: được nhiều người yêu thương vừa mừng lại vừa lo

Úy Hải Lam cũng bật cười Ha ha, anh nói lung tung. Nơi này là Phật Đường, cẩn thận bị thần linh nghe được lại trách tội trừng phạt anh.

Cho dù muốn thu phục anh, vậy anh cũng muốn một đêm xuân, dù thành quỷ cũng muốn làm quỷ phong lưu. Anh khoác lác vô sỉ khiến cô đỏ mặt.

Gió mát dịu dàng thổi lất phất, những hoa nhỏ kia lung lay sinh động, cây Mạn Đà La (xem thêm chú thích ở chương 164) đỏ tươi như lửa, thiêu đốt bừng bừng. Cô gái xinh đẹp đứng một mình dưới tàng cây cùng người yêu vui vẻ nói cười, khuôn mặt nhỏ nhắn màu hồng dần nở rộ lan tỏa đến mê người, dịu dàng khiến lòng anh say mê, sung sướng đến nỗi không thể chuyển mắt sang hướng khác.

Nếu thời gian có thể lưu lại, vậy thì rất tốt.

Anh nhìn em làm gì? Cô bị anh nhìn chăm chú không chịu nổi, nhíu mày hỏi.

Lôi Thiệu Hành từ từ cười nói Đẹp chứ sao?


/192

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status