Hào Môn Màu Đen: Gả Nhầm Ông Trùm Máu Lạnh

Chương 79 - Chương 79

/192


Dĩ nhiên Lôi Thiệu Hành cũng vừa mới xuống phi cơ, áo khoác Tây phục vẫn còn nằm trên tay anh, quần áo còn có thể thấy rõ nhiều nếp nhăn, tuy vậy vẫn có thể thấy được trạng thái tinh thần trên người anh rất tốt. Con ngươi đen bức người kiêu ngạo, ánh mắt thể hiện có chút tức giận mơ hồ như muốn thiêu đốt đối phương. Anh nhìn chằm chằm Úy Hải Lam, tuấn nhan phong lãng thức thời hiện lên một nụ cười làm nổi lên một bên khóe miệng nhưng trong đáy mắt cũng không có chút ý cười nào mà lúc này càng lúc càng tà mị thô bạo.

Vương San liếc nhìn chiếc đồng hồ trên tường, cũng âm thầm quên đi thời gian mà chỉ đứng xem tất cả mọi chuyện xảy ra. Xem ra hôm qua lúc nhận được bức hình cô gửi qua, anh ta liền đặt chuyến bay nhanh nhất bay suốt đêm mới tới đây, nếu không tuyệt đối anh không thể đến được đây vào lúc này. Cô chỉ là thuộc hạ nên thức thời lập tức lui ra ngoài để lại không gian riêng tư cho hai người này trò chuyện.

Trở tay đóng cửa lại, Vương San không khỏi thở dài, lần này thực sự là lớn chuyện đây.

Trong căn phòng to lớn, hai người cũng không có động tĩnh.

Úy Hải Lam mặc áo khoác ngoài màu trắng, quần ống duyên dáng phối hợp với ủng da, trên tay còn cầm một túi xách màu đen mà bên trong có chứa rất nhiều thứ, vì lẽ đó nhìn dáng vẻ cô giờ đây có chút âm trầm. Bên trong vẫn là bộ áo cánh dơi ngày hôm qua, chỉ khác là ở nơi cổ có choàng thêm một chiếc khăn hình hoa văn tùy ý vòng quanh chiếc cổ tinh tế của cô. Cô lặng lẽ nhìn anh, ánh mắt không sợ sệt chút nào.

Đột nhiên muốn đổi kiểu tóc, tôi cảm thấy như vậy rất tốt. Cô nhẹ giọng nói.

Cô cảm thấy rất tốt sao? Lôi Thiệu Hành nở nụ cười, cũng nhanh chân chạy về phía cô, áo khoác Tây phục trên tay anh cũng bị anh vứt qua một bên rơi trên đất phát sinh một tiếng “loạt soạt”. Anh nắm lấy cánh tay cô thô bạo kéo cô đến một nơi.

Úy Hải Lam cảm thấy cánh tay mình sắp bị xé ra thành từng đoạn, mạnh mẽ đau đớn. Đôi tay nhỏ nhắn của cô được bọc lớn trong tay của anh, bị anh lôi kéo đến mức tàn nhẫn. Còn anh cũng mạnh mẽ từng bước đi vững chắc mơ hồ nghe được tiếng “kẽo kẹt”, không biết là món đồ gì đổ nát, cô cũng không kịp để ý tới.

Lôi Thiệu Hành đi thẳng một đường kéo cô vào phòng tắm, lại hung hăng ép sát cô lên mặt kính trầm giọng quát: Hoá ra tôi đã đối xử với cô quá tốt rồi chứ gì? Ngay cả cô đang tính toán cái gì tôi cũng không biết sao? Đừng tưởng rằng tôi cho phép cô đến nơi này thì cô có thể muốn làm gì thì làm. Khắp toàn thân từ trên xuống dưới của cô, mỗi một sợi tóc, mỗi một tấc da thịt, tất cả đều thuộc về tôi, thuộc về Lôi Thiệu Hành tôi, cô nghe rõ và cũng nhớ kỹ cho tôi.

Giọng nói anh gầm gừ đinh tai nhức óc, có loại như bị đâm phá đau đớn, tuy vậy Úy Hải Lam cũng vẫn khinh thường ngay cả chân mày cũng không nhíu lấy một lần.

Thực sự là chuyện nực cười mà chuyện nực cười này chính là chuyện cô đang phải cố gắng kìm nén trước mặt anh ta.

Con ngươi Úy Hải Lam nheo lại, không sợ hãi mở miệng nói: Tóc là của tôi, tôi muốn cắt thì cắt, anh không có quyền quản.

Hay…. Một tháng không gặp không ngờ miệng lưỡi lại trở nên bén nhọn như vậy, sắc sảo như vậy. Ngón tay anh thon dài, khớp xương cũng rõ ràng qua lại trên tóc của cô, đột nhiên anh dùng sức tóm chặt lấy từng lọn tóc đen trên đầu cô, nhìn cô trong gương. Lực tay dường như hơi dùng sức hướng lên trên khiến cô đau đớn không còn cách nào khác đành ngẩng đầu lên. Qua một hồi lâu, anh cũng xoay chuyển đề tài mù mịt cười nói: Đột nhiên tôi lại nghĩ đến việc mình có nên dỡ bỏ Cẩn viên hay không?

Cô lớn tiếng quát: Cẩn Viên có một nửa là của tôi, trên bản hợp đồng cũng đã thỏa thuận không được tuỳ ý dỡ bỏ.

Phải ha, tôi nhớ lại rồi, đúng là có viết như thế. Vậy thế này đi, tôi sẽ đem nửa phần thuộc về tôi sữa chữa lại, như vậy vẹn cả đôi đường rồi chứ? Rốt cuộc Lôi Thiệu Hành cũng buông lỏng tay, nhẹ nhàng choàng tay qua bả vai cô, thân mật dừng lại ở đó, kéo cô vào trong lồng ngực mình thấp giọng hỏi dò.

Sữa chữa lại sao? Trong lòng Úy Hải Lam kinh hãi.

Cẩn viên đã cũ kỹ như thế, nếu một ngày kia bị ngã đè lên người khác thì sẽ nguy hiểm đến cỡ nào, không bằng tôi nên sửa chữa lại một chút? Nhưng tôi cũng chưa

/192

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status