Hẻm Cụt

Chương 4

/28


Nó lúc này cảm thấy khá hơn sau 1 giấc ngủ chập chờn,nó đc cô y tế cho giấy xin phép về sớm,nó lê bước về nhà mệt mỏi mà ko đợi Vũ đưa về. Vừ về đến nơi,nó đụng ngay Vĩnh Khanh,nó thoáng rùng mình,tên Khanh thấy vậy nhếch mép cười 1 cái

_Em đem cho anh 3 ly cà phê lên phòng,anh có bạn

Nó gật đầu đi thẳng mà ko nhìn hắn 1 cái,sự sợ hãi và cảm giác buồn nôn kinh tởm vây lấy nó.Hình như hôm nay khối trên đc nghỉ ôn thi nên hắn ở nhà,mà hình như ông bà Trung đi đâu đó rồi thì phải,nó thoáng sợ sợ khi mang ca phê lên phòng tên kn kia

… Cộc… Cộc…Tên Khanh hé cửa liếc thấy nó,hắn cười thật đểu rồi lôi tuột nó vào trong chốt cửa lại. Nó giật mình nhìn quanh thấy 2 tên bạn hắn và hắn đang nhìn nó với đôi mắt cầm thú đói khát

_Em mà mày nói đó hả Khanh???. Một thằng bạn hắn lên tiếng nghe đến kinh tởm

_há há há!! Thấy sao,cũng ngon chứ bộ. Tên khốn Khanh cười 1 tràng lên tiếng nghe thối như nước cống

Nó sợ hãi lùi lùi về phía sau thì bị 1 tên gạt chân té nhào,2 thằng giữ chặt tay nó,còn thằng Khanh thì ngồi đè lên người nó,nó ố vùng vẫy nhưng dường như kiệt sức,đã mấy ngày nó ko ngủ đc bởi những nổi ám ảnh,lại thêm phần bị đánh, thương tích đầy mình.Nó buông xuôi mặc cho số phận,đôi mắt vô tâm,lạnh lẽo nhìn vào hư vô,1 khoảng ko trắng mờ mặc cho cả 3 tên thú tính dày xéo lên thân thể nó… Nhưng… Có lẽ trời còn động chút lòng thương với nó,3 thằng cầm thú đó chưa kịp lấy đi cái vô giá của 1 người con gái từ nó thì từ dưới nhà,1 tiếng thét như chói tai réo tên nó khiến 3 thằng giật mình buông nó ra

_Trinhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!!!!!!!!!!

Nó vội mặc xốc lại quần áo chạy như con điên ra khỏi phòng lũ thú vật đó,vừa chạy xuống tới sảnh,nơi phát ra tiếng thét chua chói tai thì… Bốp… 1 bình hoa cao cỡ 1 gang tay,to cỡ nửa gang bay thẳng vào tráng nó,máu phụt bắn ra,bình hoa rớt xuống vỡ nát.Nó choáng váng như muốn ngất,con Mỹ Anh như điên loạn vớ lấy mảnh thủy tinh trên sang xông thẳng về phía nó, ả vừa chưi như dại vừa rạch vào tay nó bởi mảnh thủy tinh khi nó đưa tay lên đỡ cái đầu...Hình ảnh đáng sợ khi Vũ dùng con dao gập đánh xoẹt 1 cái,tóc nó rụng rơi khắp nơi khiến nó càng điên hơn.

Vừa lúc đó ông bà Trung vừa về,mụ xanh mặt đi khi thấy máu lên láng,còn con gái mụ đầu tóc bù xù,áo quần tả tơi,thân thể bầm dập đang cuồng điên sắp giết chết nó. Mụ chạy đến ôm ả lắp bắp

_Con… Con,sao vậy con,ai đã làm con ra nông nỗi này???

_Nó đã khiến con ra nông nỗi này,nó kêu người đánh con. Cô ả khóc lả chả ôm bà Trung

_Cái gì,là mày ư,mày dám thế nữa hả, động trời chưa,đồ con hoang,thật là nuôi ong tay áo mà… Mụ rít lên

_Mày biến khỏi nhà cho tao,tao ko muốn thấy mặt mày nữa,cút đi… Con Mỹ Anh và bà trung vừa đánh vừa thét lên man dại

Nó hoảng loạn chạy xâm xâm ra cửa,thân hình nó giờ đây như ngọn lửa,máu thắm lên chiếc áo nhuộm đỏ người nó,nó chạy,chạy như dại,nó chạy mà ko cảm thấy đau hay sao,cứ chạy và máu thì cứ tuôn ra,đến khi nó dừng lại thì nó ngất lịm…

…Những tia nắng hắt vào mắt nó chói chang,mắt khẽ mở,nhưng nó bất động,tay chân như bị đinh đóng chặt xuống nền nhà. Đôi mắt nó đảo nhìn 1 lượt xung quanh,nó nhận ra nó đang nằm trong 1 căn nhà đỗ nát,hình như là 1 căn nhà hoang,nó lại nhắm mắt rồi lại mở mắt ra nhìn xa xăm,nó cố gượng dậy,người nó buốt lên từng cơn,máu trên người và áo nó đã đong lại và đen sẫm, nó lê người lết đi từng bước trong ngôi nhà hoang,khuôn nhà khá rộng,nó ngồi dựa lưng trong 1 gian phòng đỡ đỗ nát và có vẻ sạch sẽ nhất vì ít ra nó cũng có mái nhà ít dột,bên hông nhà có 1 chiếc lu bể phân nửa chứa đầy nước mưa,đôi mắt nó vô tri,nó co người,ôm lấy gối gục đầu bất động để thời gian lặng lẽ trôi qua…

Đã 3 ngày rồi ko thấy nó và con Mỹ Anh đi học,nổi bất an trong Vũ ngày càng lớn

_Thưa anh,3 ngày nay em theo dõi nhà con Mỹ Anh rồi,vẫn ko thấy bóng dáng Mai Trinh,1 người hàng xóm cho biết cách đây 3 ngày thấy Trinh người đầy máu me chạy ra khỏi nhà họ Trung đến hôm nay thì vẫn chưa có tung tích – 1 thằng đàn em của Vũ đến báo cáo tình hình cho Vũ

Mặt anh tái lại rồi trắng ra như ko còn 1 giọt máu… Bốp…Thằng đàn em của Vũ lãnh ngay 1 đấm đầy sự phẫn nộ

_Đồ ngu,tại sao giờ này mới báo cho tao,nếu Trin có chuyện gì thì mày chết chắc. Vừa dứt lời Vũ vọt chạy đi

…Rầm…

_Cậu là ai? Tính phá nhà hả? Tôi báo công an đấy- Mụ Trung ré lên khi thấy Vũ đạp bung cửa nhà xông xông đi vào

_Anh…anh Vũ,anh đến đây làm gì???. Con Mỹ Anh từ trên cầu thang đi xuống lắp bắp hỏi Vũ

_Con quen cậu này hả Mỹ Anh??? – Bà Tung quay ang hỏi con gái mụ

_Dạ,anh ấy là con trai của ông Khang – Con Mỹ Anh trả lời

_Ồ,là thiếu gia họ Khang,ko biết cậu hạ cố đến nhà chúng tôi co việc gì ko ạ. Mụ Trung khi nghe thiếu gia nhà họ Khang thì nể sợ ra mặt,bởi bà biết công ty nhà họ Khang nắm cổ phần công ty bà rất lớn,chỉ cần đắt tội với nhà họ Khang thì chỉ cần 1 đêm công ty chồng bà sẽ bốc hơi ko 1 vết tích trên thương trường

_Mai Trinh đâu?. Vũ gằn từng câu đến đáng sợ

_Dạ? – Mụ Trung hỏi lại ngạc nhiên

_Tôi hỏi Mai Trinh đâu?. Vũ trừng mắt quát thẳng vào bà Trung

_Nó bỏ nhà đi 3 ngày nay rồi,chắc chết bờ chết bụi ở đâu rồi anh ã. Đúng là thứ đồ con gái hư hỏng- Mỹ Anh đáp lời thay mẹ nó

Vừa nói nó chạy đến gần Vũ giả vờ ngây thơ,õng ẹo

_Em nói với anh rồi,nó là thứ ko ra gì hết, anh ko nên day vào nó,Giờ còn giở thói đi bụi,đúng là thứ con hoang ko đc dạy dỗ

…Bốp… Mụ Trung điếng hồn đến đỡ con Mỹ Anh đang ôm cái mặt sưng húp sưng húp sau cú đấm của Vũ . Vũ nắm lấy áo con Mỹ Anh lôi dậy,mỉm cười đáng sợ,mặt anh sầm lại,đôi mắt vằn đỏ,gân xanh trên cánh tay nổi lên đầy căm phẫn

_Cô nghe cho rõ đây,bắt đầu từ hôm nay,tôi cắm cô bước chân vào trường nửa bước,nếu để tôi thấy mặt cô,thì tôi sẽ khiến cho cô và gia đình cô biến mất chỉ sau 1 đêm. Nếu Mai Trinh xảy ra chuyện gì thì tôi sẽ lấy cái mạng chó của cô đấy

Anh quay lưng bước đi bỏ lại sau lưng mụ Trung ôm con Mỹ Anh tái mét run cầm cập.Vũ lên xe lao đi,anh như điên lên,chạy cuồng khắp nơi tìm Trinh,trái tim anh như vỡ ra nghìn mảnh… Vũ bất lực ngồi trong phòng mình khi anh đã tìm kiếm trong vô vọng…

_Tại sao? Em đang ở đâu hả? quay về đây đi…anh xin em…anh xin em… anh sắp điên rồi… anh sắp ko thể chịu nổi rồi…Trinh ơi!!...

Vũ nấc nghẹn ngào gào thét như điên,anh đánh vỡ tất cả đồ đạt trong phòng tứ tung đến nỗi tay rướm máu,bất lực và vô vọng,anh khụy xuống để mặc cho nước mắt đau khổ tuôn ra… Ông bà Khang đè nén giọt nước mắt,đau lòng nhìn đứa con trai của mình đang đau đớn tan vỡ….

/28

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status