Hôn Lễ Đệ Nhất Thiên Hạ

Chương 136 - Chương 135

/310


Bây giờ, Nhan Túc đã sắp cưới Tô Vãn Hương rồi!

Tần Cửu chậm rãi nhắm hai mắt lại, Tỳ Ba giống như biết nàng nghĩ gì, bê một ly trà đặt ở trước mặt nàng.

Trà của Linh Lung các đều cực ngon, lá trà màu xanh lục nhạt xòe ra dưới nước thành phiến lá mềm mại. Tần Cửu bưng nước trà tỏa ra hơi nóng mịt mờ lên, chậm rãi thưởng thức một ngụm.

Hương trà tinh khiết, dư vị dài lâu, thưởng thức ở trong miệng nàng, lại như vô cớ thêm chút đắng chát.

Chính vào lúc này, bánh pháo trên đường đồng thời vang lên, trống nhạc náo nhiệt.

Tay Tần Cửu run lên, chậm rãi đặt ly trà lên mặt bàn, đứng dậy bất động ở bên cửa sổ.

Cửu sổ của Linh Lung các thiết kế tinh xảo, là cửa sổ chống từ mặt dưới lên, gờ cửa sổ mở ra, vừa vặn có thể nhìn thấy tình hình trên đường phố.

Đi đằng trước, là Kim Ngô Vệ phụ trách bảo vệ, phía sau là đội ngũ tùy ùng, mũ mão xe đưa cao quý, cực kỳ tráng lệ. Ở phía sau nữa, chính là đội ngũ đưa đồ cưới. Đội ngũ đưa đồ cưới rất dài, dường như không nhìn thấy tận cùng. Ước chừng thời gian hai chén trà, vẫn chưa đi qua hết.

Tần Cửu nhớ, năm đó lần nàng xuất giá, tổng cộng là 108 người khiêng đồ cưới. Trước đây cô mẫu Bạch hoàng hậu của nàng xuất giá, là một 118 người khiêng, đó đã là con số đội trời rồi, vương công quý tộc xuất giá sau đó, đều không vượt quá 118 người khiêng, bởi vì cho dù ngươi có tôn quý hơn nữa, cũng không thể tôn quý hơn hoàng hậu được. Bây giờ nhìn đồ cưới của Tô phủ kia, phải trên một trăm người khiêng. Có thể thấy Tô Thanh tương đối coi trọng cuộc hôn sự này của Tô Vãn Hương.

Tô phủ có bao nhiêu người khiêng đồ cưới? Tần Cửu hỏi Tỳ Ba bên cạnh.

Tỳ Ba thấp giọng nói: Nghe nói là một 128 người khiêng.

128 người khiêng?

Khóe môi Tần Cửu từ từ hiện lên nét cười lạnh.

Nếu như cô mẫu Bạch hoàng hậu của nàng vẫn đang tại vị, đương nhiên không ai dám vượt qua con số 118 người khiêng. Thế nhưng, xưa không bằng nay, Bạch hoàng hậu đã trở thành tội nhân, đương nhiên Tô phủ sẽ không kiêng kỵ nữa. Lần này, Tô Vãn Hương gả cho Nhan Túc, nếu như sau này trở thành hoàng hậu, vậy thì con số 128 người khiêng đó chính là con số đội trời mới rồi.

Người xem náo nhiệt trên mặt đường rất đông, dòng người chen lấn, cho nên tốc độ tiến lên của đội ngũ rất từ tốn, đến cuối cùng, rốt cuộc đội ngũ đưa đồ cưới đã hết. Uốn lượn đi đến theo sau, chính là kiệu hoa.

Tô vàng điểm ngọc, gia công tỷ mỉ tráng lệ, trên nóc thêu mẫu đơn bằng chỉ vàng.

Phía trước kiệu hoa vài bước là một con ngựa trắng, người trên ngựa, chính là Nhan Túc.

Hồng y của hắn như lửa, trên đồ thêu Quảng Đông hoa lệ, giao long thêu bằng chỉ vàng vượt gió bay cao. Màu sắc lộng lẫy diễm lệ đó khiến người vây quanh bên phố đều nín thở im lặng, gần như nghi ngờ đang ở chín tầng mây, người nhìn thấy là trích tiên của Tiên giới.

Nhan Túc là một nam nhân như đao, cảm giác hắn cho người khác là lạnh như băng mà không thể tiếp cận. Hắn rất ít cười, nhưng khi cười giống như ánh mặt trời chiếu rọi sông băng, chói mắt mà rực rỡ.

Tần Cửu chưa bao giờ thấy Nhan Túc mặc y phục diễm lệ như thế, áo đỏ phần phật, dưới ánh nắng mặt trời chiếu rọi, màu sắc lộng lẫy gay gắt, khiến người ta không dám nhìn gần. Mà bộ áo đỏ đó tôn lên khuôn mặt anh tuấn của hắn, tuấn mỹ đến mức hút hồn đoạt phách.

Tần Cửu nhìn khuôn mặt hắn, một cảm giác giống như chôn thân ở địa ngục lạnh như băng từ từ sinh ra trong lòng, dường như có một thanh đao cùn, cắt vào nơi đang đập chậm rãi ở lồng ngực nàng. Cảm giác đau đớn từ trong lòng bắt đầu lan ra, liên tục bò khắp tứ chi bách hài của toàn thân.

Tần Cửu đột nhiên nhắm mắt lại, mi dài run rẩy, nắm chặt đôi tay trong tay áo mình.

Thế nào, nhìn thấy người khác xuất giá, có phải rất hâm mộ không? Phía sau truyền đến giọng nói lười biếng mà nhẹ nhàng của Nhan Duật.

Tần Cửu cả kinh, quay đầu nhìn lại, thấy Nhan Duật ôm cánh tay đứng ở bên cửa, bộ áo đen tung bay. Từ đêm hắn ôm nàng về phủ, đã một thời gian không gặp hắn rồi.

Ừm, quả thực khiến người ta rất hâm mộ đấy! Tần Cửu nhìn chằm chằm ý cười lười biếng nơi khóe môi nơi khóe môi Nhan Duật, cảm nhận được dường như sự lạnh lẽo nhấn chìm đang nhạt đi từng chút một.

Nhan Duật nhìn chằm chằm Tần Cửu, đầu mày nhíu lại nhỏ đến mức không thể nhìn thấy.

Nữ nhân này, đột nhiên cho hắn một loại cảm giác quen thuộc khó hiểu.

Y phục gần đây của nàng tương đối thiên về mộc mạc hơn ngày trước, trên nền màu trắng nở ra từng đóa hoa Mạn Châu Sa màu đỏ, lẳng lơ mà nồng nhiệt. Chỉ là, trong lúc vô tình ánh mắt nàng đã tiết lộ nội tâm của nàng. Vừa rồi


/310

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status