Hôn Lễ Đệ Nhất Thiên Hạ

Chương 138 - Chương 137

/310


Làm sao có thể? Tô Vãn Hương biến sắc, lẩm bẩm.

Buôn lậu binh khí chính là tội lớn.

Quả thật, theo tính tình thường ngày của Tô Thanh, thật sự không nhìn ra ông ta có thể làm loại chuyện này. Ông ta là người công chính liêm khiết, làm quan thanh liêm, ngay cả Tô phủ mặc dù ở Cẩm Tú phường phồn hoa nhất Lệ Kinh, nhưng phòng ốc đơn sơ, tường trắng loang lổ, nhìn qua hoàn toàn không giống tướng phủ. Ông ta cư xử với mọi người ôn hòa nhã nhặn, cực kỳ thân dân, dám xin lệnh vì dân. Trước mặt Khánh Đế ông ta cũng dám thẳng thắn can gián. Ông ta chướng mắt với việc làm của Thiên Thần tông, coi đó là Ma giáo. Tất cả những điều này, đều chứng tỏ ông ta là một vị quan tốt. Ngày trước, khi Bạch hoàng hậu còn sống, cũng rất sùng bái Tô Thanh.

Ai có thể ngờ được, ông ta lại là kẻ gian trá xảo quyệt nhất.

Ý cười bên khóe môi Tần Cửu càng đậm, trong tích tắc vẻ quyến rũ phong tình làm kinh động hồn phách người.

Vẻ mặt Tô Vãn Hương cực kỳ chấn động, người lảo đảo mấy cái, Nhan Túc bên cạnh nhanh tay nhanh mắt, đưa tay đỡ được nàng ta. Tô Vãn Hương dựa vào lòng Nhan Túc, ngẩng đầu nhìn Nhan Túc chằm chằm, đưa bàn tay mềm trắng như tuyết ra nắm thật chặt ống tay áo của Nhan Túc, thở hổn hển nói: Điện hạ, thiếp chưa bao giờ cầu xin chàng chuyện gì, lần này, thiếp muốn xin chàng, nhất định phải rửa sạch oan khuất cho gia phụ. Điện hạ càng hiểu rõ tính tình của gia phụ hơn thiếp, ông ấy tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện thế này. Xin điện hạ nhất định phải… Nói xong, bởi vì vẻ mặt kích động, Tô Vãn Hương đã bắt đầu ho khan dữ dội.

Vì tiếng ho khan của Tô Vãn Hương, ánh mắt Nhan Túc trở nên cực kỳ dịu dàng, hắn đưa một bàn tay ra khẽ vuốt lưng Tô Vãn Hương, tay còn lại cầm tay áo của hỉ phục thay nàng ta lau dấu lệ ở khóe mắt, lúc này mới thấp giọng an ủi: Tạm thời nàng hãy bớt đau buồn! Một lát nữa bảo Thúy Lan đỡ nàng đến hậu đường, uống thuốc trước đã, tiếp đó nghỉ ngơi thật tốt. Nàng cứ chờ ở trong phủ, ta sẽ mang tin tức tốt về. Thúy Lan, chăm sóc tiểu thư thật tốt.

Thúy Lan trả lời một tiếng, bước lên đỡ Tô Vãn Hương.

Nhan Túc đứng dậy, cũng không thèm thay hỉ phục trên người, trong vòng vây của chúng thần, hắn lập tức đi ra ngoài.

Tần Cửu và Nhan Duật theo mọi người ra khỏi phủ An Lăng Vương, ngoài cửa lớn đã sớm có Kim Ngô Vệ chuẩn bị xong xe ngựa cho Nhan Túc, Nhan Túc lại không ngồi xe, mà phóng người lên ngựa, dẫn theo huynh đệ Tạ gia cùng với vài Kim Ngô Vệ, đi về phía bộ Hình.

.

Tần Cửu đưa mắt nhìn theo Nhan Túc phóng ngựa rời đi, nàng chậm rãi duỗi lưng, quay đầu nở nụ cười tươi sáng như sen với Nhan Duật: “Để dự lễ, sáng sớm hôm nay đã dậy rồi, lúc này có chút mệt mỏi rã rời.

Ngươi không đi xem náo nhiệt nữa? Nhan Duật híp mắt hỏi.

Có gì hay để xem, hôm nay mới bắt Tô tướng, muốn thẩm án cũng phải vào ba ngày sau, ta chờ ba ngày sau mới đến xem cũng không muộn! Tần Cửu cười tủm tỉm nói.

Bây giờ Nhan Túc qua đó, chỉ có thể tìm một phòng giam điều kiện tốt cho Tô Thanh mà thôi.

Vương gia, nhân lúc An Lăng Vương không ở đây, ngài không đi thăm Tô tiểu thư sao? Ta thấy ngài quan tâm Tô tiểu thư như vậy, không đi thăm nàng ta, ngài có thể yên tâm sao? Nếu như Tô tướng thật sự là người của Thiên Thần tông, ta đoán Tô tiểu thư sẽ không gả vào nhà An Lăng Vương nữa, không chừng Tô tiểu thư sẽ thay đổi tâm ý, muốn gả cho ngài đấy!

Con ngươi màu mực của Nhan Duật híp lại, lạnh nhạt nói: Lúc này, ta vẫn không nên đi quấy rầy nàng thì hơn.

Khóe môi Tần Cửu hơi nhếch, cười tủm tỉm nói: Vương gia thật đúng là quan tâm thân thiết!

Không biết vì sao, trong lòng Tần Cửu mơ hồ cảm thấy Tô Vãn Hương không đơn giản. Có lẽ, đó chỉ là trực giác của nữ nhân, nhưng, có đôi khi trực giác của nữ nhân cũng rất chuẩn.

Nếu vương gia không muốn làm phiền Tô tiểu thư, vậy chi bằng đến thăm phu nhân của Tô tướng một chút đi, nếu như có một ngày Tô tiểu thư đồng ý gả cho ngài, có thể bà ấy chính là nhạc mẫu của vương gia đấy! Tần Cửu mỉm cười nói.

Nhan Duật nhìn Tần Cửu một cái, đột nhiên cười sáng ngời nói: Ngươi đã nói như thế, vậy bản vương sẽ đi một chuyến.

Tần Cửu cười xinh đẹp nói: Dù sao ta cũng không có chuyện gì, vừa rồi ngay cả ly rượu mừng cũng chưa uống được, chi bằng đi cùng vương gia đến Tô phủ một chuyến, lúc về chúng ta lại cùng đến Linh Lung các uống vài chén.

Nhan Duật tương đối kinh ngạc nhìn Tần Cửu một cái, thật ra hắn cũng không muốn đến Tô phủ lắm, bây giờ nhìn thấy Tần Cửu cảm thấy hứng thú như vậy, cảm thấy nhất định có chuyện gì đó, vì thế cùng với Tần Cửu ngồi xe ngựa đến Tô phủ.

Lúc này lòng người trong Tô phủ đang hoảng sợ, đám hạ nhân nhìn thấy xe ngựa của Nghiêm Vương đến, vội ra đón bọn họ đến tiền sảnh.

Nhan Duật ngồi trong phòng một lát, đã thấy Tô phu nhân đi từ nội đường phía sau ra. Sắc mặt bà ta trắng bệch, trên mặt còn mang dấu lệ, nhìn thấy Nhan Duật vội vàng thi lễ.

Nhan Duật nói với vẻ mặt ôn hòa: Tô phu nhân đừng đau buồn, bản vương đã nghe nói chuyện của tướng gia, đặc biệt đến đây thăm phu nhân. Việc này vẫn xin phu nhân bớt buồn, vẫn chưa thẩm tra, tất cả vẫn chưa kết luận.

Nhan Duật an ủi vài câu, vẻ mặt Tô phu nhân vẫn bi thương như cũ cúi đầu khóc nức nở. Nhan Duật cảm thấy có chút nhàm chán vô nghĩa, không biết rốt cuộc mình đến Tô phủ để làm gì. Đang định đứng dậy muốn rời đi, đã nghe thấy hậu viện truyền đến một tràng tiếng chém giết, tinh thần lập tức chấn động, liếc Tần Cửu một cái. Hắn cảm thấy, có lẽ mục đích Tần Cửu muốn hắn đến Tô phủ, chính là chuyện này.

Tần Cửu lại mắt điếc tai ngơ ngồi cách hắn không xa phe phẩy quạt vài cái, Tỳ Ba đứng sau lưng mặt không


/310

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status