[Kagamine][Short-Fic] Onii-San! Em Thích Anh

Chương 8

/13


Tan học~

Nhà hàng Ice ~

_________________________

- Rui-chan! Bình thường nhìn em một mặt ngây thơ, đáng yêu, không ngờ cũng có lúc đen tối như thế. Lần này anh đúng là được mở rộng tầm mắt nha. Ha ha ha...

- Nè nè. Kaito-senpai, anh nói vậy là có ý gì? - Rin tức giận nhìn người nào đó cứ ôm bụng gục xuống bàn mà cười.

- Ý gì thì em tự biết. Anh chịu a. - Kaito nghe Rin nói càng cười điên cuồng hơn.

- Anh!!!

- Được rồi Rin, cậu bớt giận đi. Cậu cũng biết Kaito là hạng người nào mà. Không nên chấp nhất. - Miku lên tiếng an ủi.

- Hey! Miku-chan. Em nói thế là không được. Trong chuyện này em cũng có lỗi a. Cho Rin xem tài liệu là không tốt, tội em nhưng thật ra là nặng hơn Rin nga. - Kaito bĩu môi, không hài lòng nhìn Miku. Nói anh là hạng người nào? Anh chính là cười trên nỗi đau của người khác không được sao? Mà thực tế, Rin và Miku cũng đâu bị gì. Dám công kích anh? Để xem hai đứa có bản lĩnh đó không rồi nói.

Nghĩ đến đây, Kaito chuyển ánh mắt đến Luka. Cười bí hiểm.

- Luka-san! Tỉ nói xem, tỉ là giáo viên chủ nhiệm của hai đứa. Học trò của tỉ gian lận trong thi cử. Chuyện này giải quyết sao đây?

Luka nghe Kaito nói, trầm ngâm một chút. Anh nói quả không sai, mình là thân là giáo viên. Không thể không nhắc nhở. Lỡ sau này trong giờ mình dạy học chúng cũng làm vậy thì biết làm thế nào? Nghĩ vậy, Luka mở miệng:

- Rin-chan! Miku-chan! Trong chuyện này đúng là các em không đúng. Cho nên tôi cấm các em sử dụng tài liệu trong giờ của tôi. Đương nhiên, các giờ còn lại các em có thể sử dụng thoải mái.

Luka híp mắt mỉm cười hài lòng với quyết định của mình. Ừ! Chỉ cần hai đứa nó không xem tài liệu trong giờ mình dạy thì tốt lắm.

Kaito nghe xong không khỏi trợn tròn mắt. Không dám tin những lời mình vừa nghe được. Anh nhìn Luka như thể nhìn quái vật. Anh vừa rồi không có nghe nhầm đi. Luka thế nhưng lại bảo chỉ cần không phải giờ của cô liền được xem thoải mái? Ôi chúa ơi, anh cảm thấy điên rồi.

Rin và Miku nghe Luka nói vậy lúc đầu có hơi sửng sốt, sau đó cười tủm tỉm rất lễ phép đối với Luka một câu: "Em biết rồi"

Mikuo từ đầu tới cuối ngồi một bên không quan tâm. Anh đang bận suy nghĩ về cuộc trò chuyện tối qua giữa anh và Miku. Miku bảo hôm nay cha anh sẽ tới. Chắc lại đến khuyên anh sớm quản lí công ty chứ gì. Hừ. Coi anh là công cụ chắc?

Từ nhỏ, Mikuo đã được đào tạo huấn luyện nhiều thứ. Có một số anh không hề thích nhưng vẫn bị cha mình ép buộc phải làm. Ông bảo anh nhất định phải học mẩy thứ đó để sau này lớn lên giúp đỡ công ty. Nghe thì có vẻ rất chính đáng. Nhưng không ai biết, mỗi lần anh nhìn vào đôi mắt của người cha "kính yêu" kia, anh chỉ thấy tròng mắt ông luôn viết bốn chữ "công cụ kiếm tiền".

Thật lố bịch. Anh là người chứ đâu phải máy móc? Ông làm vậy không thấy có lỗi với lương tâm sao?

Anh khinh thường ông. Luôn muốn tìm mọi cách tránh xa ông nhất có thể. Ở gần người đàn ông yêu tiền đó, anh chỉ có mỗi một cảm nhận: Ghê tởm.

Nhiều lúc anh rất hâm mộ cô em gái của mình. Có thể sống một cách tiêu diêu tự tại. Không cần phải làm những chuyện mình chán ghét.

Còn cả Len. Trông cậu lúc nào cũng thoải mái, tự do. Ngày ngày làm việc tùy hứng. Nếu anh được giống cậu thì tốt biết mấy. Haizzz...

(Kẹo bông: Mikuo ạ! Anh nghĩ sai rồi. Nếu nói Len tự do thoải mái thì trên thế giới này không ai bận rộn đâu a. Cho nên, không biết thì đừng có nói sảng nha. Len nhưng thật ra có thân phận cực kì phức tạp a.)


/13

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status