Khi Tiêu Tương Nam Gặp Phải Tấn Giang Nữ

Chương 1

/17


Ta chỉ là một nhân vật dưới ngòi bút tác giả, một nữ phụ không quan trọng sử dụng xong thì bị vứt bỏ, nơi ta sống tên là Tấn Giang, chủ thần sáng tạo ra ta tên là tác giả Tấn Giang! Cô ấy bảo ta thiện lương ta không thể độc ác, cô ấy muốn ta tiểu bạch thì ta không thể thông minh, cô ấy bảo ta đi gây chuyện sinh sự ta vẫn phải ngoan ngoãn đi làm, cô ấy muốn ta uống thuốc độc ta cũng không thể không làm!

Cuộc sống trước đây của ta rất khổ sở, phải không ngừng đến trước mặt nam chính tạo dựng tình cảm, cho dù ta không có bất kỳ cảm xúc gì với nam chính, hắn ngoại trừ tướng mạo vẻ ngoài có vẻ tạm tạm thì bạch đến mức làm người khác buồn nôn, còn muốn đạp gãy hai chân hắn. Ta biết ta khác bọn họ, ta có tư tưởng độc lập, ta biết suy nghĩ, nhưng vẫn phải diễn theo kịch bản, cho dù ta biết những người xung quanh não tàn đến cỡ nào nhưng ta vẫn không được thể hiện thông minh hơn bọn họ, cho nên ta mới nói cuộc sống của mình rất khổ sở.

Về sau, ta phát hiện mình sai rồi, bởi vì cuộc sống vẫn có thể khổ hơn.

Ta cứ nghĩ mình tiểu bạch, về sau mới biết hoá ra ta rất thông minh, đây cũng là an bài của tác giả. Hoá ra thời gian trước ta giả bộ đáng thương, sau đó đến lúc nữ chính tiểu bạch hoa xuất hiện thì làm hại nàng ta, tiếp sau đó, rốt cuộc bị nam chính một chiêu KO, vì thế cuộc sống khổ sở của ta cuối cùng cũng kết thúc!

Ta cứ cho rằng cuộc sống khổ sở của mình đã kết thúc, mà sau đó phát hiện ta lại sai rồi.

Ta sống lại, à không, phải nói là ta đổi thân phận xuất hiện trong một cuốn tiểu thuyết khác, tác giả vẫn là tác giả kia, nhưng thân phận ta từ nữ phụ đổi thành nữ chính, nhưng mà, vẫn không làm khuôn mặt đau khổ của ta tươi lên chút nào.

Bởi vì tác giả phát hiện văn phong của cô ấy ở Tấn Giang không lăn lộn được, cho nên đi ăn máng khác là Tiêu Tương, mà lúc này, chuyện làm ta đau khổ hơn đã đến! Ở Tiêu Tương mà nói, văn phong của cô ấy vô cùng bình thường, vì thế cô ấy dùng sức đem các tình tiết ngược luyến thiên lôi cẩu huyết không ai hiểu nổi vứt lên người ta!

Câu chuyện mới vể ta, bây giờ bắt đầu trình diễn!

Đầu tiên, ta có khuôn mặt tuyệt sắc khuynh thành, thứ hai, từ lúc sinh ra trên người đã có mùi thơm đặc biệt, làm ta nhớ đến câu: “Hương phi, người yêu ơi, bay chậm thôi, cẩn thận phía trước hoa hồng có gai…” cộng thêm, thân phận ta vốn là một công chúa hoàng thất cao cao tại thượng, không biết vì nguyên nhân gì mà lưu lạc ở nhân gian, ta từ nhỏ đã có khuôn mặt tuyệt sắc, nhất định sẽ không thể sống yên ổn.

(Câu nói trên là một câu trong bài “Lưỡng chỉ hồ điệp” Càn Long viết cho Hương phi sau khi Hương Phi đi theo Mông Đan ra khỏi Hoàng cung – Hoàn Châu cách cách)

Ta biết cuộc sống về sau sẽ càng khổ sở, cho nên ta phải chuẩn bị thật kỹ, hiện giờ thân phận của ta chỉ là một nữ tử bình dân, mười sáu tuổi, vẻ ngoài, tất nhiên không cần phải nói nhiều. Ta có một lão cha yêu rượu, ông ấy nuôi ta lớn đến lúc này chính là để bán ta vào Phiêu Hương viện, sẽ bán được giá cao.

Ta còn có một ca ca như heo mập, hắn từ nhỏ đã nhòm ngó sắc đẹp của ta, nhưng vẫn chưa có cơ hội ra tay, bởi vì đối với lão cha, ta là hàng hoá! Là hàng hoá tương lai sẽ đem bán đi! Mấy ngày trước, lão cha quỷ rượu rốt cuộc cũng thương lượng giá tiền xong xuôi với tú bà kỹ viện, quyết định giao người nhận tiền, tối nay, lão ca heo mập quyết định duỗi móng vuốt tội ác đến người ta.

Hở? Bạn hỏi ta vì sao biết?

Vô nghĩa, nếu ta không biết cốt truyện thì làm sao mà diễn theo được? Đúng vậy, ta có một ưu thế tuyệt đại, ta biết hết tất cả nội dung hướng đi của truyện! Trong tiểu thuyết này, tổng cộng có mười nam nhân ngược ta đến chết đi sống lại, ngược tâm ngược thân đủ các thể loại. Được sắm vai một nữ nhân được ưu ái như thế, ta cảm thấy mình không thể chịu đựng nổi, cho nên lần này, ta quyết định phản kháng chủ thần!

Phật nói, ngươi không vào địa ngục thì ai vào?

Vì không để mình chịu khổ nữa, ta đành phải kéo hết các ngươi xuống địa ngục.

Ta cười ác độc, xoa xoa tay!

Đầu tiên, ta đi mua một gói thuốc bột, đã từng làm nữ nhân lăn lộn trong Tấn Giang, sao ta lại không biết CP (couple) “Phụ tử” chứ? Đúng thế, ta bỏ vào cơm khá nhiều thúc tình dược cộng thêm thuốc mê! Trước tiên làm hôn mê nam nhân có ý định đặt móng vuốt tội ác lên người ta, sau đó cột hắn vào giường, cởi quần lộ ra… khụ, hoa cúc. Sau đó đứng bên ngoài khoá cửa lại, nhốt hai người trúng dược trong phòng.

Tuy ta đã sắp xếp xong xuôi, nhưng mà, có thành công hay không, còn phải xem bọn họ có thiên phú ở lĩnh vực này hay không! Trong lúc đó, ta cầm hết toàn bộ tài sản trong nhà, chạy trốn suốt đêm!

Ở Phiêu Hương viện, ta sẽ gặp phải nam cặn bã đầu tiên trong cuộc đời này, ngược tâm ngược thân ngược phổi ngược gan, để phản kháng vận mệnh, ta quyết định chạy theo hướng ngược với Phiêu Hương viện. Nhưng tiếc là trời mưa suốt đêm, ngay lúc chạy trốn quan trọng thế này, mà trời lại nổi cơn mưa, vì thế ta đành buồn bã bước vào một ngôi miếu đổ nát.

Không ngờ, ở chỗ này ta lại gặp phải tình tiết đến chương năm mươi mới xuất hiện, nam chính cặn bã thứ hai xuất hiện. Lúc này hắn đang bị trúng thúc tình dược lăn lộn trên mặt đất. Đột nhiên, hai mắt đỏ ngầu của hắn nhìn về phía ta, lúc ta ta mới nhận ra tình trạng vô cùng nguy hiểm, tung chân lên… đạp mạnh vào chỗ đang dựng thẳng của hắn!

Sau đó, ta nghe thấy tiếng gì đó như bị gãy.

“Gãy rồi.” Ta đoán.


/17

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status