Không Thể Quên Anh (Dùng Cả Đời Để Yêu)

Chương 39 - Chương 39

/39


Lý Tú Vân ngồi sụp xuống đất, nước mắt cứ thế trào ra lăn dọc theo gò má của bà. Từng giọt rơi xuống thấm vào áo Triệu Hoài An. Lòng cô cũng theo đó mà thắt lại. Mẹ cô khổ sở đủ điều, về già ngỡ rằng sẽ có một cuộc sống bình thường hạnh phúc như bao người. Nhưng bây giờ nhìn lại, nào có được trọn vẹn gì đâu.

Mẹ, anh ta sẽ không làm khó con đâu. Ít nhất khi gả vào nhà đó, con tin mình sẽ không bị ủy khuất. Còn cứu được ba.

Người Lý Tú Vân cứng lại. Vừa nghe thấy con gái gọi ba nước mắt rơi càng nhiều hơn.

Con không lo nhưng ta lo.

Con từng chết qua một lần. Còn gì để sợ nữa đâu. Chỉ có mọi người là khiến con không an tâm.

Lý Tú Vân đứng dậy chạy ra ngoài. Cô nhìn theo bóng dáng ấy khuất sau canh cửa rồi người như bị rút cạn sức lực. Còn đường để lui sao?

Cô có thể lựa chọn kết thúc mạng sống này, giải thoát cho bản thân. Nhưng cô không làm được, cuộc đời này còn nhiều thứ như vậy, ba mẹ cô cũng chưa đoàn tụ, bảo cô làm sao yên tâm ra đi.

***

Triệu Hoài An chần chừ một hồi vẫn là nói ra.

Chuyện cưới hỏi, có nên báo cho nhà anh biết hay không?

Thực ra, là nên báo cho mẹ của anh trước hay bên Đại Minh hội, nơi mà có người anh gọi một tiếng ông nội trước?

Mẹ tôi biết là được.

Bên kia chắc chắn không chấp nhận cô. Ông nội quý Tô Minh Tuấn như vậy, lại từng có ý định hòa hoãn đồng ý nhận Triệu Hoài An là cháu dâu. Cho dù bây giờ anh ta từ bỏ cô ấy thì ông cũng sẽ khó mà gật đầu cho cô lấy anh.

Triệu Hoài An nhìn điếu thuốc trên tay Trần Hạo liền nhíu mày quay mặt đi. Không nhớ rõ thói quen hút thuốc này của anh là từ bao giờ, có lẽ là sau khi đi biệt tăm rồi về nước mới có. Nhưng thực sự cô không ủng hộ cái thói xấu này.

Trần Hạo dập tắt điếu thuốc trên tay rồi nói tiếp.

Em đi lấy sổ hộ khẩu đi, tôi đợi dưới nhà. Mẹ cô chán ghét anh là thật, anh cũng không muốn chạm mặt bà khiến cô thêm khó xử. Mọi chuyện sau này từ từ giải thích cho bà ấy hiểu là được.

Cả hai đứng trước cục dân chính, mỗi người đều có suy nghĩ riêng nhưng cảm xúc đều chứa hồi hộp. Chỉ là ai kia khuôn mặt vẫn lạnh tanh, giống như là bị ép hôn không bằng khiến cô khó xử. Người đề xuất là anh ấy, mang bộ mặt đó cho ai xem? Không lẽ bây giờ hối hận rồi, muốn bỏ chạy?

Cục dân chính hôm nay khá là đông vui. Trước bọn họ là cặp đôi đang làm thủ tục đăng ký kết hôn. Nhìn đôi đó vui vẻ nói cười khiến cô có chút nảy sinh gượng gạo. Người ta thì hạnh phúc ngập tràn, nhìn lại cô với anh, có chút nào giống như đang đi đăng ký kết hôn hay không? Giống đi ly hôn thì có.

Đến lượt hai người anh liền nắm tay cô đi về phía trước. Vừa ngồi xuống ghế, Đại diện Ủy ban nhân dân liền hỏi.

Hai vị là tự nguyện kết hôn?

Phải.

Cô ấy gật đầu rồi nhìn sang Triệu Hoài An.

Dạ, là tự nguyện.

Vị đại diện kia đẩy gọng kính rồi lắc đầu.

Nhìn mặt chàng trai có vẻ không được tốt lắm. Hai người đó cần thời gian suy nghĩ thêm hay không?

Không.

Không cần.

Cả hai đều đồng thanh khiến vị kia giật mình. Sau đó cô ấy nói khẽ, thực ra cái gọi là nói khẽ này cô vẫn nghe thấy.

Cô ấy nói: Thật không thể ngờ đẹp trai như vậy mà bị ép hôn.

Oan uổng quá. Ai ép hôn ai chứ, có thể đừng nhìn sơ qua mà nói vậy có được không!

/39

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status