Nam, Nữ Chủ Tránh Xa Ta Ra

Chương 10 - Chương 10

/53


Hình ảnh không liên quan

*****VÀO TRUYỆN*****

_Chào buổi sáng Sơn ca!- Cô bước xuống lầu thì gặp ngay Lục Thiên Sơn đang đứng đó.

_Áaaa! B... Băng nhi! Em bị gì vậy!- Đúng vậy cô còn hơn cái xác không hồn. Đôi mắt của cô có quần thâm. Gò má, đôi môi tái nhợt tím ngắt. Đôi mắt long lanh đã biến mất thay vào đó là cặp mắt mệt mỏi, u buồn. Quần áo của cô xốc xếch. Bộ dạng bây giờ của cô đúng như câu:'' Người không ra người, ma không ra ma''

_Không sao đâu! NẾU MẸ KHÔNG BỮA TIỆC ĐÓ THÀNH BỮA COI MẮT CỦA CON VÀ TÊN LAM THẦN ĐÓ!!!- Nói đến đây cô lớn giọng.

_ Haiz bà định làm gì đây!- Ba Phạm lắc đầu nhìn mẹ Phạm.

_ À... Ưmk! Em định cho nó làm quen với Lam Thần. Em thấy hai đứa được mà!- Mẹ Phạm nói ấp úng.

_Rồi Tiêu Diệp thì sao?

_ Nó nói không muốn cưới thằng bé- Bà Phạm nhỏ giọng. Bà lại nhớ đến lúc đó. Con bé như sắp khóc vậy. Bà không muốn nói tiếp.

_Ưmk thằng nhóc Sơn được hơn!

_ Em cũng ủng hộ couple Băng Sơn hơn!- Mẹ Phạm nghe thế liền ủng hộ.

_Con thắt cổ tự tử!- Cô lên tiếng.

_ Em không thích sao!- Sơn ca vẻ mặt buồn tủi.

_Không phải đâu Sơn ca! Em... t...th...thích mà!- Cô ấp úng gương mặt đỏ ửng như trái cà chua.

_Vậy anh yêu em làm bạn gái anh nhé!- Anh kéo cô vào góc khuất nói nhỏ vào tai cô.

_ Em đồng ý!- Bây giờ mặt cô đỏ như muốn bốc khói.

Anh đè cô vào chân tường. Anh nhìn đôi môi đỏ nhuận của cô, anh thật sự muốn nếm thử đôi môi đỏ nhuận của cô coi nó ngọt cỡ nào. Anh đặt lên môi cô một nụ hôn, lúc đầu anh chỉ muốn chạm nhẹ vào môi cô nhưng khi càng hôn anh càng muốn hôn tiếp, môi cô giống như thuốc phiện vậy. Anh từ từ tách môi cô ra luồn chiếc lưỡi của mình quấn lấy chiếc lưỡi của cô. Cảm giác có gì đó trong miệng cô càng đỏ mặt nhưng chiếc lưỡi của cô ra hợp tác. Anh hơi bắt ngờ nhưng vui vẻ lùng sục khắp khoan miệng của cô. Tới khi thấy cô thiếu dưỡng khí mới luyến tiếc buông môi cô ra. Anh cắn nhẹ lên cổ cô tạo nên vệt dỏ khá lộ liễu như anh muốn đánh dấu chủ quyền cô là của anh.

_Oa oa Sơn ca xấu tính!- Cô vờ giận dỗi.

_ Ngoan không Sơn ca cắn nữa đó!- Anh thì thầm vào tai cô. Cô liền lấy tay che miệng lại.

_Băng nhi không làm bạn gái Sơn ca nữa! Lúc đầu Sơn ca gạt Băng nhi! Huhu Băng nhi bị gạt!- Cô khóc lên. Lúc này anh biết không nên dọa cô vợ nhỏ của mình chạy mất.

_Anh không cắn nữa! Không cắn nữa đâu! Đừng khóc nữa!- Sơn ca thấy cô khóc liền quýnh lên. Cô cắn lên tai anh rồi lè lưỡi chọc anh chạy lên lầu.

_ Anh nhất định bắt được em cô vợ nhỏ!- Anh phát ngôn khiến cho hai người già ở phòng ăn phải sặc.

_Cái gì vậy ông?- Mẹ Phạm hỏi ngu ngơ.

_ Có người chịu lấy con gái mình rồi bà à- Ba Phạm đáp mà không suy nghĩ.

_ Yeah! Cuối cùng con gái tui cũng thoát khỏi kiếp FA- Mẹ Phạm vui vẻ la lên.

Hai người già mặc cho cặp đôi nào đó chạy quanh nhà với tốc độ đáng ngờ.( Lưu ý Tuấn Anh đi làm từ sớm sẵn đặt vé máy bay và lựa trường học tại Pháp cho cô)

~~HẾT TRUYỆN

~~

Đăng sớm bù tuần sau nha mấy nàng! ^-^

/53

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status