Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 183: Ôn Bộ Sứ Giả Hiển Thần Thông

/492


Người tới đứng đầu là vị quốc sư Bất Động đạo nhân kia, đằng sau còn có vài gã tu sĩ mặc đạo bào, Ma Hô đạo nhân cũng ở trong đó.

Bất Động đạo nhân thấy Trần Kỳ đứng đối diện, kêu lên: "Trần Kỳ, ngươi hôm qua đánh trộm đồ nhi ta, hôm nay có dám ra chiến một trận?"

Trần Kỳ còn chưa kịp đáp, Viên Hồng ở một bên đã đáp lại: "ngươi tưởng muốn Trần tướng quân ra thì tướng quân sẽ ra sao? Ta nói Lang Dã Tiên nhà các ngươi hôm qua bại trận bỏ chạy, hôm nay có dám gọi hắn ra tiếp một côn của Viên gia gia?"

Quân Thương bên này bật cười vang, Bất Động đạo nhân không hề tức giận, lắc đầu nói: "Trần Kỳ đúng là kẻ nhát gan, ta cũng phí lời nữa, thử đánh với ngươi xem sao".

Trần Kỳ giận dữ muốn xuất trận, Viên Hồng hết sức thông minh, biết tên này cố ý gọi đích danh Trần Kỳ ra, tất là có cách khắc chế hơi vàng, lập tức ngăn Trần Kỳ lại, cướp đường chạy ra. Trần Kỳ biết Viên Hồng là sư điệt của quốc sư, làm vậy cũng là vì mình, chỉ đành lui về trong trận.

Viên Hồng cầm một thanh hắc bổng trông rất tầm thường, nhìn mấy đạo nhân bên này hét lên: "Tiểu tốt Đại Thương ở đây, có vị đại tướng Khuyển Nhung nào nguyện ý chỉ giáo?"

Quân Khuyển Nhung thấy tên đạo nhân gầy gò nhỏ bé này tự xưng là tiểu tốt, lại dám so với đại tướng bên mình, không khỏi lộ vẻ giận dữ. Một gã đạo nhân áo đen nhảy từ lưng ngựa vào tràng đấu, quát lên: "giỏi cho tên mồm mép nhà ngươi, Tu La đạo nhân ta đây muốn xem ngươi có bản lãnh gì!".

Đạo nhân này mặc hắc y, gầy gò nhỏ bé, đeo một cái mặt nạ trông rất hung dữ, tay cầm một thanh trường kiếm kỳ dị, phần chuôi trông như lợi trảo sắc bén, thế tới hung hăng. Đạo nhân này tựa hồ võ nghệ hết sức cao cường, chỉ đánh ra một kiếm đã hóa thành vài bóng kiếm hoa.

Viên Hồng không hề thua kém, múa hắc bổng lên như một đóa mây đen, đánh vào kiếm hoa. Tối hôm qua, Viên Hồng nhất thời đại ý, thiếu chút bị kiếm pháp của Vũ Dực Tiên giết chết, sau khi trở về còn Trương Tử Tinh giáo huấn một phen, không được khinh thị dù địch thủ thế nào. Tuy hôm nay Viên Hồng nói có vẻ nhẹ nhàng, nhưng trong lòng lại không hề dám coi thường Tu La đạo nhân này, toàn lực dốc ra võ nghệ bình sinh.

Song phương ngươi đâm ta đỡ, chiêu thức tinh diệu, khiến tướng sĩ hai bên nhìn tới hóa mắt, mới biết hai người quả nhiên có bản lĩnh. Viên Hồng không ngờ gã đạo nhân trông có vẻ yếu ớt này lại có chiến lực mạnh như vậy, có thể đánh ngang tay với mình. Bên này Tu La đạo nhân cũng rất tự phụ võ lực mình, nhưng đại chiến lâu vậy cũng thầm kinh hãi. Hắn đánh bừa một kiếm, nhảy ra ngoài tầm côn, cầm thanh kiếm trỏ vào Viên Hồng một cái, lập tức một vòng ánh sáng hiện ra trói lấy Viên Hồng, nhất thời không thể động đậy. Tu La đạo nhân hô một tiếng: "rụng", liền thấy đầu Viên Hồng lập tức rơi xuống.

Chư tướng quân Thương bên này thấy thế kinh hãi, nhưng rất kì quái, Viên Hồng tuy bị chặt đầu, song không hề có máu tươi phun ra. Bỗng nhiên, tại chỗ đầu đoạn bỗng bắn lên một đạo khí xanh, trên cổ xuất hiện một bông sen trắng, bông sen nở ra thu lại một lần, liền hóa thành một cái đầu. Sen trắng biến đi, Viên Hồng bình yên vô sự đứng tại chỗ cũ. Bạn đang đọc truyện tại

/492

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status