Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 210: Cửu Đỉnh Dữ Định Hải Thần Chuyên

/492


Chư tiên nghe hắn đề nghị vậy, nhất tề lộ ra vẻ bất ngờ.

Tần Hoàn gật đầu nói: "Hồng Sa Trận của Trương đạo hữu trong án theo tam tài thiên địa, nhân, phân ra tam khí, trong có hồng sa tam đấu. Nhìn như hồng sa, sắc bén như đao kiếm, trên không dung trời, dưới không dung đất, giữa không dung người. Nếu tiên hay phàm nhân xông vào trận này, liền gió lốc nổi lên, bị cát xoáy đả thương, xác thân lập tức hóa thành tro bụi. Chỉ có điều sư tôn chúng ta truyền cho mỗi người mỗi trận, trận Hồng Sa chỉ có Trương đạo hữu biết thôi. Giờ Trương đạo hữu đã qua đời, trận Hồng Sa cũng theo đó thất truyền".

Trương Tử Tinh nói: "Tần đạo hữu hiểu nhầm rồi, ta không phải muốn luyện trận Hồng Sa, mà là tự lập một trận, tên gọi Huyễn Ma trận. Tuy không thể so với Thập tuyệt trận của chư vị đạo hữu, nhưng cũng có chút độc đáo, mong các vị không cười ta không biết tự lượng sức".

Chư thiên quân đưa mắt nhìn nhau, đột nhiên cười lớn. Tần Hoàn nắm chặt tay Trương Tử Tinh, kích động nói: "thực khó được Tiêu Dao đạo hữu có tâm ý như vậy!, từ nay Thập tuyệt trận của Kim Ngao đảo chúng ta lại danh phù kỳ thật rồi!".

Tần Hoàn và chư tiên tuyệt không hỏi Trương Tử Tinh rốt cuộc có trận pháp gì trong tay, cũng không hỏi trận đó có đủ tư cách gia nhập vào Thập tuyệt trận hay không mà trực tiếp tỏ vẻ hoan nghênh. Trương Tử Tinh lộ vẻ cảm động, bàn tay cũng siết chặt lại. Hắn trong lòng rất rõ ràng, chư tiên làm vậy một là họ đều là người nghĩa khí, lại có quan hệ với Hạm Chi Tiên; hai là ngày trước hắn vượt Kim Quang trận, thắng được Kim Quang thánh mẫu, thể hiện thực lực tương đối khá, cho nên mấy người Tần Hoàn mới có vẻ tín nhiệm như vậy.

Tiểu loli Vân trời sinh "không hiểu phong tình" "vô duyên" hỏi một câu: "Tiêu Dao đại ca, rốt cuộc là trận pháp gì? Huyền diệu ra sao?"

Trương Tử Tinh cười nói: "trận này tên là Huyễn Ma, án theo phép cửu cung, trong có huyễn cảnh vô biên, ma đầu bạo ngược. Người rơi vào trong trận lập tức sinh ra ma niệm, nhẹ thì mơ hồ bất tỉnh, nặng thì tâm ma phản thệ. Tổng cộng có chín đại ma hồn, tấm thân bất diệt, uy lực vô cùng. Bất kể là tiên nhân hay phàm nhân, đã vào trận chỉ có kết cục hồn phi phách tán. Chỉ có điều luyện trận này hết sức gian nan, giờ ta đang tham ngộ tìm tòi, sau một đoạn thời gian nữa mới thành công".

Chư thiên quân nghe vậy giật mình kinh hãi, Thập tuyệt trận của bọn họ vốn thuộc về "công kích vật lý", hoặc đánh người thành tro bụi, hoặc bị hóa thành bãi máu tan thây. Còn như dạng kỳ trận trong có tâm ma, ngoài bị ma hồn công kích như của Trương Tử Tinh thì không có.

Tần thiên quân khen: "không ngờ Huyễn Ma trận lại có uy lực như vậy!, tài năng của Tiêu Dao đạo hữu thực phi phàm!. Khi nào Huyễn Ma trận luyện thành, phải lập tức lên Kim Ngao đảo để chúng ta được mở rộng tầm mắt".

Trương Tử Tinh khiêm tốn vài câu, cùng Hạm Chi Tiên cáo từ chư tiên, lại đem vị trí biệt viện mình tại Triều Ca nói cho bọn họ. Mấy tên tửu quỷ lập tức dỏng tai ghi nhớ, tỏ vẻ nhất định sẽ tới thăm hỏi – tuy nói Hạm Chi Tiên để lại không ít tiên tửu, nhưng chẳng may đúng lúc hết rượu lại lên cơn thèm, chạy tới Triều Ca vẫn còn nhanh hơn!!.

Thải Vân nữ đồng năm xưa ở trong Oa hoàng cung hầu hạ Nữ Oa Nương Nương, lúc nào cũng phải mười phần cẩn thận, lo lắng làm sai. Giờ ra khỏi cung Oa Hoàng khôi phục tự do, đồng thời cũng khôi phục bản tính hiếu động trong người. Tiểu loli vốn ở trên đảo lâu vậy đã chán ngán, giờ thấy hai người Tiêu Dao đại ca cưỡi Long mã rời đi, trong lòng hâm mộ, cũng định len lén theo sau, đến Triều Ca vui vẻ một bữa, nhưng bị tỷ tỷ Thải Vân Tiên Tử cảnh giác nhìn chằm chằm, chỉ đành mặt mày buồn bã, thành thật lưu lại trên đảo.

Trương Tử Tinh cùng Hạm Chi Tiên cùng cưỡi Long Mã trở về, cũng không vội vã, cho Long Mã từ từ đi trên mặt biển. Hạm Chi Tiên vốn ngồi phía sau ôm lấy hông hắn, nhưng tên này thừa cơ nắm lấy tay nàng, cố ý mượn bước chạy của Long Mã ngả nghiêng đụng chạm vào đôi gò bồng đảo của mỹ nữ. Hạm Chi Tiên tuy tu luyện ngàn năm, cũng từng nhìn qua chút thế sự, nhưng chưa từng tự trải qua chuyện nam nữ này, lập tức ngượng đỏ bừng mặt, trong lúc ý loạn tình mê làm ra quyết định hết sức sai lầm – đổi vị trí.

Cho nên, nàng đổi lên ngồi phía trước, Trương Tử Tinh ở phía sau, thực chẳng biết tư thế này càng khiến cho tên sắc lang kia mở cờ trong bụng. Trương Tử Tinh ôm lấy nàng, rót từng câu ân ái tâm tình, thỉnh thoảng lại hôn vào tai nàng, nắm lấy đôi tay nhỏ bé, tay còn lại thì cũng không ngừng tung tẩy, vượt lên chiếm lấy đỉnh cao. Hạm Chi Tiên đâu từng đối mặt với "trận thế" hung hiểm này, trái tim đập bừng bừng, toàn thân mềm mại vô lực, tu vi ngàn năm phảng phất như không hề hiện hữu, chỉ có thể dựa vào lòng hắn, mặc sức hắn làm gì thì làm.

Trương Tử Tinh cũng không chỉ biết khinh bạc nàng, tại lúc tay chân loạn xạ chiếm đại tiện nghi, đồng thời cũng đem cuộc sống của mình mấy năm nay kể hết ra. Lúc trước trong động phủ Hạm Chi Tiên chỉ được nghe một phần, giờ mới được tử tế lắng nghe. Nghe đến những lúc đấu tranh sinh tử thì mặt ngọc khẩn trương, lúc nhẹ nhàng khôi hài thì cười tươi như nắng, nàng đồng thời cũng đem tao ngộ trong đời toàn bộ nói hết ra. Hai người tình chàng ý thiếp, say đắm ngất ngây, một đường hết sức thân mật, chỉ mong đoạn đường này đi mãi không xong.

"Thì ra chàng là như vậy thu lấy Ngao Bính làm đồ đệ a!", nghe xong hắn kể chuyện đại náo Đông Hải, Hạm Chi Tiên nở nụ cười: "lúc đó là chàng nhắm trúng Tam Tiêu phải không?"

Trương Tử Tinh hồi tưởng lại, hình như đúng là như vậy. Năm đó xảy ra chuyện hắn dùng Chấn Thiên Cung ngộ sát Ưu Đàm đồng tử, Bích Tiêu còn coi hắn là cừu nhân. May sau này hắn thông qua tiểu Na Tra qua lại tốt cùng Tam Tiêu, quan hệ mới dần cải thiện. Tiếc là kế hoạch camera bị phá, sau lên Tam Tiên Đảo cùng Khổng Tuyên tỉ đấu lại bị thịt mất một cái điện thoại. Có điều cái điện thoại này sau lại thành phương tiện liên lạc, vũ khí tấn công Bích Tiêu.

Tất nhiên, Trương Tử Tinh không ngu đến mức nói đến một người con gái khác trước mặt một mỹ nữ như vậy, lập tức đổi chủ đề: "lúc ta đến Đông Hải còn lấy được một khối Định Hải thần thiết, truyền thuyết là Đại Vũ lưu lại, tưởng là món bảo vật, ai ngờ lại hình như cục gạch, không tác dụng gì, thực khiến ta chán nản".

Hạm Chi Tiên có chút tò mò với Định Hải thần "gạch" kia, đề xuất muốn xem thử. Trương Tử Tinh lấy ra cục sắt kia đưa đến trước mặt nàng: "cục sắt này chỉ sợ phải tầm vài chục vạn cân, sức nặng vô cùng, nếu không dùng tiên lực thì không thể cầm được đâu". Nguồn truyện:

/492

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status