Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 302: Lấy ba đánh một! Truyền thống tốt đẹp của Xiển giáo

/492


Dương Tiễn đang tập trung tinh thần cùng Băng Tuyết đấu được vài hiệp, đột nhiên cảm giác được ngay cổ và vết thưong trước ngực giống như bị một cỗ lực lượng đặc biệt đình trệ, khiến cho miệng vết thương không có cách nào liền lại được mà ngược lại còn có xu thế bị thối rữa đi khiến hắn không khỏi kinh hãi.

Hắn trong lòng biết phải mau chóng tìm một nơi an tĩnh rồi vận công khu trừ cái loại lực lượng đặc biệt này ra khỏi cơ thể, vì vậy còn lòng dạ nào ham chiến cùng Băng Tuyết nữa. Băng Tuyết thấy Dương Tiễn phòng thủ cẩn thận, cận chiến một hồi cũng không cách nào tìm ra sơ hở liền chém nhứ một đao rồi lùi về sau nửa bước, cũng không dùng đến việc biến hình thành Hắc sắc độc giác thú để che dấu mà trực tiếp thi triển "Thanh âm phong bạo" dùng để khắc chế Dương Tiễn trong chiến trường khi trước.

Dương Tiễn không nghĩ đến nàng không cần biến hóa, chỉ dựa vào một cái hộp kim loại kỳ lạ trên cánh tay là có thể thi triển ra "Thiên phú dị năng" của "Thượng cổ thần thú", nhất thời trúng ngay một chiêu. Cũng may là hắn hôm trước lúc điểu tức cũng đã tự tìm ra cách chống đỡ loại công kích này, Bát Cửu Huyền Công vận chuyển mạnh mẽ đứng vững lại chứ không ngã xuống.

Băng Tuyết nhớ đến chuyện công kích lần trước khiến Dương Tiễn trời đất quay cuồng, mà hôm nay làm như đã sinh ra loại năng lực miễn dịch nào đó khiến cho tác dụng của chiêu này giảm mạnh, cũng khó trách có thể làm nàng ngạc nhiên một chút. Nhưng nàng vẫn không chút nào lưu tình, thừa dịp Dương Tiễn đang lắc lư muốn ngã , hồng đao trong tay hướng tới những chỗ yếu hại chém tới, rõ ràng là muốn thừa dịp người bệnh thì lấy luôn cái mạng người.

Dương Tiễn cắn răng cố chịu đựng sự đau đớn đáng sợ trong đầu, trên tay lại truyền đến cảm giác đau đớn, lại trúng thêm một đao khiến tình thế vạn phần nguy cấp. Nhưng trong lòng hắn có dục vọng muốn sống mãnh liệt nên không buông thả mà liều mạng vận chuyển huyền công, mạnh mẽ tấn công một chiêu rồi thân hóa kim quang, cũng không cần xác định phương hướng mà dùng tốc độ cao nhất để chạy trốn. Băng Tuyết làm sao để mặc hắn tự do, thân hình bay lên, dưới hai lòng bàn chân phun ra ngọn lửa bay sát theo không tha.

Trong lúc phi hành, con mắt thứ ba của Băng Tuyết mở ra, không ngừng vừa dò theo vị trí của luồng kim quang kia vừa tập trung tính toán. Dương Tiễn cũng không ngờ tốc độ của nàng nhanh như vậy, chỉ biết âm thầm kêu khổ. bởi vì tâm thần cùng thương thế trên người hắn lúc này nhất thời không có cách nào trừ hết được nên tốc độ của luồng kim quang càng lúc càng chậm lại. con mắt thứ 3 của Băng Tuyết lóe ra hàn quang, cánh tay phải giơ lên liền biến thành một cái ống tròn không ngừng tụ tập năng lượng, xem bộ chuẩn bị phóng ra một thứ vũ khí gì đó.

Nhưng vào đúng lúc này, một đạo tinh quang đột nhiên xuất hiện giữa bầu trời đêm đánh thẳng vào người Băng Tuyết, đồng thời một âm thanh hùng hậu từ phía trên đỉnh đầu truyền xuống "Yêu nghiệt!"

Băng Tuyết chỉ cảm thấy khi tinh quang này chiếu xuống, chỉ số tính mạng sinh vật thể cùng chỉ số năng lượng tụt giảm nghiêm trọng (Nôm na là HP và mana :P:0 (118):). Mới chỉ một cái chớp mắt chỉ số đã rớt tới vùng nguy hiểm, nếu không phải trong cơ thể nàng có một loại năng lực đặc biệt có hấp lực thôn phệ để đem một bộ phận tinh quang này hấp thu bớt, chỉ sợ nàng sớm đã mất mạng rồi. Loại trạng thái nguy hiểm này thì đừng nói đến chuyện phát động công kích, chỉ chống đỡ thôi cũng đã khó khăn. Nàng vội vàng hóa thành trạng thái dịch thể lỏng, từ không trung tan ra rơi xuống mặt đất.

Kẻ đến nhanh như vận tốc ánh sáng, vươn tay chụp ngay lấy Dương Tiễn lúc này đang sắp kiệt lực. Dương Tiễn giựt mình định vươn tay phản kích, nhưng sau khi thấy được dung mạo kẻ mới đến thì mới thả lỏng người, phun ra hai chữ : "Sư thúc!"

Kẻ kia cũng không nhiều lời, mang theo Dương Tiễn độn quang đi xa. Chỉ còn lại trên mặt đất một bãi "chất lỏng" đang dần dần tụ lại. Chờ đến khi phục hồi lại thân thể hoàn mỹ kia thì người trên không trung đã đi sạch, một chút bóng dáng cũng không có. Bóng dáng của nữ tử cũng bỗng dưng biến mất, xung quanh rừng hoang chỉ còn lại tiếng côn trùng rả rích dưới ánh trăng tròn

Nhiệm vụ chặn giết thất bại, khi Băng Tuyết chạy về được Tam Sơn Quan, Trương Tử Tinh kinh ngạc phát hiện năng lượng sinh vật của nàng đã bị hao tổn cực lớn, so với khi hôm qua cùng Dương Tiễn chiếnđấu còn muốn lớn hơn. Sau khi hỏi tới việc địch nhân đã dùng pháp bảo nào đánh thúng thân nàng, Trương Tử Tinh không khỏi âm thầm nhíu mày: Mặc kệ như thế nào thì Dương Tiễn coi như cũng tránh khỏi một kiếp, lúc này Băng Tuyết đã bị hao tổn quá lớn, ít nhất trong vòng 7 ngày mới có thể phục hồi như cũ được.

Kỳ thật đêm nay cũng không phải là không có thu hoạch. Khi Băng Tuyết biến hình thành Lôi Chấn Tử thì việc nói cho Dương Tiễn là "Địch tập" cũng là chuyện có thật. Đặng Cửu Công đêm nay quả nhiên đã xuất quân tiến công đánh bại nam quân. Tù binh bắt được không kể, còn số chết số bị thương khác thì nhiều quá khỏi kể luôn. Chỉ có điều Ngạc Thuận rốt cuộc cũng dưới sự bảo vệ của Lôi Chấn Tử mà chạy thoát chứ không phải như lời lừa gạt "Đã bị bắt" của Băng Tuyết đã nói với Dương Tiễn mà thôi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại

/492

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status