Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 306: Cửu chuyển huyền công

/492


Mặc dù Ngọc đỉnh chân nhân đổi giọng cực nhanh, nhưng Trương Tử Tinh đã nghe rõ. Trong lòng hắn vừa tính toán vừa thản nhiên nói:

-"Chân nhân cần gì phải che che lấp lấp, chẳng lẽ khi ta nhìn không ra đây là Càn khôn đỉnh sao?"

Ngọc đỉnh chân nhân nhìn vẻ mặt điềm tĩnh của hắn, thất thanh hỏi:

-"Chẳng lẽ cửu đỉnh đã phục hồi thành Càn khôn như cũ rồi?"

Trương Tử Tinh cố ý tỏ vẻ khinh thường cười đáp:

-"Ngươi là kim tiên một giới, làm sao có thể nhận ra lai lịch của Tiên thiên chí bảo này!"

Ngọc đỉnh chân nhân chăm chú nhìn cửu đỉnh một hồi, rồi trầm giọng nói:

-"Đừng vội xem thường lai lịch ta, van vật trong thiên hạ ta đều biết cả, mà Càn khôn đỉnh này với ta cũng đã từng có một đoạn cơ duyên. Nếu nói tới sự ảo diệu của Càn khôn đỉnh thì mấy kẻ có vị bậc như Thiên đế thánh hoàng cũng không thể biết rõ nó bằng ta được. Vừa rồi xem ngươi thi triển thần thông thu nạp thì hơn xa lực lượng của Cửu đỉnh do Đại vũ thi triển ngày xưa , nhất định ngươi cũng có nắm được một chút ảo diệu của cửu đỉnh, chỉ là ..... còn xa mới đến độ hoàn toàn thành thục...."

Trương Tử Tinh âm thầm lấy làm kỳ: Ngọc đỉnh chân nhân rốt cuộc có lai lịch gì? Có quan hệ sâu xa gì với Càn Khôn đỉnh?

Đột nhiên, Ngọc đỉnh chân nhân lại nghĩ đến cái gì, thất thanh nói:

-"Càn Khôn đỉnh bẩm sinh là do khí của hoàng đế ngưng tụ lại, có khả năng dung nạp cả càn khôn, nhưng còn có một bí mật không mấy người biết được. Đó là kẻ nắm giữ không chỉ có cơ duyên lớn lao, mà còn phải là chí tôn hoàng giả, thiếu một thứ cũng không được thì ngươi làm thế nào có thể thi triển được chứ! Chẳng lã thân phận thật sự của ngươi là ........"

Hình thái cuối cùng của Càn Khôn đỉnh còn phải có yêu cầu vậy sao? Hèn chi năm đó ngay cả bậc Thánh nhân như Lão tử cũng không thể nào tự tay đoạt được kiện tiên thiên chí bảo này, để rốt cuộc phải chỉ cho Hiên viên hoàng đế cách đoạt nó.

Trương Tử Tinh cũng không nghĩ tới vị Ngọc đỉnh chân nhân này thông minh đến như vậy. có thể mơ hồ suy đoán ra thân phận của hắn. Trong lòng hắn thầm tính toán, đã thu lại Cửu đỉnh rồi dùng ánh mắt tràn ngập sát khí nhìn về phía Ngọc đỉnh chân nhân:

-"Chân nhân đã vào trong trận của ta, muốn đánh thì đánh chứ đừng vội dùng lời lẽ mê hoặc ta. Nạp mạng đi!"

Ngọc đỉnh chân nhân trong lòng đang kinh ngạc, chưa kịp trấn tĩnh lại thì đã thấy mắt hoa lên, các loại chuyện cũ như ảo tưởng liên tiếp hiện ra. Vốn hắn tu hành nhiều năm, lại được Nguyên Thủy Thiên Tôn chân truyền nên tâm trí kiên định vô cùng. Đám Lục Anh ca, Linh bảo đại pháp sư tất nhiên thua xa hắn, bởi vậy tâm ma do ảo giác sinh ra cũng không làm dao động được hắn.

Ngọc đỉnh chân nhân than thở nói:

-"Thật sự là vừa rồi ngươi cũng không phải là che mắt người ta, mà là sớm phát động trận pháp! Trận này vừa thật vừa ảo, bên trong ẩn chứa ma tâm biến hoá thần diệu vô cùng, quả nhiên không hổ hai chữ Huyễn Ma. Vừa dùng ảo giác lại vừa dùng Cửu đỉnh với ý đồ mê hoặc ta, chỉ có điều bằng với trình độ như vậy thì làm sao có thể làm bần đạo bị thương được?

Trương Tử Tinh tất nhiên không thèm giải thích sự hiểu lầm "Tuyệt với" này về vụ Càn Khôn đỉnh. Hắn chỉ dùng thanh âm quát vang cả trời đất:

-"
Khá lắm ngọc đỉnh, quả nhiên không bị tâm ma quấy nhiễu một chút nào. chỉ đó điều sự huyền diệu của trận này sao có thể chỉ dùng hai chữ tâm ma để hình dung được chứ....."

Lời vừa mới dứt, giữa không trung tựa như có tiếng đàn truyền đến.. Ngọc đỉnh chân nhân một bên lắng nghe, một bên thì cầm song kiếm nơi tay hướng tới chỗ tiếng đàn phát ra. Tiếng đàn này êm ái dễ nghe, lúc thì róc rách như khe suối, lúc thì bình lặng như mặt nước hồ thu, nghe tuyệt vời vô cùng.

Chỉ có điều phía sau tiếng đàn tuyệt vời này che dấu một lực công kích đáng sợ. Ngọc đỉnh chân nhân cẩn thận nghe một hồi, cũng cảm thấy dần dần mất đi tri giác. Thân thể như mất tự chủ, tay chân bắt đầu lắc lư theo nhịp, ngay cả song kiếm nơi tay cũng khó nắm chặt được. Hắn trong lòng biết là không ổn liền muốn dùng tiên lực để che kín thính giác, nhưng thanh âm kia tựa như có khả năng xuyên qua hết thảy, tựa như vang vọng mãi trong lòng hắn. Ngay cả khi hắn dùng tay bịt chặt hai tai cũng không thể làm yếu đi uy lực của tiếng đàn được.

Đột nhiên tiếng đàn biến đổi làm Ngọc đỉnh chân nhân cảm thấy trong lòng phiền não một trận. Sau đó lục phủ ngũ tạng tựa như bị đảo lộn. Kèm theo đó là từng trận đau nhức mà ngay cả hi dùng tiên lực cũng không thể áp chế được. Nếu Độ ách Chân nhân và Thái Vi chân nhân mà nghe được lực lượng kỳ dị của tiếng đàn nay, chắc chắn sẽ kinh ngạc: Đây chính là phương thức công kích của Ngũ âm thú mà họ từng găp trên Đại dư tiên sơn! Lấy ngũ âm đả thương nguyên thần của người ta, rồi dẫn động tiên lực trong cơ thể đả thương ngũ tạng (ND: tâm can tì phế thận:0 (118):)!

Từ trong sương mù, hình dạng người đánh đàn dần dần hiện rõ ra. Đó là một nam tử mặt ngọc rất tuấn tú, trên hai hàng lông mày lại bừng bừng anh khí mà thường thì hiếm văn sĩ nào có được. Hắn mặc bộ áo bào trắng, tỏ vẻ xuất sắc lỗi lạc. Ánh mắt lộ vẻ tập trung cùng chuyên tâm, ngay cả nhìn cũng không thèm liếc mắt nhìn Ngọc đỉnh chân nhân một cái, tựa như trong thiên địa chỉ có mình hắn và cây cổ cầm trong tay vậy.

Ngọc đỉnh chân nhân đứng cũng không vững, lảo đảo đi đến chỗ của nam tử. Đột nhiên trong tay hắn hiện ra một cái ngọc đỉnh nho nhỏ. Ngọc đỉnh phát ra trăm ngàn đạo bạch quang, cùng lúc đánh về phía nam tử, cũng chính là thủ đoạn mà hắn vừa dùng để công kích Trương Tử Tinh. Lúc này ánh mắt Ngọc đỉnh chân nhân trở nên trong suốt vô cùng, động tác nhanh nhẹn, hoàn toàn không có vẻ gì là mới bị hại cả.

Lúc này, phía trước người của nam tử đang chơi đàn kia đột nhiên xuất hiện một thân ảnh khổng lồ. Bạch quang đầy trời kia đồng loạt đánh về phía thân ảnh, thân ảnh lúc này rung mạnh một cái nhưng cũng không lùi lại mà mạnh mẽ đỡ lấy cả trăm ngàn đạo bạch quang đang đánh tới.

Thân ảnh khổng lồ sau khi đỡ lấy những đạo bạch quang, dần dần thu nhỏ lại tới một tỉ lệ như người bình thường. Nguyên là một đại hán to cao, vóc người hết sức vạm vỡ, toàn thân cơ bắp sôi sục, mặt mày lại hết sức khó coi, đô mắt to như hai cai chuông đồng lộ ra vẻ hung hãn, trong tay cầm một đôi kích đen. Mà toàn thân sau khi hứng chịu đòn công kích của những đạo bạch quang kia lại không có lấy một vết thương nào cả.

Ánh mắt chăm chú nhìn vào cây cổ cầm của nam tử đánh đàn lúc này đã không còn, thay vào đó là ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào phía Ngọc đỉnh chân nhân. Chỉ thấy nam tử mỉm cười, phát ra thanh âm của Trương Tử Tinh:

-"Nguyên thần lực của chân nhân thật là lợi hại, tâm kế lại còn thâm hơn nữa! Cho dù là kim tiên thượng bậc đi nữa cũng không khỏi bị ảnh hưởng, chân nhân tu vi chỉ tới dỉnh cao của Kim tiên trung giai vậy mà không có một chút nào là bị tiếng đàn gây ảnh hưởng cả"'

-"
Bần đạo từng tu luyện Cửu chuyển huyền công, thân có tới 49 phép thần thông biến hoá, mà Cửu chuyển huyền công chủ yếu là tu luyện nguyên thần bên trong, tâm chí tất nhiên là vô cùng chắc chắn rồi!" Ánh mắt Ngọc đỉnh chân nhân quét qua đậi hán cùng nam tử anh tuấn "Thật ra đạo hữu cũng rât có thủ đoạn, nhị hồn này bất quá chỉ tới mức chân tiên trung giai mà lại có uy lực cỡ này, nếu đổi lại là một vị kim tiến khác chắc chắn sẽ bị tiếng đàn này gây thương tích"

Trương Tử Tinh nghe được hắn có khả năng nhìn thấu căn nguyên của hai hồn thể này, đối với Ngọc đỉnh chân nhân không khỏi sinh ra lòng bội phục, liền quát:

-"
Chân nhân kiến thức trác tuyệt, đáng tiếc là không giúp ích gì được cho ta cả. Vì để biểu lộ lòng kính trọng, ta sẽ đem toàn lực đễ tiễn chân nhân một đoạn đường"

Lời Trương Tử Tinh vừa dứt, ánh mắt của nam tử cầm đàn dần biến mất, trở lại vẻ mông lung mờ ảo. Tiếng đàn lại vang lên, âm thanh du dương đã biến thành tiếng sát phạt làm Ngọc đỉnh chân nhân khó có thể giữ được tỉnh táo.

Lúc này một điềm báo chợt sinh ra trong tiên thức Ngọc đỉnh chân nhân, cả người đột nhiên lướt tới phía trước. Chỉ thấy sau lưng một thân ảnh xuất hiện xuất hiện một cách quỷ mị. Hàn quang trong tay công kích thất bại, phản ứng cực nhanh liền hoa lên một lần nữa. Đạo hàn quang vẽ ra một đường vòng cung rất đẹp, đáng tiếc vẫn chỉ có thể sợt qua tay áo Ngọc đỉnh chân nhân mà thôi.

Ngọc đỉnh chân nhân vừa đáp chân xuống đất, cảm giác được thân ảnh kia nháy mắt đã tới phía sau người, vội vàng vận chuyển tiên lực một lần nữa mới có thể kịp né qua được. Người kia tốc độ cực kỳ nhanh, lại có khả năng truy đuổi tựa như bóng với hình khiến cho Ngọc đỉnh chân nhân không khỏi đổ mồ hôi lạnh.

Ngọc đỉnh chân nhân vừa mới né được một đòn ám sát sau lưng, bên phải đã có thêm một tiếng rít nhọn xé gió truyền đến. Ngọc đỉnh chân nhân vừa mới phân tâm, một mũi tên đã cắm phập vào ngực hắn. Mũi tên này tới thật nhanh, ngay cả tiên thức kẻ ở đỉnh cao Kim tiên trung giai như Ngọc đỉnh chân nhân cũng không thể phát hiện kịp.

Ngọc đỉnh chân nhân trúng tên nên dừng lại một nhịp. trước ngực đột nhiên xuất hiện một đạo hàn quang. Nguyên là bóng người phái sau đã đuổi tới, một đòn đâm xuyên lưng hắn. Ngọc đỉnh chân nhân liên tục bị trúng hai đòn, động tác đột nhiên chậm lại, bên này phát tên thứ hai không biết lúc nào đã đâm xuyên cổ họng hắn.

Song 3 đòn công kích trí mạng này thật ra chỉ là đánh trúng một cái ảo ảnh, chân thân của Ngọc đỉnh chân nhân đang đứng xa xa cảnh giác nhìn người cầm cung dài đang đứng trước mặt hắn. Người này cao gần 8 thước, cánh tay tựa hồ so với người bình thường thì dài hơn một chút, khuôn mặt cương nghị toát ra vẻ nghiêm trang. Trong tay cầm một cây cung dài màu đỏ thắm, dây cung đã kéo lên thành hình trăng tròn nhưng lại trống trơn, không thấy một mũi tên nào cả. Mà bóng đen cầm đoản kích dùng thuấn di ám toán kia cũng đã xuất hiện bên cạnh người cầm cung, dung mạo giống người cầm cung như đúc.

Người mới rồi ngồi đàn chính là "Lễ hồn" Chu Du. Chu Du khi đối phó với Lục Anh Ca đã từng phát huy được kỳ hiệu, kỹ năng đậc biệt của hắn là "Tâm ma chi thanh" và "Âm sát thuật", cái đầu là để tăng cường tâm ma huyễn lực của Cửu cung ma trận, cái sau là bắt chước công lực của Ngũ âm thú, nhưng lại có thêm khả năng trực tiếp tổn thương tới nguyên thần và tiên thể. Chu Du còn có một kỹ năng hạng nhất là "Chúc tính phú dư" có khả năng cấp lực lượng thuộc tính ngũ hành cho vũ khí chiến hữu, tăng cường cả lực sát thương lẫn khả năng xuyên phá. (ND: Nói theo kiểu dân game. nếu muốn thì các skill sẽ Việt hoá như sau "Âm thanh của tâm ma", "thuật ám sát bằng âm thanh" và "Cộng thêm thuộc tính" có khả năng cộng thuộc tính vào Atk và cộng điểm Speed :P:0 (53):)

Kẻ có khả năng dùng thân hình để đón đở đòn công kích bằng pháp bảo của Ngọc đỉnh chân nhân chính là "
Trung hồn" Điển Vi. Hắn có khả năng biến thành khổng lồ, có 2 đặc tính là "Kim cương" cùng "Tử Chiến". "Kim cương" là chỉ khả năng tăng lực lượng phòng ngự lên một cách dị thường, đao thương không chém rách, nước lửa cũng không xâm hại được, dù có bị pháp bảo bình thường đánh tới cũng khó phá được lực phòng ngự của hắn. Về phần "Tử chiến" thì thuộc về kĩ năng đặc biệt dùng song kích tấn công: Khi bị tấn công càng mạnh cỡ nào thì kẻ tấn công càng chịu khổ hơn xa hắn, tương đương với một loại chiến kỹ gia tăng lực phản đòn vậy (ND: Tiếp tục dùng ngôn ngữ game để diễn tả thì "Kim cương" tựa như "Dịch cân kinh" của phái Thiếu Lâm gia tăng sức phòng thủ. "Tử chiến" thì tựa như "La Hán Trận" có khả năng phản đòn cận chiến :0 (160):).

/492

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status