Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 421: Định Phong Châu! Phá phong diễm trận

/492


Chiến báo (bản tin chiến sự) của Tỵ Thủy quan đã truyền tới Triều Ca. Trở lại hậu cung, Trương Tử Tinh vừa rồi còn vô cùng cao hứng tươi cười bỗng nhiên thu lại, thần sắc cũng không thoải mái: chỉ mới có một trận chiến Tỵ Thủy quan, tổng thương vong của hai bên đã phải lấy con số vạn để tính, mà trận này mới là trận đầu tiên của đại kiếp nạn, đến khi chân chính kết thúc, cũng không biết cuối cùng còn lại bao nhiêu người?

Vân Tiêu nhìn ra tâm sự của hắn, an ủi:

- Phu quân, thiếp biết chàng tâm hoài thiên hạ (lòng mang thiên hạ), nhưng đây là số trời, cho dù là Thánh nhân cũng không thể thay đổi, chàng cũng không cần phải quá để ý.

- Lòng mang thiên hạ?"

Trương Tử Tinh cười giễu chính mình:

- Ta chỉ là một người ích kỷ muốn mang các thê tử trốn ở một bên chỉ lo thân mình mà thôi.

- Nếu nhìn từ góc độ của nhân giới, Thánh nhân cũng không tránh khỏi hai chữ ích kỷ

, Từ bên cạnh truyền đến thanh âm của Thương Thanh Quân,

- Chỉ biết giữ lấy đại đạo của mình, còn sinh tử của sinh linh thiên hạ không biết đặt nơi nào?

Thương Thanh Quân mỉm cười với Vân Tiêu đang kinh ngạc, nàng biết, lấy thân phận đệ tử Thánh nhân của Vân Tiêu, cho dù hiểu được điều này, cũng không có khả năng nói ra.

- Kỳ thật, cái gọi là ích kỷ này cũng chỉ là tương đối mà thôi.Thanh nhi chỉ hy vọng phu quân có thể tâm an tắc khả, biệt vô sở cầu (trong lòng yên ổn, không còn mưu cầu).

Thương Thanh Quân không hổ là tài nữ học tập tri thức hiện đại nhiều năm, cách giải thích tất nhiên là khác với người ngoài.

Trương Tử Tinh im lặng không nói: đúng như Thương Thanh Quân nói, nhưng mình thật sự có thể "Tâm an" (an tâm) sao?

Thật lâu sau, Trương Tử Tinh thở dài nói:

- Phục Hy thánh hoàng nói với ta, Hồng Quân Đạo Tổ từng nói, Đả Thần Tiên là vật đại hung (có nghĩa là cực kỳ xúi quẩy ), cũng là vật đại cơ duyên. Hay nói các khác là người nắm giữ Đả Thần Tiên có thể đạt được đại cơ duyên, cũng có thể bởi vậy mà mất mạng. Ta từng lấy lời ấy hỏi Triệt giáo Thánh nhân và Bát Cảnh Cung Thánh nhân, đều bị trốn tránh không đáp, chỉ nói hết thảy đều có cơ duyên. Ý tứ của Phục Hy thánh hoàng chính là, muốn lấy tự thân ba người thừa nhận hung hiểm của Đả Thần Tiên, mà cuối cùng lại cho ta Đả Thần Tiên, tham gia việc Phong Thần, lấy được đại cơ duyên, công đức lớn, để ổn định tam giới. Đại nghĩa đại đức như thế, ta tuy là người ích kỷ, nhưng cũng không thể an tâm …

Vân Tiêu suy nghĩ một chút, nói:

- Phu quân còn nhớ câu nói kia thiếp nói với chàng không? Mặc kệ chàng quyết định như thế nào, tỷ muội bọn thiếp sẽ mãi ở bên cạnh chàng. Sinh tử cũng như thế. Chàng cho rằng nên làm như thế nào thì làm như vậy, không cần băn khoăn.

Quỳnh Tiêu, Bích Tiêu, Đặng Thiền Ngọc, Long Cát Công Chúa và Thương Thanh Quân ở bên cạnh đều gật đầu. Trương Tử Tinh cảm động nhìn mấy vị thê tử bên cạnh, dùng sức gật gật đầu, khúc mắc trong lòng nhất thời được giải khai không ít.

Lúc này, Tử Giao tới gặp Trương Tử Tinh, bẩm báo một việc: Sư tôn Quảng Thành Tử muốn gặp hắn.

Quảng Thành Tử muốn gặp Tử Giao? Hay là muốn kiểm tra tiến độ và thành tích của " diệp viên ngầm"?

Nếu đúng như thế, vậy có phải hay không Xích Tinh Tử cũng sẽ …

Trương Tử Tinh trầm ngâm một lát, trong lòng vừa động, quyết định cho Tử Giao đi gặp Quảng Thành Tử. Đồng thời triệu Băng tuyết tới. Âm thầm ra lệnh tùy cơ ứng biến.

Ngày kế, quả nhiên Tử Giao gặp được Quảng Thành Tử ở Đông Giao. Quảng Thành Tử thấy tu vi của hắn như có tinh tiến, cổ vũ vài câu, hỏi tới chuyện ám sát Tiêu Dao Tử. Tử Giao xấu hổ nói cho Quảng Thành Tử, hắn thật vất vả thông qua Thiên tử triệu kiến Tiêu Dao Tử. Khi muốn ám sát, lại bị Tiêu Dao Tử phát hiện. Tiêu Dao Tử kia vô cùng lợi hại. Khi Phiên Thiên Ấn còn chưa kịp nổ, đã bị thu lấy. Tử Giao lại thi Lạc Hồn Chung, Tiêu Dao Tử vẫn vô sự, ngược lại còn bắt giữ Tử Giao, nên ngay cả Tảo Hà Tiên Y cũng không thể kháng cự.

Quảng Thành Tử đã từng giao thủ với Tiêu Dao Tử ở Huyễn Ma Trận, tất nhiên là biết tu vi của người này cực kỳ cổ quái, ngay cả chính Quảng Thành Tử cũng đã từng bị bắt, Tảo Hà Tiên Y kia quả thật không thể ngăn cản, nhưng lúc ấy là ở trong trận, không thể tưởng được hiện giờ Tiêu Dao Tử không dựa vào trận pháp lại có thể phát huy ra thực lực cường đại như vậy, thật sự khiến người ta kinh hãi.

Lúc này bỗng nhiên Tử Giao quỳ xuống trước mặt Quảng Thành Tử, nói Tiêu Dao Tử nhắc tới biến cố của cung đình năm đó không phải không có quan hệ với Xiển giáo. Quảng Thành Tử và Xích Tinh Tử thu hai anh em hắn làm đồ đệ, cũng là vì mục đích hiện giờ. Sau đó Tử Giao tự xưng là con cháu của tôn thất (hoàng tộc) Thành Thang, là cốt nhục do Thiên tử sinh ra, hiện giờ phụng sư mệnh (lệnh của sư phụ) làm ra chuyện này thực có lỗi với Đại Thương, có lỗi với phụ thân, nếu còn tiếp tục như thế, thực là ngược với trung hiếu (bất trung bất hiếu), tình nguyện chết trong tay Quảng Thành Tử.

Việc Hỉ Mị họa quốc năm đó Quảng Thành Tử cũng từng trải qua, Xiển giáo quả thực có ý giựt dây, hiện giờ nghe Tử Giao nhắc lại chuyện xưa, cũng không thể giải thích rõ. Quảng Thành Tử nghe Tử Giao muốn thoát ly Xiển giáo, lại không tuân lệnh của sư môn, không khỏi thương lượng:

- Đồ nhi, chẳng lẽ đã quên lời thề của ngươi trước lúc rời động. Nếu như làm trái, tự có lúc ứng nghiệm.

Tử Giao rưng rưng nói:

- Cho dù hôi phi yên diệt (biến thành tro bụi), cũng không muốn làm chuyện sai trái như vậy, khiến thiên hạ muôn đời chê cười! Sư tôn, lúc trước người để đồ nhi phát trọng thệ này, chẳng lẽ đã quyết tâm khiến đồ nhi trở thành một kẻ bất trung bất hiếu, bị người đời phỉ nhổ?

Quảng Thành Tử thở dài một tiếng, thấy Tử Giao lấy ra tất cả các pháp bảo có được ở Đào Nguyên động, ngay cả Tảo Hà Tiên Y hộ thân cũng cởi xuống, một bộ dáng quỳ dưới đất xin chết, tay cầm tiên kiếm sau lưng không khỏi run nhè nhẹ.

Tử Giao này tuy là người được sư tôn dặn bảo sau này lợi dụng, nhưng những năm gần đây, tình cảm thầy trò cũng không phải dối trá, Tử Giao thông minh nhân hiếu, tính nết rất hợp với Quảng Thành Tử, dưới tác dụng của tiên đan, tu vi tăng tiến cực nhanh, học hết chân truyền của Quảng Thành Tử.

Quảng Thành Tử cũng không phải là người tuyệt tình, nhớ lại tình thầy trò, làm sao có thể hạ thủ? Do dự một lát, cuối cùng thở dài một tiếng, buông lỏng chuôi kiếm, nói:

- Ngươi muốn làm người trung hiếu, vi sư cũng không ngăn cản ngươi. Dù thế nào, ngươi và ta cũng có tình thầy trò, nếu phải ứng với lời thề kia, thì ứng trên người không xứng làm sư phụ là ta! Ngươi đứng lên đi, từ nay về sau Xiển giáo ta không có quan hệ gì với ngươi, nếu chưởng giáo thánh nhân trách mắng, ta tự có cách xử lý.

Tử Giao thấy Quảng Thành Tử nói chân thành như vậy, phục xuống tại chỗ khóc lớn. Trong lòng Quảng Thành Tử quả thực cũng thương cảm, thu hồi từng cái pháp bảo, nhưng để lại Tảo Hà Tiên Y cho Tử Giao phòng thân. Tử Giao bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, vội hỏi:

- Sư tôn dung bẩm (xin phép được nói), em của ta là Tử Hồng bái Xích Tinh Tử làm lão sư, không biết bị người nào xui khiến, lại đi hạ độc hại phụ hoàng, ý đồ soán vị (cướp ngôi), may mắn quốc sư Tiêu Dao Tử xuất thủ cứu được phụ hoàng. Phụ hoàng đối với việc này vô cùng tức giận, nhưng đây là việc bí mật của hoàng thất, nhất thời không thể truyền ra ngoài, hiện giờ Hồng đệ đã bị bí mật giam giữ trong thiên lao. Bạn đang đọc truyện được copy tại

/492

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status