Quân Gia Yêu Vợ Đến Tận Xương

Chương 7: Cung Cửu

/676


Chương 7: Cung Cửu

Cẩm Tây vừa dứt lời, mọi người trong phòng đều sững sờ.

Mọi người nhìn chằm chằm cô gái có đôi mắt sáng lấp lánh trong vòng tay Ngũ gia, biểu cảm giống như bị sét đánh. Đây thực sự là Tiểu Tây tiểu thư luôn cục cằn, hay nhảy nhót lung tung sao?

Hốc mắt của mẹ Lâm lập tức ươn ướt, một tay bà nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Cẩm Tây, tay kia âm thầm lau nước mắt: “Mẹ Lâm cũng nhớ cô lắm, chỉ cần Tiểu Tây tiểu thư không sao là được, chúng tôi đều yên tâm rồi.”

Quân Bắc Chước ôm Cẩm Tây, cúi đầu xuống có thể nhìn thấy hàng mi dày và cong của cô, hàng mi cô khẽ run, môi hơi tái vì lạnh lâu, đôi mắt đào đen láy như được đính đầy sao, khi cười để lộ hai chiếc răng nanh nhỏ trắng tinh, trong lòng anh không khỏi mềm đi vài phần.

Chẳng lẽ tai nạn này đã khiến cô thay đổi tâm tính, biết được ai mới là người thực sự tốt với mình?

Quân Bắc Chước không nghĩ nhiều, mọi chuyện đều không quan trọng bằng sự an toàn của Cẩm Tây. Anh ôm chặt Cẩm Tây, vừa đi vừa dặn dò.

"Đi gọi bác sĩ Cung đến đây."

"Vâng."

Cung Cửu sau khi kiểm tra xong cho Cẩm Tây, cả khuôn mặt tuấn tú đều đen lại, đôi mắt hẹp dài liếc nhìn Cẩm Tây, chậm rãi mở miệng, "Tôi nói này, Tiểu Tây, cô có cần phải như vậy không, tôi có cướp Quân Ngũ gia của cô đâu, sao cô cứ nhìn tôi bằng ánh mắt đề phòng như thế hả?”

Cẩm Tây liếc anh ta một cái, tay hơi dùng sức, "Làm sao tôi biết anh có đang thèm muốn Quân Quân nhà tôi không, tôi không quan tâm, anh không được nhìn chằm chằm Quân Quân quá năm giây... không, ba giây!"

Ngày thường, mọi người chỉ cảm thấy Cung Cửu là một bác sĩ hơi nóng tính, lêu lổng, nhưng thực ra không phải vậy, y thuật của Cung Cửu rất cao siêu, chỉ là tính cách hơi khó gần, bình thường hầu như không tiếp xúc với phụ nữ.

"Cô yên tâm, dù tất cả phụ nữ trên thế giới này chết hết, tôi cũng không thể nào ở bên cạnh đàn ông!"

Cung Cửu cất hộp y tế của mình, xắn tay áo lên, đứng dậy đi ra cửa.

"Chưa chắc đâu."

Cung Cửu vừa đi đến cửa, bước chân không khống chế được loạng choạng, sống lưng lạnh toát.

Anh ta vươn tay ra, lắc lắc, đi ra ngoài một cách phô trương, giọng điệu kéo dài, "Không thể nào!"

Cẩm Tây mím môi cười, ôm bụng lăn qua lăn lại trên giường, nhưng bị Quân Bắc Chước một tay ấn vào cánh tay, sau đó dùng chăn quấn lại, "Buồn cười đến vậy sao?"

Cẩm Tây vội vàng gật đầu.

Đương nhiên buồn cười!

Trêu chọc cái tên đàn ông thẳng như thép Cung Cửu này, thực sự rất thú vị!

Quân Bắc Chước thấy Cẩm Tây đã hồi phục gần như bình thường, bèn đứng thẳng người, giọng nói dịu dàng, "Trong quân đội có chút việc gấp, anh đi xử lý trước, em ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, không được chạy lung tung."

 

 


/676

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status