Quỷ Đế Độc Phi: Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên

Chương 22.1: Hủy dung!

/1938


Chương 22.1: Hủy dung!

“Mẫu thân, chúng ta phải dùng biện pháp gì đây?”. Phượng Hiểu Vũ tò mò hỏi, “Phụ thân dường như cũng không phải thực sự thích Phượng Thiên Tuyết?”.

“Ừm, dù thế nào, mẫu thân vẫn là nữ nhân phụ thân ngươi yêu nhất, hai đứa tạp chủng kia, sao có thể thay thế được vị trí của các ngươi?”. Lâm thị lạnh nhạt cong cong khóe môi.

“Hàm Yên, ngươi vẫn nên đi bế quan, hai đứa tạp chủng kia, mẫu thân sẽ nghĩ cách diệt trừ. Việc này không cần ngươi nhọc lòng!”.

Nghe Lâm thị nói vậy Phượng Hàm Yên yên lặng gật đầu, trán cúi xuống, “Mẫu thân, con sẽ tu hành thật tốt, nhất định sẽ khiến Phượng gia vẻ vang!”.

Lâm thị vui mừng mà nở nụ cười, “Vất vả cho ngươi rồi, Vũ Nhi ngươi phải học tập tỷ tỷ ngươi thật nhiều.”.

Phượng Hiểu Vũ hừ nhẹ một tiếng, “Ta… Thiên phú của ta không tốt!”.

“Không cần dùng cái này làm cớ, ngươi nha, cả ngày chỉ nghĩ chơi, có chỗ nào giống Yên Nhi, mỗi ngày đều tu luyện như vậy? Khó trách cha cũng yêu chiều tỷ tỷ ngươi nhiều hơn một chút!”. Lâm thị cười khanh khách nói.

Lúc này nàng cũng không để hai tỷ đệ Phượng Thiên Tuyết ở trong lòng.

Đối với nàng mà nói, hai con kiến bé nhỏ kia, căn bản là không đáng nhắc tới.

“Muội muội, ngươi dưỡng thương thật tốt đi lúc sau lại tu luyện, hồi khí đan này, ngươi có thể lấy một chút để dùng.”. Phượng Hàm Yên nhàn nhạt nói.

Phượng Hiểu Vũ hai mắt sáng lên, tay vội vàng lấy vài bình hồi khí đan cùng ngọc nhan đan, “Cảm ơn tỷ tỷ, muội về trước!”.

Nhìn bóng dáng Phượng Hiểu Vũ vui sướng, Lâm thị không khỏi thở dài lên, “Nếu Vũ Nhi cũng thông minh giống ngươi thì tốt rồi!”.

Phượng Hàm Yên hơi hơi mỉm cười, nhưng cũng không nói gì.

“Tiện nha đầu Phượng Thiên Tuyết kia, vậy mà cũng không tức giận, Thượng Quan Nguyên rõ ràng là vị hôn phu của nàng, thật là buồn cười, vị hôn phu tặng đồ cho thứ muội của mình, nàng lại làm bộ rộng lượng, phỏng chừng nàng cũng thầm phát điên rồi.”. Lâm thị đắc ý mà hớp một ngụm trà hoa, giữa mày hiện rõ ý khinh miệt.

“Thứ tạp chủng kia, sao có thể xứng với sự mến mộ của nam nhân?”. Phượng Hàm Yên cũng châm chọc mà nở nụ cười.

Trước mặt là một bông bạch liên, sau lưng là ly trà độc, Phượng Hàm Yên chính là loại người này.

“Như thế, không chỉ là phế vật mà còn là thứ quái dị, chậc chậc… Tâm tư của mẫu thân thật lớn, mới vừa rồi ra lệnh hủy dung nha đầu kia, chỉ sợ về sau nàng không bao giờ được nam nhân coi trọng.” . Trong lòng Lâm thị vui sướng vô cùng.

Phượng Hàm Yên ý cười dịu dàng “Vẫn là mẫu thân lưu tâm, nếu không có mẫu thân, làm sao mà phụ thân có thể chỉ sủng ái con cùng Tam muội được?”.

Lâm thị cùng Phượng Hàm Yên nhìn nhau, phát ra tiếng cười đầy vui sướng.

Đợi sau khi Lâm thị rời khỏi, Phượng Hàm Yên mở ra một cái rương, cầm một lọ hồi khí đan cùng ngọc nhan đan, theo hướng cửa động linh khí của Phượng gia mà đi.

Bên trong linh khí động được che kín bởi Nguyệt Lượng thạch mà Phượng Tử Bách từng mời cao thủ bố trí Tụ Linh trận.

Cho nên linh khí trong động, gấp năm lần linh khí bên ngoài!

Tu luyện ở nơi này, tốc độ sẽ nhanh hơn nhiều.

Phượng Hàm Yên đến trước động linh khí, thủ vệ chính là đứa bé giữ cửa, vội vàng nịnh bợ nói: “Muộn như vậy rồi nhị tiểu thư còn tới tu luyện, thật là hiếm thấy!”.

Phượng Hàm Yên hơi hơi mỉm cười, nhìn đứa bé giữ cửa kia ôn hòa gật đầu.

Sau đó Phượng Hàm Yên đi vào động linh khí, ngay lập tức hừ lạnh một câu, “Tên cẩu nô tài, tưởng rằng nịnh bợ hai câu bổn tiểu thư liền trọng dụng? Hừ!”.

Nàng sung sướng cong khóe môi, ngồi lên tĩnh tu, chung quanh đều là màu bạc của linh khí.

Không biết qua bao lâu, Phượng Hàm Yên mở mắt đẹp, quét qua một vòng Nguyệt Lượng Thạch này, “Sao cảm giác dường như thiếu mất một viên Nguyệt Lượng Thạch? Tiện nhân kia trộm mất Nguyệt Lượng Thạch ... không có khả năng, động này ngoài ta, không người nào có thể vào.”.

Phượng Hàm Yên trong ánh mắt có một sợi mệt mỏi, nàng cũng không nghĩ quá nhiều, đem bình đan dược mở ra, lấy ra một viên hồi khí đan, lại lấy một viên ngọc nhan đan, ăn cùng lúc hai viên đan dược.

Thật ra Phượng Hàm Yên cũng là lần đầu tiên ăn ngọc nhan đan, tuổi của nàng, căn bản không cần dùng loại dược này.

Nhưng bản thân Phượng Hàm Yên vô cùng tham lam, tuy rằng dung nhan tuyệt sắc, lại càng khao khát được đẹp hơn nữa, lúc này nàng liền thử ăn một viên ngọc nhan đan.

Sau khi ăn vào hai viên đan dược, Phượng Hàm Yên chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái.

Thế nhưng vừa mới tu luyện không bao lâu, nhiệt độ cơ thể Phượng Hàm Yên nhanh chóng tăng lên, cả người như đang ở dưới ánh mặt trời gay gắt, toàn thân đổ mồ hôi đầm đìa!

Trên mặt Phượng Hàm Yên cũng bắt đầu ngứa, giống như có sâu cắn.

Nàng chấn động, vội vàng ngừng tu luyện, “Sao lại thế này? Trước kia ta cũng từng dùng hồi khí đan, hoàn toàn không có loại cảm giác này…… Chẳng lẽ dược đan có vấn đề?”.

Phượng Hàm Yên kinh sợ không thôi, trên mặt càng nóng bỏng, càng ngứa đến khó chịu, nàng nhịn không được duỗi tay sờ một cái, tức khắc sợ hãi kêu lên!

“A,mặt của ta!”.



/1938

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status