Sủng Thê Làm Vinh

Chương 93 - Rời đi

/155


Năm trước tháng chín, Chu Vương thế tử Từ Lệnh Kiểm và Trần Văn Cẩm cùng thiết hạ gian kế không thực hiện được, Kỷ Thanh Y vốn nên mất trong sạch lại lông tóc không tổn hao gì mà tương ngộ Từ Lệnh Kiểm ở hành lang gấp khúc, lúc ấy vẻ mặt nàng thanh lãnh, ánh mắt trào phúng làm Từ Lệnh Kiểm giận tím mặt.

Tuy chuyện đã qua đi một năm, nhưng mỗi khi nhớ tới hắn đều cảm thấy giận không thể át.

Hắn thật là mắt mù mới có thể cảm thấy nàng là Khanh Khanh của hắn.

Nàng không phải!

Khanh Khanh của hắn xinh đẹp như hoa, ôn nhu như nước, mọi chuyện đều xem hắn là nhất, lúc nào cũng để hắn trong lòng, hận không thể móc tim dâng cho hắn, loại nữ nhân như Kỷ Thanh Y sao có thể là Khanh Khanh của hắn.

Nhưng nàng lại có gương mặt giống Khanh Khanh như đúc.

Dựa vào cái gì?

Dựa vào cái gì nàng có thể mang gương mặt của Khanh Khanh, Khanh Khanh của hắn là thế gian duy nhất, ai cũng không thể thay thế.

Nàng cũng dám coi khinh hắn, nhục nhã hắn, hắn muốn nàng hối hận, muốn nàng quỳ trước mặt hắn sám hối vì chuyện quá khứ.

Cho nên, hắn và Trần Văn Cẩm cùng nhau định một mưu kế, làm trang đầu xúc động gây mâu thuẫn với Hầu ngự sử, lại an bài người ở bên cạnh đục nước béo cò nhân cơ hội đánh chết ngự sử.

Chờ Bình Dương hầu Trần Ung bị bỏ tù, thái phu nhân hoang mang lo sợ, Trần Văn Cẩm ở bên khuyên bảo, bà vì Trần gia bình an, tất nhiên sẽ đưa Kỷ Thanh Y đến trước mặt hắn.

Một khi Kỷ Thanh Y mất trong sạch, còn không phải bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay.

Nếu nàng ngoan ngoãn nghe lời, khom lưng cúi đầu trước mặt hắn, hắn sẽ cho nàng một danh phận.

Nếu nàng không nghe lời……

Hừ, hắn có rất nhiều phương pháp thu thập nàng,

Nhưng không nghĩ tới Từ Lệnh Sâm sẽ đột nhiên xuất hiện, kế hoạch của hắn biến thành giỏ tre múc nước công dã tràng.

Hắn tuyệt đối không cam tâm, cùng Trần Văn Cẩm kế hoạch mưu kế thứ hai.

Thật khéo Thái Tử xem Bình Dương Hầu phủ không vừa mắt, một lòng muốn thu thập Bình Dương hầu, hắn xung phong nhận việc bày mưu tính kế cho Thái Tử, nương thế lực của Thái Tử, bày cục này.

Nếu không vận dụng lực lượng của Thái Tử, tuyệt đối không thể làm Bình Dương Hầu phủ trở tay không kịp.

Với tính cách của thái phu nhân, tất nhiên sẽ hy sinh Kỷ Thanh Y để bảo toàn Bình Dương hầu.

Mưu kế này một hòn đá ném ba chim.

Không những có thể được đến Kỷ Thanh Y, còn có thể làm Thái Tử lau mắt mà nhìn hắn, sau này sẽ càng thêm nể trọng hắn. Mà sau khi khuất nhục Bình Dương hầu, Trần Văn Cẩm có thể thu Bình Dương Hầu phủ vào trong túi, cũng là một trợ lực lớn của hắn.

Trước kia hắn không có cách nào, mới có thể liên thủ với Mạnh Hoàng Hậu, cưới Mạnh Tĩnh Ngọc làm vợ, nhưng trong lòng hắn lại phi thường hoài nghi.

Mạnh Hoàng Hậu là biểu dì của Từ Lệnh Sâm, từ nhỏ cùng nhau lớn lên với mẫu thân Ninh Vương phi của Từ Lệnh Sâm, nàng yêu thương Từ Lệnh Sâm như vậy, vì sao không đỡ Từ Lệnh Sâm thượng vị?

Nàng mượn sức hắn, đến tột cùng là thật sự trợ giúp hắn, hay tất cả đều là mưu kế của nàng, để hắn làm chim đầu đàn, cuối cùng vì lót đường cho Từ Lệnh Sâm?

Để cho hắn không thể chịu đựng chính là, Mạnh Hoàng Hậu cũng được, Mạnh Tĩnh Ngọc cũng thế, trong lời nói cử chỉ đều rõ ràng toát ra coi khinh, bộ dáng bố thí hắn, hắn cần thiết cảm ơn, làm hắn như nghẹn ở hầu.

Trước kia hắn không có sự lựa chọn, không thể không kết minh với Mạnh Hoàng Hậu. Hiện giờ hắn chính là cánh tay đắc lực của Thái Tử, tạm thời có thể dựa vào Thái Tử, ngày sau trù tính thích đáng, cũng không phải không thể làm Thái Tử và Từ Lệnh Sâm hai hổ đánh nhau, hắn làm ngư ông đắc lợi.

Một khi đã như vậy, hắn không cần cưới Mạnh Tĩnh Ngọc, dù sao nàng cũng chưa bao giờ để mắt hắn.

So sánh với Mạnh Tĩnh Ngọc dối trá tự phụ, hắn càng cảm thấy hứng thú chinh phục Kỷ Thanh Y.

Lúc này, hắn ngược lại muốn nhìn, Kỷ Thanh Y làm sao chạy ra lòng bàn tay hắn!

Trần Văn Cẩm và Lê Nguyệt Trừng đi rồi, Kỷ Thanh Y dựa tường đứng, trong lòng nàng một mảnh lạnh lẽo.

Thật không nghĩ tới, Từ Lệnh Kiểm phát rồ đến nước này, đều lúc này rồi còn không quên nhân lúc cháy nhà đi hôi của.

Nếu nàng chỉ là biểu tiểu thư phụ thuộc vào Bình Dương Hầu phủ, thật sự chỉ có thể người là dao thớt ta là cá thịt mặc người xâu xé, nhưng bọn họ không biết, phía sau nàng còn có một Từ Lệnh Sâm.

Hắn là chỗ dựa lớn nhất của nàng.

Kỷ Thanh Y hít một hơi thật sâu, đứng ở cửa chính phòng của thái phu nhân.

Trần Văn Việt cũng tới, hai người liếc nhau, đồng thời đi vào.

Thái phu nhân ngồi trên giường đất sát cửa sổ, hơi hơi nhắm mắt lại, trong tay vê phật châu, vừa thấy cũng không có gì khác ngày thường, trong nháy mắt bà nghe được động tĩnh, bỗng nhiên mở to mắt, trong mắt tinh quang vừa hiện, khiến người kinh sợ.

“Các con tới rồi.” tầm mắt Thái phu nhân đảo


/155

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status