Thời Gian Có Anh, Kí Ức Thành Hoa

Chương 10 - Chương 3.2

/25


Cô nói thích anh. Nếu thật như thế, vậy sao còn có thể... sau khi gả cho anh, còn muốn chết?

Lý Nhược Phi nghĩ vậy, lực trên tay tăng thêm một chút, khiến người rên giường rên lên một tiếng.

Anh buông lỏng tay ra, lại nghiến răng nói: Em đã muốn chết, còn sợ đau?

3

Lý Nhược Phi vừa đến viện kiểm sát, đã thấy Lục Phỉ Nhi, đang cầm bữa sáng và cà phê đợi anh.

Tôi ăn rồi.

Lý Nhược Phi tỏ thái độ xa cách, không nói lời nào, cũng đã thể hiện rất rõ ràng, Lục Phỉ Nhi liền ném cà phê vào thùng rác, nói Vậy không làm phiền anh làm việc, trưa tôi lại tới tìm anh , rồi sạch sẽ lưu loát rời đi.

Lục Phỉ Nhi vừa đi, đồng nghiệp liền nói đùa: Cái con người Lục Phỉ Nhi này cũng lạ thật, trước đây chúng ta điều tra vụ án của bạn trai cô ta, bắt bạn trai cô ta đi, cô ta rất suy sụp, vậy mà quay đi ngoảnh lại đã thấy theo đuổi Nhược Phi rồi.

Một đồng nghiệp khác hỏi: Nhược Phi kết hôn rồi, không nói với cô ta à?

Sao lại chưa nói. Cô Lục kia thổ lộ xong, Nhược Phi đã nói cậu ấy kết hôn rồi. Cô Lục nói, không sao, tôi chờ anh ly hôn. Nhược Phi nói, sẽ không ly hôn, trừ khi cậu ấy chết. ANh nói xem, đã nói đến mức này rồi, cô Lục đó vẫn chưa từ bỏ ý định... Thậm chí ngay cả khi Nhược Phi đi công tác, cô ta cũng bám theo.

Lý Nhược Phi cắt lời bọn họ, Mau làm việc đi.

Lúc này mọi người mới ngưng buôn dưa lê.

Lý Nhược Phi muốn đến nhà người kia, gần đây vắng vẻ, kiểm sát trưởng Lý đang gặp chuyện phiền toái rất dễ nổi nóng.

Bạch Hiểu tận dụng nửa ngày buổi chiều để nghỉ ngơi, cuối cùng cũng đi gặp bác sĩ tâm lí.

Tìm bác sĩ tâm lí không được tìm người quen, cho nên cô né tránh phạm vi y khoa của mình, lên mạng tìm phòng khám của một cố vấn tâm lí có tiếng tăm không tệ.

Khi nằm trên ghế Bạch Hiểu nghĩ thầm, cô nhất định phải trị được chứng trầm cảm, phải sống thật khỏe mạnh. Trước đây cô cũng có khuynh hướng tự sát, đây là bí mật cô cất giấu trong lòng. Nhưng trên thực tế, cô hoàn toàn không muốn chết, trên đời còn nhiều điều tốt đẹp như vậy, huống chi, bây giờ cô có người vô cùng yêu mình, sao lại muốn chết? Nhưng có khi sẽ thật sự không kiểm soát được làm ra hành động tự hại mình, tự sát.

Bạch Hiểu rất phối hợp tập trung tinh thần vào việc trị liệu tâm lý. Qua một tiếng, bác sĩ ôn hòa nói: Hôm nay được rồi.

Cảm ơn.

Sau khi trao đổi với bác sĩ thêm một lần nữa, Bạch Hiểu rời khỏi phòng khám.

Bạch Hiểu vừa đi, bác sĩ tâm lý nhìn sổ ghi bệnh mà rơi vào trầm tư. Người bệnh tự nói rằng mình có chứng trầm cảm, theo lời cô kể lại, mẹ tự sát khi cô mười tuổi, trước khi tự sát định dìm cô chết đuối trong bồn tắm, miệng nói để cô chết. Rất có thể vì những chuyện từng trải qua thời thơ ấu mà người bệnh sinh bệnh tâm lí.

Bác sĩ lại nhớ lại cuộc đối thoại vừa rồi của hai người.

Tôi đang làm cơm trưa cho chồng, thất thần một lát, khi hồi phục tinh thần, tôi phát hiện mình đang cầm dao, muốn cắt mạch máu...

Cô muốn tự sát?

Không không, tôi cảm thấy tôi điên rồi. Tôi không muốn chết. Tôi... tôi rất thích chồng tôi. Tôi muốn cùng anh ấy sống cả đời.

Cho nên cô phục hồi tinh thần lại, phản ứng đầu tiên sau khi nhìn thấy dao là hoảng sợ?

Đúng.

Trước kia còn có hành vi này không?

Có... Khi tôi học đại học, tôi ra bờ biển chơi. Khi tôi tỉnh lại, tôi đang ở trong bệnh viện, bác sĩ nói tôi nhảy xuống biển tự sát.

Cô không nhớ mình tự nhảy xuống biển sao?

Tôi chỉ nhớ mình đang đi trên bờ biển, nước biển dâng lên, ngập bắp chân tôi. Sau đó không nhớ gì nữa.

Ừ, còn nữa không?

Khi ở viện mồ côi, từng có hai lần, một lần muốn nhảy lầu, khi tôi ý thức được thì một chân đã bước ra bên ngoài; một lần khác, là thời trung học, tôi đi chơi với bạn học, gần đó có đường sắt, bạn học thấy tôi ngồi trên đường ray, xe lửa đang tiến lại từ xa, cũng không thấy tôi chạy đi, là cô ấy kéo tôi đi.

Bác sĩ vẽ dấu chấm hỏi lên mặt sau của quyển sổ có viết Chứng trầm cảm , lại viết lên: Hai nhân cách, hay nhiều nhân cách ngăn cản?

Bác sĩ lẩm bẩm: Nhân cách chính muốn cố gắng sống, nhân cách thứ hai lại quá tiêu cực?

4

Bạch Hiểu gặp bác sĩ tâm lí, nói là điều vướng mắc trong lòng, cảm thấy tâm tình thoải mái hơn không ít.

Ngay hôm ấy đi siêu thị mua một đống nguyên liệu nấu ăn, làm một bàn dồ ăn Lý Nhược Phi thích, còn mở một chai rượu vang, sau đó chống cằm, mòn mỏi chờ Lý Nhược Phi về nhà.

Lý Nhược Phi vừa vào cửa, đã thấy Bạch Hiểu nằm úp sấp trên bàn cơm, anh đi qua, thước ăn trên bàn vẫn còn nguyên, nhưng một chai rượu vang đã thấy đáy.

Bạch Hiểu nghe thấy tiếng động, ngẩng đầu,


/25

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status