Thứ Nữ Đương Gả, Nhất Đẳng Thế Tử Phi

Chương 158 - Chương 146

/156


edit ..Lam Thiên..

Hạ Thính Ngưng nghe vậy nhất thời thanh tỉnh lại, chống một tay lên giường đứng dậy. Mày liễu khẽ nhíu, tình địch giết tới cửa ? không phải hôm nay đại hoàng tử phi tới trả thù nàng chứ ?

Lục Vu có chút khẩn trương nói “Tiểu thư, làm sao bây giờ? Chúng ta gặp hay là không gặp?” Rõ ràng nhân gia tới cửa là không có hảo tâm.

Hạ Thính Ngưng vươn tay khẽ vuốt sợi tóc hơi rối, nói “Đương nhiên là gặp, hiện tại các nàng đã tới Thanh Lan Viên sao ?” Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, nàng cũng muốn nhìn hai người này có thể làm ra cái dạng gì.

Lục Vu gật đầu đáp “Vâng, đang ngồi trong đại sảnh, Vãn Ngọc ở bên kia hầu hạ .” Cũng không biết có bị làm khó dễ hay không.

“Giúp ta rửa mặt chải đầu thay y phục.” Dứt lời, Hạ Thính Ngưng hướng đám tỳ nữ đang quạt khẽ phất phất tay, người sau lập tức tay chân lanh lẹ thu thập này nọ thối lui ra khỏi phòng.

Lục Vu bước lên phía trước nâng Hạ Thính Ngưng dậy, chải đầu, trang điểm thay y phục thỏa đáng.

Sau đó Hạ Thính Ngưng liền mang theo Lục Vu một đường đi tới đại sảnh.

Lúc này, Nguyễn Ngọc Linh và Nghênh Điềm công chúa ngồi ở trong đại sảnh chờ đã sớm không còn kiên nhẫn.

Nguyễn Ngọc Linh nhẫn nại tốt, chỉ chuyên tâm phẩm trà không nói chuyện. Nhưng Nghênh Điềm công chúa ngồi ở chủ vị lại phiền lòng khó nhịn, ở một ít đại trường hợp người ta còn cố kỵ nàng là công chúa hoàng gia mà sẽ cho nàng mặt mũi, thế nào cũng sẽ tạm thời thu liễm tính tình lại một chút.

Nhưng tới Tĩnh vương phủ này liền bất đồng , bốn phía chỉ có tỳ nữ cùng hoàng tẩu của nàng.

Nghênh Điềm công chúa nhịn không được liền liếc mắt nhìn Vãn Ngọc nói “Tại sao Hạ Thính Ngưng còn chưa đến, nàng một cái thứ nữ tứ phẩm quan gia nho nhỏ mà cũng dám để bản công chúa chờ nàng, nàng có biết cái gì gọi là tôn ti hay không.”

Vãn Ngọc vừa nghe lời này, trong lòng nhất thời liền nổi giận, vốn định phản bác vài câu, nhưng lo lắng đến không thể cấp tiểu thư chọc phiền toái, liền chỉ có thể cứng rắn trả lời “Hồi bẩm công chúa, thế tử phi của chúng ta lúc này đang ngủ trưa, đứng dậy trang điểm tổng yếu cần mất một chút thời gian nên chậm trễ công chúa .”

Lời này Vãn Ngọc nói vô cùng không thoải mái, rõ ràng chính là các ngươi không mời mà tự đến quấy rầy tiểu thư nhà ta nghỉ ngơi, nói chuyện còn không khách khí như vậy, tiểu thư nhà ta cho dù là thứ nữ thì thế nào, thế tử còn không phải như thường dùng đại kiệu tám người khiêng đem tiểu thư nghênh vào cửa ngày ngày sủng ái hay sao. Ngươi một cái công chúa bị cự hôn giáp mặt thì có cái gì tốt mà ra vẻ .

Nghênh Điềm công chúa vừa nghe thấy ba chữ thế tử phi thì trong lòng liền cùng không thoải mái. Danh hiệu Tĩnh vương thế tử phi này vốn nên thuộc về nàng , nàng hiện tại căn bản không muốn nghe người khác xưng hô Hạ Thính Ngưng như vậy. Mỗi lần kêu như vậy, trong lòng nàng liền khó chịu một phần.

Nghĩ vậy, Nghênh Điềm công chúa chỉ có thể tiếp tục trừng mắt nhìn Vãn Ngọc, hung ác nói “Nếu đã biết chậm trễ bản công chúa, còn không nhanh chóng gọi Hạ Thính Ngưng lăn lại đây.”

Vãn Ngọc nghe vậy nhất thời vô cùng tức giận, khuôn mặt nhỏ nhắn nhiễm lên phẫn nộ nói “Còn thỉnh công chúa nói cẩn thận một chút, thế tử phi của chúng ta là do thế tử cưới hỏi đàng hoàng, dùng đại kiệu tám người nâng đưa vào phủ , mặc dù phẩm cấp thấp hơn so với ngài nhưng công chúa cũng không thể hô thẳng tục danh của thế tử phi chúng ta càng không thể vũ nhục thế tử phi của chúng ta.”

Nghênh Điềm công chúa nghe xong liền tức giận chỉ vào Vãn Ngọc mắng “Tốt, ngươi một cái tiện tì cũng dám không có tôn ti giáo huấn bản công chúa. Người tới đem tiện tì này lôi xuống đánh chết.”

Vài tỳ nữ do Nghênh Điềm công chúa mang đến nghe vậy lập tức liền tiến lên muốn đem Vãn Ngọc lôi đi ra ngoài.

Lúc này, ngoài cửa truyền tới một thanh âm của nữ tử “Dừng tay.”

Nguyễn Ngọc Linh và Nghênh Điềm công chúa ngước mắt nhìn lại, liền nhìn thấy Hạ thính Ngưng mặc một thân la quần lụa mỏng mang theo tỳ nữ từ ngoài cửa đi vào.

Một đôi mắt xinh đẹp nhanh chóng nhìn chằm chằm tỳ nữ đang chế trụ Vãn Ngọc nói “Còn không buông nàng ra, nơi này là Tĩnh vương phủ, từ lúc nào thì đến lượt các ngươi giương oai.”

Bị đôi mắt lạnh như băng của Hạ Thính Ngưng nhìn tới, vài cái tỳ nữ không khỏi ào ào buông lỏng cánh tay đang giữ Vãn Ngọc ra.

Nghênh Điềm công chúa thấy thế, tức giận vỗ bàn nói “Hạ Thính Ngưng, ngươi đây là có ý tứ gì, tỳ nữ này của ngươi không có tôn ti dĩ hạ phạm thượng, bản công chúa còn không thể giáo huấn.”

Ánh mắt của Hạ Thính Ngưng thẳng tắp chống lại ánh mắt của Nghênh Điềm công chúa nói “Tỳ nữ của ta luôn làm có quy củ, chỉ là thời điểm nói chuyện có chút thẳng thắn. Công chúa, phải biết rằng lời thật thì khó nghe. Ngài không thích nghe cũng là chuyện không còn cách nào khác, đợi công chúa hồi phủ, để hạ nhân nói vài lời tốt cho ngài nghe là được. Còn có, ngài tuy rằng là kim chi ngọc diệp, thân phận tôn quý nhưng ta cũng đường đường là Tĩnh vương thế tử phi, ngài gọi thẳng tục danh của ta như vậy tựa hồ có chút mất thân phận đi.”

Nghênh Điềm công chúa nghe vậy liền đứng lên, hung tợn nhìn chằm chằm Hạ Thính Ngưng “Ngươi đây là muốn đuổi bản công chúa đi? Hạ Thính Ngưng, ta nói cho ngươi biết, hôm nay bản công chúa chẳng những không đi mà tiện tì này bản công chúa cũng nhất định phải xử tử nàng.”

Hạ Thính Ngưng tiến lên một bước đem Vãn Ngọc bảo vệ phía sau, lạnh mặt nói “Chỉ sợ không thể như công chúa mong muốn, nếu như ngài còn cố tình gây sự như vậy, bản thế tử phi đành phải cho người đi mời bà bà của ta tới đây chủ trì công đạo, công chúa là muốn để lão nhân gia nàng nhìn tác phong làm việc ngang ngược này của ngài sao?”

Lời này trực tiếp đánh trúng tử huyệt của Nghênh Điềm công chúa khiến nàng nhất thời sững sờ đứng tại chỗ, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ, nếu như để lại ấn tượng không tốt trong lòng Tĩnh vương phi, về sau nàng muốn gả vào Tĩnh vương phủ không phải càng thêm khó khăn sao. Có bà bà nào sẽ thích một người con dâu ngang ngược, mẫu phi luôn dặn dò nàng, phải thu liễm tính tình một chút miễn cho để người ta bắt được nhược điểm hạ xuống một cái thanh danh không tốt.

Nghĩ vậy, Nghênh Điềm công chúa nhất thời liền an tĩnh lại ngồi trở về vị trí, nhưng một đôi mắt hạnh vẫn hung ác trừng mắt nhìn Hạ Thính Ngưng, chỉ là không tiếp tục làm ra hành động khác.

Hạ Thính Ngưng thấy thế liền yên lòng, đối với ánh mắt hung ác kia lại một chút cũng làm như không thấy, muốn trừng thì trừng đi, nếu có thể trừng khiến chính mình mất đi một khối thịt liền tính nàng có bản sự.

Lạnh nhạt ngồi vào chủ vị, lúc này Hạ Thính Ngưng mới không mặn không nhạt hỏi “Không biết đại hoàng tử phi và công chúa điện hạ đường xa mà đến là có gì chỉ giáo?”

Thời điểm nói




/156

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status