Tiêu dao mạt thế

Chương 7 - Rung Động - Tên Giả

/14


Âu Dương Tư Ly cảm thấy kỳ quái không tài nào tả nổi.

Đặt tay lên ngực trái, tim đập lệch một nhịp khi ánh mắt chạm vào “hắn”.

Cho dù anh mới chỉ gặp “hắn” lần đầu tiên. Hơn nữa, “hắn” là một thiếu niên.

Nhìn “hắn” chuyên tâm ngồi tiêu diệt virus, thần thái chăm chú, quanh thân tản ra ánh sáng mê người, lòng giống như bị lông vũ cọ qua, ngưa ngứa mềm mại.

Ngón tay của Khuynh Hoàng lướt như bay trên bàn phím, so với Thấm Vũ còn muốn nhanh hơn vài phần. Những vệt đen trên màn hình do bị virus xâm nhập dần dần rút đi, đồng thời con số hiển thị tỉ lệ khôi phục sử dụng thiết bị mạng trong tổng bộ cũng tăng lên.

10%... 17%... 23%... 41%...

Tốc độ khôi phục càng lúc càng nhanh. Con số hiển thị thay đổi liên tục.

Khuynh Hoàng nhìn con số thay đổi chóng mặt, thần sắc chăm chú cũng biến mất, tay trái vẫn gõ đều đặn xuống bàn phím, tay phải đã cầm lấy ly nước nho vừa giao cho Thấm Yên lúc nãy chậm chậm thưởng thức. Virus xâm nhập này nuốt hết các dữ kiện mật, hơn nữa lại có tính ăn mòn thiết bị rất mạnh. Muốn khôi phục toàn bộ dữ kiện cùng phần mềm thiết bị cũng không dễ dàng.

Trong lòng cười lạnh, cô được tôn là người thừa kế đệ nhất của Đế Hoàng, không phải chỉ có hư danh.

Khoan nói đến bồi dưỡng từ kiếp trước, kiếp này, ngay từ khi sinh ra cô đã được nhận định là thiếu chủ của Độc Cô gia tộc, chủ nhân tương lai của Đế Hoàng. Nhận huấn luyện toàn diện cao nhất dành cho người thừa kế, lễ nghi, phong thái, khí chất, tài năng, trí tuệ, v.v… Chỉ có không nghĩ ra huấn luyện cho cô, chứ không có huấn luyện cô không làm được.

Kinh thương, y học, triết học, văn hóa, quân sự, tin học,… đối với cô chỉ là chuyện vặt.

Vì thế, so với gia chủ Độc Cô Tu Diễn, cô lại càng được người của Độc Cô gia và Đế Hoàng thần phục hơn.

Tuy rằng thanh danh bên ngoài của cô rất kém… Đó là trước khi cô xuyên qua, mà sau khi xuyên qua cô cũng không rỗi rảnh đi xóa mấy xú danh lan xa ấy…

Được rồi, tuy rằng thỉnh thoảng Hoàng gia gia cũng lải nhải mấy thứ đấy bên tai cô…

Con số hiện thị trên màn hình đạt đến ‘100%’.

Tia sáng xanh lóe lên, trước mặt mọi người hiện ra đồ án mô phỏng hình dáng ba loại sinh vật độc bá địa cầu trước mạt thế.

Nhân loại, động vật, thực vật.

Ngón trỏ thon dài của Khuynh Hoàng lại lướt nhẹ qua, hình mô phỏng lập tức thay đổi.

[Ngày 30 tháng 12 năm 2117, Trái Đất ghi nhận một loại virus xâm nhập vào bề mặt khí quyển qua các trận thiên tai từ vũ trụ, khả năng lây lan trong không khí là 99.9768%, tốc độ lên đến 150.68m/s. Tỉ lệ nhiễm virus này ở các sinh vật cực kỳ cao, từ khoảng 50 – 70%. Đa số sinh vật nhiễm virus kháng thể kém, dấu hiệu đầu tiên là bị sốt, đồng tử hiện lên vệt xanh thu nhỏ thường bị nhầm lẫn với mê sảng trong cơn sốt. Lúc phát bệnh, cơ thể sẽ bốc mùi thối rữa, khoang miệng xuất hiện dị trạng như thèm thịt người, máu tươi và nội tạng,... hoàn toàn mất lí trí, cũng không có khả năng cứu chữa. Mặt khác, có khoảng 10% sinh vật nhờ virus này đột phá được hạn chế của cơ thể, đánh thức dị năng.

Về cơ bản, dị năng chia làm ba hệ: công kích, phòng thủ và phụ trợ. Tuy nhiên, đây chỉ là về cơ bản, trên thực tế cũng có những dị năng giả hệ phụ trợ và phòng thủ có lực công kích cực mạnh. Dị năng cũng chia làm ba loại lớn: dị năng thể chất, dị năng nguyên tố và dị năng đặc biệt. Dị năng thể chất chính là cường hóa cơ thể, có thể là một bộ phận, cũng có thể là toàn bộ. Dị năng nguyên tố là điều khiển các nguyên tố trong tự nhiên: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, băng, lôi, quang, ám, không gian, thời gian… Dị năng đặc biệt rất hiếm gặp, phần lớn là gặp biến cố mà sinh ra chuyển biến, nhưng đa số sẽ không mạnh như hai loại dị năng kia, cũng không nắm giữ tốt giống như thiên phú tự nhiên, thường thấy là: không gian dự trữ, độc, âm thanh…]

Thanh âm máy tính không ngừng chậm rì rì vang lên, lại cung cấp cho người khác những thông tin không thể ngờ.

[… Dị năng giả khống chế dị năng bằng ý niệm, hay còn gọi tinh thần lực, chính là phần trong suốt bao quanh não bộ (chém đấy!!!), phân ra làm 4 đẳng cấp: yếu – bình thường – mạnh – đỉnh. Tự nhiên tinh thần lực cấp càng cao dị năng lại càng mạnh, nhưng cũng có một số trường hợp hi hữu…]

Chờ máy tính hoàn toàn tổng kết xong, Khuynh Hoàng cũng nhấm nháp hết một ly nước nho.

Nhàm chán liếc một cái, đuôi mày Khuynh Hoàng đột nhiên nhấc lên rất nhỏ.

A, cái kia nam nhân (chỉ Thương Minh Diễm) nhưng lại không có động dung? Âu Dương Tư Ly cái kia cô có thể hiểu, hắn chính là một cái luôn treo trên mặt tươi cười ấm áp, gặp biến cố cũng không đổi sắc, cũng chính là lý do vì sao kiếp trước sau khi cô lên ngôi hắn vẫn có thể kiên trì tiếp tục đứng vững sau lưng cô.

Nhưng cái người này? Xem ra cũng có chút ý tứ!

Tùy ý ném cái ly đi (và chắc chắn là sẽ có người bắt được), Khuynh Hoàng chớp nhẹ mắt, thực không rảnh mà, gần đây cảm giác càng ngày càng thích ngủ… Thêm nữa, cái túm lông xù cọ cọ ở cổ cũng thực thoải mái nha…

Nhìn về phía bốn người còn lại, cảm thấy bọn họ không có thắc mắc gì, cô liền muốn nhắm mắt một chút…

“A, lại quên rồi, nói chuyện với nhau lâu như vậy, ngay cả tên cũng không biết nha.” Thanh âm ấm áp vang lên, thành công trì hoãn cơn buồn ngủ của Khuynh Hoàng điện hạ, “Tôi là Âu Dương Tư Ly.”

“Tên của cậu?”

“Dạ.”

Đó không phải tên thật. Cho dù có thể không biết rất nhiều thứ, nhưng anh chắc chắn đó không phải tên thật của hắn .

Khuynh Hoàng nghiêng đầu, trong mắt lộ ra tia khó hiểu. Không phải đều nói cô là Dạ thiếu sao?

Âu Dương Tư Ly bất đắc dĩ nhìn người thiếu niên đã gục đầu nhắm mắt ngủ trước mặt, vừa giận vừa buồn cười. Trong mắt u lam xẹt qua tia ôn nhu, cư nhiên có thể kiêu ngạo đang nói chuyện với người khác liền gục xuống ngủ như thế, không biết nên nói là gì đây?... Anh nhưng thực sự cảm thấy “hắn” thực khả ái!

+++

Vở kịch nhỏ ngoài lề:

Cảm thán cho laptop đáng thương, cư nhiên bị so sánh với một ly nước...

Tiểu Thấm Phong cũng thực đáng thương, chỉ có thể làm gối đầu cho chủ nhân...

Còn có, Tư Ly, có thể hay không đừng có ngọt chết người khác như thế nha?

Quần chúng nhân vật: đồng loạt ném ánh mắt khinh bỉ nhìn tác giả: không phải do ngươi thiết kế sao?

Mỗ tác giả bị khinh bỉ đại biểu thần tình khóc không ra nước mắt.

Nhưng là, mọi người có thấy chương này ngắn hay không a? bí ý tưởng quá trời!

Cơ mà tính cho vài chương nữa sẽ gặp nhân vật đặc biệt...

Quần chúng nhân vật: Lăng Tình cái đồ lười, ngồi yên một chỗ đi!

Mỗ tác giả lại tiếp tục khóc không ra nước mắt...

/14

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status