Tình Cảm Của Em Là Gì Vậy Anh? Dịch Dương Thiên Tỉ

Chương 18 - Chương 18

/46


hé lu ^^_________________________________________________________________________________________________________________________

Sau tiếng quát của anh thì mọi người ngoan ngoãn ngồi vào bàn ăn. không khí đáng sợ đến kì lạ. Bỗng Khải gắp cho Mạn Ngọc một con tôm vào bát của Mạn Ngọc, Khải nhìn Mạn Ngọc mỉm cười. Mạn Ngọc có vẻ ngượng ngùng, đưa đũa lên gắp cho anh một cái đùi gà chiên to:

- anh ăn đi_ Mạn Ngọc.

- Chà chà....tình tứ ghê ta_Trương Nhi nhìn gai gai mắt có chút gato nên lên tiếng trêu trọc. Thế là bầu không khí đáng sợ được sua tan đi, mọi người vui vẻ nói chuyện. Anh cx nghe một chút nhưng không tham gia. Nguyên thì không để vào đầu, mắt sáng rực ăn đồ ăn tới tấp. Nhìn Nguyên ăn Trương Nhi bĩu môi:

- ăn như heo á

- ảnh hưởng đến kinh tế nhà cô? _ Nguyên phản bác, đồ ăn vẫn nhét đầy mồm.

- anh.....

- stop_ Cô bây giờ mới lên tiếng. Bỗng một cánh tay vươn ra, Hán Giang lấy khăn tay lên lau ở khóe mép cô, ở đó dính chút sốt cà chua, Hán Giang trách yêu:

- ăn thôi mà cx không xong_ Hán Giang thương cô nhất, từ bé đã chăm lo, chăm sóc cho cô nhưng vì 2 năm trước phải đi sang Trung Quốc để triển khai dự án mới không thì còn lâu Hán Giang mới chịu xa cô nha. Anh nhìn thực gai mắt, liếc qua như không để ý, cô chợt nhìn anh, thấy anh có vẻ không thèm để ý thì cô như cọng bút ỉu sìu.

- Ăn xong cùng đi chơi đi. _ Mạn Ngọc đề xuất. Mọi người suy nghĩ lâu, đưa mắt nhìn nhau rồi đồng thanh:

- đồng ý_cả đám

- cũng đc_ anh.

- vậy chơi ở đâu? _Trương Nhi nhảy vào.

- đi chơi không anh? _ Cô hỏi Hán Giang.Hán Giang suy nghĩ một chút rồi lưỡng lượng đưa ra ý kiến của mình:

-anh có việc bận rồi, ăn xong anh phải đến công ty. _ ns xong thì cô thở dài thườn thượt, Hán Giang yêu chiều xoa đầu cô:

- lần sau anh sẽ đưa em đi_ Cô cx tỏ ra không đồng tình lắm nhưng công việc của Hán Giang rất quan trọng không thể ép anh nghỉ việc đi chơi vs cô được. Nghĩ thông suốt tuy bằng mặt không bằng lòng nhưng cô vẫn tươi cười gật gật.

-ukm.....khu vui chơi đi._ Cô đưa ra ý kiến. Cuối cùng nguyên cũng chịu ngẩng mặt lên, chăm hú nghe,rất thích thú nha. Cả đám gật đầu tán thành. Ăn xong ai về phòng người đó (trừ Hán Giang) 15' sau đều có mặt ở dưới nhà, ai nấy đều rất đơn giản bắt đầu từ

Khải_ áo sơ mi trắng, sắn tay áo đến khủy tay, cổ áo gọn gàng, mặc chiếc quần đen mài rách ở đầu gối. Chiếc mũ lưỡi chai màu đen quay ngược về phía sau, đeo thêm chiếc khẩu trang và đi đôi giày adidas_ SOÁI CA LÀ ĐÂY.

Nguyên_ áo phông trắng, khoác ngoài là chiếc áo khoác màu đen. Mặc quần trắng

mài rách ở đầu gối. Mũ màu trắng đội ngược về phía sau. khẩu trang trắng luôn nhưng đi dày Converse Cons Star Played Pro, _ SOÁI QUÁ.

Thiên_ áo phông đen in hình đầu lâu trắng, khoác ngoài là áo khoác màu đỏ. Chiếc áo khoác đơn giản có túi nhỏ trước ngực mix cùng vs giày sneakers màu đỏ. Mũ bóng chày đội ngược. khẩu trang đen_BAD BOY

Mạn Ngọc_ váy loan màu trắng nhẹ nhàng, dài đến đầu gối, mái tóc màu hung đỏ bung xõa ở ngang vai. đi đôi dày búp bê, mũ nồi. túi chéo nhỏ màu trắng nốt, đính những hạt ngọc trai nhỏ, xếp thành hình trái tim. Để mặt mộc_ NỮ THẦN.

Trương Nhi_ áo phông trắng, in chữ player boy. Khoác ngoài chiếc áo khoác màu đen. Mặc quần trắng mài rách ở đầu gối. Mái tóc búi gọn lên, thả tóc mái xuống. đi giày Converse Cons Star Played Pro. Mặt mộc_ Chất.

Cô_ áo phông trắng in hình đầu lâu đen,khoác ngoài là áo khoác đỏ. Chiếc áo khoác đơn giản có túi nhỏ trước ngực mix cùng vs giày sneakers màu đỏ. Đeo balo mini màu đen. Đeo tai nghe màu đỏ.Tóc màu đen dài được cô búi cao, thả tóc mái xuống. Mặt mộc_ Bất cần

Toàn trai xênh gái đập ở đây nha. Mà khoan đã......có gì đó lạ lạ...........Khải-Mạn Ngọc mix đồ gần giống nhau. Nguyên- Trương Nhi còn giống hơn nữa. Bất ngờ hơn là cô-anh mix đồ giống hệt nhau. Mọi người quay qua nhìn nhau, liếc ngang liếc dọc, cuối cùng dừng lại ở chỗ anh và cô. Cô và anh cx đang nhìn nhau. Mạn Ngọc bỗng lên tiếng hỏi:

- a...khoan...từ đã.........áo khoác của Tử Tử là hàng đặt mà sao giống của Thiên vậy, rõ ràng chỉ có một cái thôi mà, hai người đặt của ai vậy?

- Xander Junli _ cô và anh đồng thanh, rồi lại chăm chú nhìn nhau (các bạn đừng mất công hỏi anh google lm gì, mk chế đại thôi ^^)

- bỏ qua đi, đi thôi._ Khải thích thú nhìn hai người là anh và cô nhưng hiện tại rất rất muốn đi chơi. kitsttttttttttt tiếng phanh xe vang lên, Trương Nhi bỗng nhếch miệng:

- đi thôi

- đi bằng cái gì mới được, cô não heo à?_ Nguyên trêu trọc, điều bất ngờ là Trương Nhi không phản bác mà chỉ đi ra trước, bỏ lại một câu:

- ra ngoài thì biết. _ Thế là cả đám ra ngoài. Mở cổng ra đập vào mắt mọi người là chiếc xe ô tô đỗ ngay trước cửa, chiếc ô tô màu đen bóng, nhìn như mới. Ô tô 6 chỗ. Màu đen phối hài hòa vs màu trắng. dáng xe rất đẹp, từ cửa xe, kính xe, đèn xe,....đều được làm rất tỉ mỉ. Khải giật mk hỏi:

- a...cái này hình như có phải là Toyota Sienta. loại xe này mới được ra mắt tại thị trường Malaysia vào năm nay thôi. Gía khoảng 30.000 USD. _ Trương Nhi gật đầu. Vì đi chơi nên cô cũng chỉ rước loại xe đơn giản đi thôi. Nó đơn giản nhất trong bộ xe của cô rồi. Mạn Ngọc và cô không hề ngạc nhiên chút nào. Từ trong xe đi ra một thanh niên vận cây đen từ đầu tới chân, đến gần Trương Nhi, Trương Nhi gật đầu thế là anh ta liền bắt tắc-xi đi.

- Chúng ta đi thôi. come on_ Trương Nhi giục.

- ơ khoan.....làm sao em lái được xe?_ Khải lo lắng hỏi. Mạn Ngọc mỉm cười nhẹ, giải thích thay cho Trương Nhi:

- Trương Nhi đã có bằng rồi anh yên tâm._ Khải lưỡng lự, anh là hs nghiêm túc đó nha.

- thôi đi nào......_Trương Nhi đã vào trong xe rồi. Mọi người cx vào theo. lái xe không ai khác là Trương Nhi còn người ngồi ghế lái phụ là Vương Nguyên. Hai hàng ghế sau lần lượt là: Khải-Mạn Ngọc, Cô- anh. Nội thất xe phối giữa màu đen và nâu. Mọi người cài dây an toàn vào vào.

Cạch...

Trương Nhi với tay chỉnh gương chiếu hậu.

Cạch....

gạt cần, Trương Nhi mỉm cười phóng vèo trên đường. Nguyên từ nãy giờ cứ trố mắt nhìn Trương Nhi. Thật mạnh mẽ, không giống những cô gái tỏ ra dễ thương, yếu đuối để anh che chở. Trong xe không ai ns gì. Anh và cô đều nhìn ra ngoài cửa sổ. Mạn Ngọc và Khải đua xe ô tô trên máy tính bảng.

kíttttttttttttttttttttttttttttttt

- Đến rồi. _ Trương Nhi mở cửa xe bước xuống. Mọi người cũng tháo dây an toàn xuống theo. ( Trương Nhi sao giống thủ lĩnh quá T.T). Cả đám là tâm điểm của mọi sự chú ý ( toàn trai xênh gái đệp thôi hà). Nam thì nhìn các cô nhỏ nước rãi, nữ thì nhìn các anh kì lạ. ( các anh cải trang như ninja đó).

Cô ngước mặt nhìn. Khu vui chhs này lớn thật. Từ bên ngoài nghe được đủ loại âm thanh: hét, cười, khóc,.....

Tấm biển to tổ chảng gây sự chú ý công viên Happy Valley . Kéo nhau vào, đầu tiên là đi tàu lượn siêu tốc. Nhìn những cái vòng vòng hình tròn cao uốn lượn mà cô sợ hãi nuốt nước bọt. Anh để ý thấy, ngầm quan tâm cô:

- Hay chúng ta đi cái khác đi

- Thôi ......cứ chs...cái này cx đc_ cô sợ mọi người mất hứng nên nói. Nhìn cô miễn cưỡng mà anh có chút khó chịu. chỉ là chs thôi mà có cần phải bắt ép bản thân như vậy không?

Ực......híc. Cô đg trốn trong ngực của anh. Đầu nghiêng về vai anh, cứ tựa như vậy. Đôi tay bất giác nắm tay anh không buông. Anh cho cô cảm giác an toàn khi ở cạnh. Bờ vai không rộng nhưng là điểm tựa chắc chắn của cô. Tuy bàn tay anh lạnh nhưng cô lại thấy có chút ấm áp len lỏi vào trong lòng. Cô không dám kêu lên vì cô nghĩ như vậy là rất yếu đuối. Cứ mỗi lần tàu chao đảo, lao vèo xuống thì cô thập phần sợ hãi, nắm thật chặt tay anh như sợ mất.

Trái ngược vs sự lo sợ của cô thì anh k thấy chút gọi là sợ nào cả. Cơ hồ trong tim len lỏi dòng nước ấm chảy vào. Nhìn người con gái đg sợ hãi này, nếu không có cái thanh sắt chiết tiệt cố định cô lại thì anh sẽ ôm cô vào lòng như sủng vật mà nâng niu, che chở. Đau~ cô nắm tay anh quá chặt, khuôn mặt nhỏ nhắn kia sớm đã xuất hiện nỗi sợ.

- Không sao, đừng sợ_Anh trấn tĩnh cô, ngước đôi mắt lên nhìn anh vẻ rất kiên cường.

- em không có sợ

- Không sợ sao nắm tay anh_ Anh trêu cô nhưng không ngờ cô bỏ tay anh ra, hơi ấm đi, luyến tiếc. Anh bỗng nắm chặt tay cô:

-sợ phải nói_ Lần này cô không rút tay lại mà rất thỏa mãn cho anh cầm tay cô. Cô và anh ngồi cuối tàu, trên là Mạn Ngọc vs Khải. Trên nữa là Trương Nhi vs Nguyên. Không khấm khá hơn cô là bao, Mạn Ngọc tựa hẳn vào vai Khải, tay nắm rất chặt, mắt nhắm tịt lại. Còn anh Khải nhà ta lại có vẻ rất hưởng thụ nha.

- aaaaaaaaaaaaaaa_ Trương Nhi thỏa mãn hét lớn. Nguyên nhăn mặt:

- cô bị điên à? Người khác thì nhắm tịt mắt sợ hãi, cô thì thích thú đến kì lạ, giống gì vậy?_ Đối vs sự châm chọc của Nguyên, Trương Nhi cx k cãi lại:

- tôi mắc mắc liên quan đến họ đâu_ rất bình thản. Hôm nay, Trương Nhi không hề cãi lại Nguyên từ lúc ăn xong đến giờ làm Nguyên không tránh khỏi thắc mắc, khó chịu. Nhìn vẻ mặt thờ ơ của Trương Nhi mà Nguyên muốn đập thẳng vào mặt á. Quay mặt đi hướng khác để không tiếp tục chủ đề vô vị này nữa.

_________________________________________________________________________________________________________________________________

Ngon quá à ~~~~~ Cô thỏa mãn nhìn cây kem của mk. Cây kem đó là anh mua cho cô sau khi chs tàu lượn siêu tốc, nhà ma, đu quay,......ncl rất nhiều trò. Cả đám mệt mỏi ngồi ở gốc cây thở phì phò. Khải đưa cho Mạn Ngọc chai nước khoáng, Mạn Ngọc mỉm cười rồi mở nắp chai ra uống. Hai người ngồi cạnh nhau tình tứ nhìn phát ghen. Anh tựa vào gốc cây nhìn cô ăn kem còn mk uống nước khoáng. Chỉ là cây kem cx khiến em vui vậy sao? . Thiên suy nghĩ, nhìn cô ngây thơ lạ kì, khuôn mặt ánh lên sự vui sướng.

- Của tôi đâu_Trương Nhi xòe bàn tay nhỏ nhắn của mk về phía Nguyên, ánh mắt ngây thơ.

- Cái gì của cô?_ Nguyên phũ phàng.

- xí, anh không thấy ai cx mua đồ sao, anh Thiên mua cho Tử Tử nhá, anh Khải mua cho Mạn Ngọc nhá, thế anh không thấy phải làm gì sao?_ giọng ns càng cuối càng gầm gừ.

- không_ Nguyên vô tội.

- anh....xí tôi tự đi mua, đồ keo kiệt_ Trương Nhi tức tím mặt. Thế là cô đứng lên chạy qua mua một que kem, Nguyên cx thế, đi mua nước khoáng luôn. Cô đã ăn xong que kem của mk, anh rút ra một tờ giấy lau nhỏ đưa lên khóe miệng cô. Khoảng cách gần này làm tim cô đập mạnh mẽ không tự chủ mà nhìn anh chằm chằm, anh nhếch miệng, đứng thẳng người lên làm cô bối rối:

- cảm ơn anh...

- ukm......_anh trả lời. Mạn Ngọc cười thầm, lúc này Nguyên vs Trương Nhi cx đi mua đồ về. Bỗng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, óc cô léo lên tia sáng, vội reo lên:

- a....Vương Huyễn_ Người con gái đó dừng chân, đưa mắt nhìn cô, sửng sốt nhìn cả đám, e dè hỏi:

- là cô sao....Tử Di

- Phải_ cô gật đầu chắc nịch.

- Trông cô khác quá_ Vương Huyễn đưa ra nhận xét. Cô cười hỳ hỳ.

- Chào, lâu rồi mới gặp em đấy_ Khải xoa nhẹ lên mái tóc của Vương Huyễn làm ai kia có chút gato nha.

- Chào_ Thiên cx góp lời.

- Mọi người quen Huyễn Huyễn à?_ Cô hỏi.

- ukm...cả đám gật đầu.

- nó là em gái họ tôi_ Nguyên phân giải. cả đám a một tiếng. Vương Nguyên, Vương Huyễn. bỗng reeenggg!!!! điện thoại của Khải vang lên, nhìn số máy trong màn hình, Khải nhăn mặt nhưng vẫn nhận đt:

- .....

- vâng......

- đc.....haizzz_ Khải bi ai thở dài đưa mắt nhìn Nguyên và Thiên lắc đầu ns:

- Quản lí triệu tập_ Nguyên đg uống nước mà sặc luôn. Mếu máo:

- Không thể nào, ngày nghỉ mà_ Khải cảm thông vỗ vỗ vai Nguyên. Anh k ns j. Khải quay người ns với Mạn Ngọc:

- Mạn Ngọc vs mn ở lại chs đi. Tí bọn anh về ngay.

Mạn Ngọc gật gật đầu. 3bb quay người đi cx là lúc cô bật cười ha hả.

- rất tình tứ _ Mạn Ngọc cúi gằm mặt. Bỗng từ đâu xuất hiện 3 cô gái. Như 3 con tắc kè hoa. Váy ngắn cún cỡn, tóc đỏ chóe, mặt thì toàn mĩ phẩm. Đi giữa là cô gái xinh nhất, cao nổi trội nhưng vẫn là xinh nhờ phấn son. Bộ ngực đầy đặn lấp ló sau chiếc váy đỏ. Hai bên lầ hai cô gái trông cực giống nhau ăn mặc không khác. Tiếng giày cao gót nện trên nền đất.

3 con tắc kè hoa dừng lại trước mặt các cô. Cô gái ở bên phải ns:

- ê mấy con kia. _ Cao ngạo hết cỡ. Cô liếc mắt khinh bỉ. Vương Huyễn nép mk cạnh cô. Cảm nhận nỗi lo sợ đó, cô vươn tay đẩy Vương Huyễn ra sau mk. Thấy k ai thèm đáp trả. Ngươid con gái bên trái bước đến nâng cằm cô lên khỉnh bỉ lên tiếng

- Diệp tiểu thư chóng quên vậy sao?_ cô nhếch mép nhả từng chữ:

- Chó trên đời rất nhiều. Tôi không thể nhớ con chó nào đó đã sủa bên tai tôi. _ Cô gạt tay cô gái đó đi. Vương Huyễn bên tai thì thầm : - đó là Lâm Lệ Băng . Cô gật gật đầu.

- oh...là tiểu thư Lâm Lệ Băng sao? _ Cô ta nhìn cô không thèm ns.

- haha nhìn cô gái kia giống cô Băng ghê, cj em à? tên Lâm Lệ Lửa? _ Mạn Ngọc không vừa góp vui. Cô gái đc Mạn Ngọc đặt tên là Lâm Lệ Lửa nghiến răng dơ tay định đánh Mạn Ngọc thì Trương Nhi bẻ ngược ra đằng sau. Cô Lâm Lệ Lửa la oai oái, sắp khóc thì Trương Nhi hừ mũi thả ra, phủi phủi tay như vừa động vào thứ gì đó rất bẩn. Cô gái ở giữa lên tiếng:

- Lệ Chi, Lệ Băng đừng gay chuyện nữa. Chào các cô tôi là Trịnh Bảo Như. Tôi k dài dòng, tôi yêu cầu các cô tránh xa Khải Nguyêm và Tỉ ra không thì.......

- cô lấy tư cách gì mà ns vậy. 3 anh ấy không phải đồ sở hữu của các cô_ Cô tức giận lên tiếng.

- cô....._ Bảo Như tức giận.

- tôi biết tôi rất đẹp không cần khen a~ _ cô chuyển bộ mặt đùa giỡn.

- Lên_ Bảo Như trừng mắt ra lệnh bỗng từ đằng sau xuất hiện mấy tên to lớn. Cơ bắp cuồn cuộn, xăm trổ đầy mk. Lao vào các cô như thú dữ thấy mồi. Mạn Ngọc ngán ngẩm lắc đầu. Các cô lao vào đánh đám đó.

Binh

bụp

Xòe

aaaaaaaa...

- dừng lại ngay_ loạt âm thanh đó đc chấm dứt bởi âm thanh nguy hiểm. Các cô quay lại nhìn. Vương Huyễn bị bọn chúng kẹp cổ. Tay kia lăm le chiếc dao kề cổ của trắng ngần của Vương Huyễn đe dọa:

- các cô còn làm càng tôi diết nó_ khuôn mặt Vương Huyễn đầm đìa nước mắt. Hai tay giữ chặt tay côn đồ kia, miệng không ngớt xin tha. 3 con tắc kè hoa bị mấy cô đánh tơi tả cx vựng dậy, Bảo Như đe dọa:

- Các cô...dừng lại đi theo tôi_ các cô hiên ngang đi theo Bảo Như, bỗng cô ta:

- dừng lại. Đang đi đến gần một cái ngõ thì Bảo Như hạ lệnh. Tức thì đám du côn kia dừng lại.

- Trói chúng vào_ Bảo Như vẫn gia lệnh. Cô, Trương Nhi, Mạn Ngọc không biết cô ta định làm gì mk thì tức thì dây trói đã quấn chặt vào người mk.

- Nới lỏng ra cái coi_ Trương Nhi kêu ca. Lâm Lệ Chi đến gần Trương Nhi dơ tay:

chát............ Trương Nhi trừng mắt nhìn Lệ Chi. Một cái tát từ Lệ Chi đã rơi vào khuôn mặt của Trương Nhi. Từ bé đến giờ khuôn mặt Trương Nhi chưa ai dám động đến, bây giờ đến lượt đám ô hợp này ra tay sao. Lệ Chi có chút hoảng sợ khi nhìn vào đôi mắt của Trương Nhi. Nhưng vẫn mạnh miệng:

- cô là Trương Nhi, loại con gái vì muốn gây sự chú ý vs Nguyên mà suốt ngày cãi nhau vs Nguyên. Mày nghĩ mày xứng vs anh sao. Nguyên chỉ là của ta và mãi mãi sẽ là của ta_ Lệ Chi giọng cay nghiến.

- Dừng lại đi_ Bảo Như điềm tĩnh nhả từng chữ, Lệ Chi liền lùi lại.

- Thả cô ta ra_ Lệ Chi ra lệnh cho đám kia. Tức thì Vương Huyễn đc thả ra. Vương Huyễn sợ sệt, Lệ Băng tiến lên, nâng cằm Vương Huyễn lên:

- khôn hồn thì đừng có ns gì, mày mà dám hé răng nửa lời tao cho mày chết, giờ thì cút_ sắc mặt Vương Huyễn trắng bệch, liếc mắt sang nhìn 3 cô:

- tớ..hức..xin..hức..lỗi Tử Di.........._Nói rồi chạy nhanh đi. cô nhìn theo hướng Vương Huyễn. Thở dài không trông chờ gì đc rồi . Sau đó liền.............

Chát.....

-mày bị câm à, hé miệng ns cho tao........................................ _ Lệ Chi giáng vào mặt Trương Nhi cú tát giáng trời. Tuy rất đau, rất rát, nhưng Trương Nhi là ai? Yếu đuối, khóc là những động từ không nằm trong từ điển của cô. Ngước đôi mắt mk lên, nhếch môi Trương Nhi vẫn không ns câu nào. Cái đó như sự thách thức đối vs Lệ Chi. Người cô ta nóng rực lên, trong mắt như ngọn lửa cháy, lao phắt đến giật cây roi của thg du côn cô ta dùng lực mạnh quật vào ng Trương Nhi không ngừng xả sối vào mặt Trương Nhi:

- ả đàn bà chó tha này.............tao bảo mày ns cơ mà............ns_ Tầm 10' sức chịu đựng của Trương Nhi đã cạn kiệt. Hàng lông mi nặng chĩu đg hạ dần xuống mặc tiếng gọi của Mạn Ngọc và cô:

- Trương Nhi...........

Trương Nhi mấp máy môi ns nguyên một từ rồi ngất vì kiệt sức:

- Nguyên..... _ Lệ Chi quất roi cx mệt khẽ hừ một tiếng, giao lại cây roi cho cj mk. Lệ Băng bước tới gần cô. Nhìn cô từ dưới lên trên, cô vuốt vuốt roi:

- mày là cái thá gì mà dám cướp Thiên của tao. _ Quất liền mấy roi, chiếc roi đi đến phần nào cơ thể của cô đều để lại vết tích không hề nhẹ. Hếch mặt lên, không hé răng nửa lời. Lệ Băng không vừa quật cô tới tấp. Bây giờ người cô đầy vết tích.

- xoẹt..........._lần này chiếc roi da đã đi qua khuôn mặt xinh đẹp của cô. Lưu luyến để lại một vệt dài. Cô thực đau lắm rồi, anh đâu mau đến cứu cô. Đôi mắt mờ dần, câu ns đứt đoạn:

- Thiên, đến cứu em mau, em không muốn ở đây. _ Sau đó một giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt có vết thương kia. Có vẻ hài lòng vs thành quả của mk Lệ Băng nhường sân cho Bảo Như. Từ nãy đến giờ coi phim, Bảo Như không cầm lấy roi da mà chỉ tiến đến Mạn Ngọc:

- này, chị không hề muốn đụng vào em đâu cơ mà em rất ngoan cố, ngoan ns đi ns là ĐỪNG CÓ LẠI GẦN KHẢI CỦA CJ ĐI. _ Mạn Ngọc đau lòng nhìn 2 đứa bạn. mau tỉnh dậy cho t cô nhếch mép:

- aha, có phải cj đánh dấu chủ quyền như mấy chú cún đái bậy đúng k ạ?_ Mạn Ngọc lễ phép châm biếm. Bảo Như tức giận đến nỗi tím mặt. trừng mắt nhìn Mạn Ngọc rồi lại mỉm cười. Một tay đưa lên mân mê từng đường nét hoàn mỹ trên khuôn mặt Mạn Ngọc:

- ái chà, bé không nghe lời sẽ bị đánh. Mặt bé rất đẹp đó, cj muốn rạch vào mặt bé để xem bé còn ve vãn Khải nữa không?_Rút từ trong túi ra một chiếc dao nhỏ. Trong nhà kho đầy mùi ẩm mốc này, một ít tia sáng len lỏi vô tình đụng chúng lưỡi dao sắc bén kia thì soi sáng lưỡi dao. Mạn Ngọc lo sợ. Bảo Như dùng mặt bên của dao vỗ nhẹ vào má Mạn Ngọc. Lạnh quá. Sự lạnh đó bao trùm lấy nỗi sợ của Mạn Ngọc, cô nhắm mắt vào tùy ý trời chỉ suy nghĩ Vương Tuấn Khải, em yêu anh, .

- Mày tới số rồi._ Bảo Như.

- dừng lạiiiiiiii

.

.

.

.

.

chap dài. mn đc truyện vui vẻ. Mon yêu các bạn đc truyện và comment truyện mk ^^


/46

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status