Tình Yêu Điên Cuồng Của Chúc Anh Đài (Sắc)

CHƯƠNG 3

/77


CHƯƠNG 3 

 

Sau khi uống xong nửa tách trà, Chúc Anh Đài đã có thể lấy lại giọng nói.

 

"Ngân Tâm..."

 

Nàng yếu ớt gọi tên nha hoàn của mình, căn phòng không một bóng người làm nàng sợ hãi.

 

Khung cửa sổ nằm ở hướng đông, lúc này mặt trời đã dần ngả về tây, ánh nắng chói chang càng làm cho căn phòng này thêm lạnh lẽo.

 

Không có ai trả lời.

 

Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng ngoài cửa cũng có tiếng bước chân vang lên, Ngân Tâm chạy vào trong phòng, nhào vào trong lòng của nàng khóc lớn.

 

"Tiểu thư, hức hức......" Ngân Tâm khóc nức nở.

 

“Khóc cái gì?” Chu Anh Đài lấy khăn lau nước mắt cho nàng ấy, "Ta cần em làm một chuyện giúp ta.”

 

Nàng mặc kệ những dấu hôn xanh xanh tím tím trên người mình, sai Ngân Tâm xuống núi mua dược tránh thai.

 

"Tiểu thư, nếu tiểu thư vẫn ở đây nhất định sẽ bị Mã Văn Tài tiếp tục khinh nhục người." Ngân Tâm khóc lóc không muốn đi.

 

"Ta có cách của ta, em mau đi đi."

 

Chúc Anh Đài nhìn Ngân Tâm mang ngân lượng rời đi, thư viện Ni Sơnnằm trên sườn núi, dưới chân núi có một thị trấn nhỏ, đi đi về về phải mất tầm hai ba giờ, vừa kịp về đến trước khi trời tối.

 

Nàng cố gắng ngồi dậy rời  khỏi giường, dây chằng giữa bắp đùi căng ra, chỉ vừa động nhẹ đã khiến nàng phải hít một hơi vì đau đớn.

 

Đêm qua Mã Văn Tài thao nàng mạnh bạo trên giường, hiện tại có thể đứng dậy đã là tốt lắm rồi.

 

Nàng ước lượng thời gian, hiện tại là sau bữa trưa, chuẩn bị đến giờ lên lớp, cho nên lúc này Mã Văn Tài sẽ không trở về, chắc là buổi chiều cũng sẽ không xuất hiện.

 

Chúc Anh Đài dùng vải bó ngực, khoác lên mình bạch y trang nhã phối với thắt lưng xanh lam, muốn đi tìm người sắp xếp phòng để đổi phòng ngủ.

 

Trên đường đi, đôi chân Chúc Anh Dài run run,  trong đầu nàng tràn ngập hình ảnh Mã Văn Tài đè mình lên giường , thao nàng hết lần này đến lần khác, đến khi nàng bất tỉnh hắn vẫn không buông tha.

 

Cửa động muốn nưt ra bởi côn thịt thô to, da thịt mềm mại bị cọ xát đến sưng lên đỏ tấy, tinh dich thấm vào vùng da nứt ra chảy dọc xuống, cảm giác đau nhức vì bị ăn mòn khiến nàng cắn chặt răng, cố gắng lết từng bước đến nơi quản lý phòng.

 

"Chủ quản, ta muốn đổi phòng." Mặt Chu Anh Đài tái nhợt, đau đến nhíu mày.

 

"Chu Anh Đài phải không?" Nhìn bộ dáng lung lay như sắp ngã xuống của cô, chủ quản Tề Túc cũng không khiển trách gì thêm nữa, "Không biết hôm nay có bao nhiêu học trò đến tìm ta xin chuyển phòng, học trò và Mã Văn Tài chỉ mới ở cùng nhau, bạn cùng phòng có bât đồng là điều khó tránh khỏi, học cách hòa hợp với bạn là bài học đầu tiên của thư viện Ni Sơn, đổi bạn cùng phòng cũng không giải quyết được vấn đề."

 

"Ta không phải..." Chu Anh Đài ngập ngừng, nàng không biết nên nói như thế nào, thật sự rất khó để mở miệng, "Có một lý do đặc biệt nên cần đổi, mong tiên sinh châm chước."

 

Nàng trịnh trọng cúi đầu hành lễ với người quản lý phòng.

 

Chủ quản vội đỡ nàng dậy, hầu hết học trò đến thư viện Ni Sơn không phú cũng quý, làm sao hắn nhận nổi cái hành lễ này?

 

"Được rồi, buổi chiều tan học ta sẽ gọi Mã Văn Tài tới, các trò thương lượng với nhau, nếu thật sự vẫn không được thì đổi phòng." Chủ quản Tề nói.

 

Chúc Anh Đài nghe thây sắc mặt bỗng nhiên tái nhợt, thương lượng với Mã Văn Tài sao, làm sao mà hắn đồng ý được?

 

Cách của chủ quản không thể thực hiện được, nhưng nàng cũng đã biết được có nhiều học trò khác cũng muốn đổi phòng như nàng.

 

Kiếp trước nàng hoàn toàn không để ý đến điều này, chỉ mong có được phòng riêng, bạn cùng phòng không phải Lương Sơn Bá thì cũng là người khác, hiện tại nếu nhất định phải chung phòng với người khác thì nàng sẽ đổi với một ai đó.

 


/77

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status