Tôi Có Năm Người Ba Là Đại Boss

Chương 10: Ăn cơm thôi ba (3)

/790


Chương 10: Ăn cơm thôi ba (3)

Editor: May

 

“Đôi mắt của anh là thật xảy ra vấn đề, khuôn mặt núi băng kia của tổng giám đốc chúng ta có thể nhu hòa sao? Ban ngày ban mặt làm nằm mơ cái gì.”

“Nhưng mà……”

Mọi người đều thu dọn đồ vật lục tục rời đi, người đàn ông vừa rồi nói vẻ mặt Mục Thâm ôn nhu sờ sờ trán.

“Ai da, cảm giác đầu mình có chút nóng, hóa ra không phải đôi mắt xảy ra vấn đề, là đầu óc xảy ra vấn đề!”

Lý Ngạn “…………”

Đầu óc anh sợ là thật sự có vấn đề!

Anh chính là xem đến rõ ràng, vừa rồi ánh mắt tổng giám đốc đều nhu hòa xuống, có thể làm tổng giám đốc lộ ra bộ dáng này, khẳng định là cô bé đáng yêu kia rồi!

“Hắt xì……”

Nhuyễn Nhuyễn hắt xì một tiếng vang dội, tay nhỏ bụ bẫm xoa xoa cái mũi nhỏ của mình.

“Có phải cô chủ nhỏ bị cảm không.” Quản gia lập tức khẩn trương lên, móc di động ra tính toán gọi điện cho bác sĩ gia đình.

“Không có.” Nhuyễn Nhuyễn lắc đầu, ngay sau đó vui sướng nói “Khẳng định là sư phụ suy nhớ Nhuyễn Nhuyễn rồi.”

“Rắc……”

Cửa mở ra, thân ảnh lạnh lùng cao lớn xuất hiện ở cửa, Nhuyễn Nhuyễn ngước cổ nhỏ nhìn anh, duỗi tay kéo quần anh.

“Ba ăn cơm, ăn cơm thân thể mới có thể khỏe mạnh.”

Giọng nói Nhuyễn Nhuyễn mang theo một chút làm nũng không dễ phát hiện, Mục Thâm cúi đầu nhìn cô nhóc còn chưa cao đến đùi mình, khẽ gật đầu ừ một tiếng.

Quản gia vui mừng nở nụ cười, tầm mắt nhìn vào trong phòng một cái, nhìn thấy máy tính đã tắt, trong nháy mắt đã đại khái đoán được vừa rồi thiếu gia nhà mình đang làm gì, chỉ là lần này ra ngoài không có tức giận cũng không có lạnh mặt, xem ra chuyện trên công việc đã giải quyết xong rồi.

Mục Thâm đi phía trước, lúc này mới thứ bước ra bước chân nhỏ hơn lúc trước rất nhiều, Nhuyễn Nhuyễn bước chân ngắn nhỏ bịch bịch chạy theo ở phía sau, cũng không có phí bao nhiêu sức lực liền đuổi kịp.

Quản gia nhìn bóng dáng một lớn một nhỏ từ phía sau, đều suýt lão lệ tung hoành, thiếu gia rốt cuộc không phải một mình, nhìn xem, giờ nhiều thêm một đứa bé, nhìn bóng dáng thiếu gia nhà mình đã ấm áp lên.

 

Mục Thâm mang theo Nhuyễn Nhuyễn đi rửa tay trước, lúc này mới đi xuống.

Một lớn một nhỏ đi xuống lầu, tay nhỏ của Nhuyễn Nhuyễn lôi kéo một ngón tay của Mục Thâm, thường thường lén cười ngây ngô, chọc cho Mục Thâm nhìn cô vài lần.

Cô bé ngốc này.

Đồ ăn trên bàn cơm rất phong phú, sau khi Mục Thâm ngồi xuống, Nhuyễn Nhuyễn hự hự đẩy một cây ghế đến gần bên cạnh anh.

“Làm gì?” Mục Thâm nhìn chằm chằm Nhuyễn Nhuyễn.

“Muốn ngồi gần ba.” Đứa nhỏ nói xong bò tới trên ghế, đều không có muốn quản gia bế lên, cô cực kỳ lợi hại.

Sau khi Nhuyễn Nhuyễn ngồi xong, lộ ra tươi cười với Mục Thâm.

“Ba mau ăn cơm, chú quản gia bọn họ không ăn sao?” Cô nghiêng đầu nghi hoặc nói.

“Cô chủ nhỏ, chờ một lát chúng tôi sẽ ăn.” Quản gia cười trả lời vấn đề của Nhuyễn Nhuyễn.

“A, vậy được rồi.” Nhuyễn Nhuyễn không hỏi, cầm đũa chuyên tâm ăn lên, ăn được món ngon còn sẽ gắp một ít đến trong chén Mục Thâm.

“Ba, món này ăn ngon, người ăn nhiều một chút thân thể mới có thể khỏe mạnh.”

Mục Thâm nhìn chằm chằm một cây rau xanh đột nhiên nhiều ra trong chén.

Quản gia “…………”

Ông đã toát mồ hôi lạnh, phải biết rằng thiếu gia có thói quen sạch sẽ, không thích người khác chạm vào đồ vật của anh, càng đừng nói là ăn.



/790

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status