Tổng Tài Daddy Bị Mẹ Bơ

Chương 13

/983


Chương 13 Editor Heo cute 
“Điền tiểu thư, mời ngồi.” Lâm Dật nói ra một câu đầy sức hút, cá như rót mật vào tai, làm Điền Kỳ Kỳ giật bắn người, cảm giác như có một mạch điện xuyên qua thân thể, vào thần kinh, chạm đến từng mạch máu.
“Vâng, cảm ơn” Điền Kỳ Kỳ gật gật đầu, rồi ngẩng đầu, đẩy đẩy mắt kính, đưa tầm mắt về phía Lâm Dật. Điền Kỳ Kỳ trong phút chốc cứng đờ người. Cô đang nằm mơ sao? Ông trời đang đùa giỡn với cô sao? Ở đây, lại gặp phải người đàn ông đó. Sau bảy năm, anh ta không hề thay đổi gì.
Người đàn ông kia, lại là chủ tịch tập đoàn Điền Lâm, ,tên thật là Lâm Dật.
Điền Kỳ Kỳ không kiềm chế được mà hít một hơi thật sâu. Trái đất tròn đúng là trái đất tròn
Cô cúi đầu, tưởng như không thể cúi xuống được nữa. Nếu dưới đất thật sự có một cái hố, thì Điền Kỳ Kỳ nhất định sẽ chui vào đó. Một giây sau phải biến mất trước mặt anh.
Lâm Dật nhìn cô gái trước mặt hận không thể vùi mình dưới đất, điệu bộ cực kì hèn nhát. Anh liền nhíu nhíu mày. Trong lòng không khỏi thắc mắc, cô ấy thật sự là mẹ của Điền Bảo Bảo sao? Thật sự không thể tưởng tượng được.
“Ngồi xuống đi, không cần khách sáo.” Lâm Dật ra khỏi bàn làm việc, đứng dậy đi đến ghế sô pha , ý bảo Điền Kỳ Kỳ có thể ngồi xuống.
Điền Kỳ Kỳ lúc này vô cùng chột dạ, tim đập hỗn loạn, cô không thể khống chế được chính mình nữa. Cô vốn luôn muốn tránh người này, bây giờ anh lại xuất hiện trước mặt cô một cách cao ngạo và lạnh lùng như vậy.
Điền Kỳ Kỳ không phủ nhận, trước đó, cô đã rất nhiều lần nguyền rủa anh, dùng hết lời độc ác cay nghiệt, cũng bởi vì cô không nghĩ anh lại xuất sắc đến như vậy. Trong nháy mắt, cô liền hèn mọn, bức thành kiên cường của cô đã sụp đổ trong chốc lát. Thậm chí cô đã bắt đầu liên tưởng đến, nếu anh biết Điền Bảo Bảo chính là con trai mình , nhất định sẽ dùng trăm kế để bắt tiểu Bảo đi. Không, cô nhất quyết không thể thừa nhận! Đánh chết cũng không thừa nhận Điền Bảo Bảo là con trai của anh!
“Cô sợ tôi đến vậy sao?” Thấy tư thế muốn tránh né mình của Điền Kỳ Kỳ, Lâm Dật liền mở lời trêu chọc. Mình đáng sợ như vậy sao? Anh lắc lắc đầu, trực tiếp đi vào vấn đề chính, “Đem bản thiết kế cho tôi xem đi.”
Điền Kỳ Kỳ run rẩy ném bản thiết kế lên bàn sô pha, rồi vội vàng rút tay về. Giữ một khoảng cách an toàn nhất cho mình. Bây giờ cái gì cũng không quan trọng nữa rồi. Cô chỉ hi vọng anh không nhận ra cô, rồi cô sẽ nhanh chóng rời khỏi chỗ này.
Lâm Dật nhìn bản thiết kế, liền vô cùng ngạc nhiên. Thật không ngờ nhìn cô có vẻ sợ hãi rụt rè như vật, lại có một nguồn năng lượng cực lớn trong mình. Bản thiết kế thực sự rất tuyệt vời
Anh nhìn chằm chằm vào mặt cô, mặt hơi tối lại, hình như cô không được nghỉ ngơi tốt, da thịt thô ráp. Rõ ràng khuôn mặt thì giống như sinh viên mới tốt nghiệp, nhưng lại có cảm giác làm lụng rất vất vả, mí trên hơi sưng, xương gò má nhô ra, nhưng khuôn mặt kia lại rất giống trẻ con . Đột nhiên trong lòng anh hơi nghi ngờ “Chúng ta…… đã gặp nhau sao?” Tại sao anh lại có cảm giác đã từng quen biết?
“Hả?” Nghe thấy điều này, Điền Kỳ Kỳ liền lo lắng , sợ anh sẽ nhớ ra đêm 7 năm về trước. Ngay sau đó, cô liền phản ứng lại. Chẳng lẽ anh không nhớ mình sao? Không nhớ đêm 7 năm trước kia sao? Trong lòng cô có đôi chút mất mát, nhưng Điền Kỳ Kỳ vẫn thở một hơi dài nhẹ nhõm. Chỉ là mình suy nghĩ nhiều thôi, anh ấy cũng chẳng hề để tâm. Dù sao anh cũng thuộc dạng đào hoa, có vô số nhân tình, chỉ một đêm đó thôi làm sao anh có thể nhớ tới được. “Không có, chúng ta sao có thể gặp nhau được!” Nghĩ vậy, Điền Kỳ Kỳ vội vàng phủ nhận.
“Thật không?” Lâm Dật nghĩ nghĩ, chắc là do cô ấy là mẹ của Điền Bảo Bảo, nên có đôi chút giống nhau. Mình có cảm giác như vậy cũng là bình thường . “Bản thiết kế này không tồi đâu, công việc tiếp theo từ giờ sẽ là cô phụ trách. Có vấn đề gì thì báo cho tôi ngay. ”
“Không vấn đề gì. Tôi nhất định sẽ nỗ lực để hoàn thành.” Điền Kỳ Kỳ chỉ có một suy nghĩ duy nhất là rời khỏi nơi này, đối mặt với anh cô không hề tự nhiên chút nào.
“Vậy nhé.”
“Nếu không có chuyện gì khác, Lâm tổng, tôi xin phép đi trước.”
“Được rồi” Những lời này của Lâm Dật đối với cô như lệnh cho ân xá, Điền Kỳ Kỳ ba chân bốn căng chạy khỏi.
“Cô gái này thật kì lạ!” Lâm Dật nhìn bóng dáng cô hấp tấp rời đi, không thêt tưởng tượng được đây chính là mẹ của Điền Bảo Bảo. Bây giờ nhớ đến lúc Điền Kỳ Kỳ lạc đường ở sân bay…. Hừm…. Chuyện này cũng có thể xảy ra thật.


/983

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status