Trùng Sinh Đích Phi Đấu Trạch Môn

Chương 17 - Niềm Vui Lớn Bất Ngờ

/17


Editor:shorthair4eye

Thông thường, hai chị em bán mình làm nô tỳ sẽ rất có nhiều người muốn mua. Trước hết là các tú bà chốn thanh lâu sẽ đi đầu tiên hỏi mua, vậy mà hai chị em này lại không người hỏi thăm.

Doãn Nhược Hi thầm nghĩ mình bây giờ thiếu nhất là không có người tin tưởng để sai khiến chạy việc vặt.

Mà hai chị em này vừa khéo…

Doãn Nhược Hi cố len vào trong đám người, đến gần chỗ hai chị em. Đến khi nhìn thấy rõ ràng đôi tỷ muội, Doãn Nhược Hi liền hiểu vì sao không có người mua các nàng .

Nhìn hai tỷ muội gầy gò ốm yếu, tóc tai bù xù. Quan trọng nhất là ngoại hình các nàng cực kì xấu: ngay đuôi mắt hai tỷ muội đều có một khối bớt đỏ thật, khóe miệng còn có một nốt ruồi to như con ve chó, sắc mặt vàng như nến. Bộ dáng trông như suy dinh dưỡng đã lâu mà có thể chết bất cứ lúc nào. Chả trách không được người hỏi thăm.

Đại tỷ tỷ, tỷ muốn mua các nàng sao? Doãn Thiên Tuyết ghét bỏ hỏi.

Doãn Nhược Hi liếc nhìn Doãn Thiên Tuyết rồi lại quay sang nhìn hai tỷ muội, nàng lại đi tới vài bước. Một cỗ mùi hương trúc như có như không truyền đến., Doãn Nhược Hi kinh ngạc, dùng sức ngửi ngửi, lại đến gần một tí nữa. Quả nhiên, từ trên người của một trong hai tỷ muội truyền đến mùi hương trúc, rất nhạt nhưng không phải là đồ dỏm mà là trải qua vô vàn bước tinh chế tỉ mỉ mới làm ra được vài giọt mà thôi.

Ánh mắt Doãn Nhược Hi nhìn hai tỷ muội như tìm kiếm gì đó.

Các nàng quả thực chỉ là đơn thuần bán mình chôn cha sao? Hay là do một ai đó ba lần bốn lượt giúp đỡ nàng mà chuẩn bị?

Các ngươi chôn cha cần bao nhiêu bạc? Hai mươi lượng đủ không? Doãn Nhược Hi hỏi.

Không hề đề cập tới chuyện mua các nàng.

Thưa tiểu thư, đủ rồi ạ!!

Doãn Nhược Hi gật đầu: Thúy Oanh, đưa cho các nàng hai mươi lượng bạc!

Sau đó nhìn hai tỷ muội trước mặt, vòng vo nói tiếp: Các ngươi cũng không cần bán thân. Cầm bạc đi an táng phụ thân các ngươi rồi tìm một nam tử thành thật gả đi!

Tiểu thư?

Doãn Nhược Hi cười cười, quay sang các muội muội của mình: Đi thôi!

Nàng ung dung bỏ đi mặc kệ các lời bàn tán, ca ngợi phía sau.

Đó là tiểu thư nhà ai vậy?

Nhìn như là đại tiểu thư tri phủ!

Đại tiểu thư tri phủ à? Khó trách! Dung mạo như tiên nữ hạ phàm, lòng dạ cũng vô cùng tốt bụng!

Đúng vậy, đúng vậy, hai mươi lượng bạc đối với tiểu thư tri phủ không là cái gì, nhưng đối với tỷ muội này cũng là đại ân. Công nhận tiểu thư vừa xinh đẹp lại vừa tốt bụng!

Đối với những câu tán thưởng kia Doãn Nhược Hi chỉ dửng dưng như không. Trong khi đó, Doãn Thiên Tuyết lại ghen tị muốn chết. Sớm biết như vậy nàng liền bỏ ra hai mươi lượng bạc đó, như vậy bây giờ người đang được ca tụng là mình rồi.

Nhưng bây giờ có hối hận đã muộn.

Đoàn người tiếp tục đến Linh Lung các. Doãn Thiên Tuyết thấy cái gì cũng muốn cứ như là không cần trả tiền cho người ta vậy. Doãn Nhược Hi cười cười, tự mình chọn cho Doãn Vũ Hàm, Doãn Vũ Huyên mười cái trâm cài, mười đôi khuyên tai bằng vàng; cho Doãn Tư Đóa là một cái lắc có chuông bằng bạc, đeo trên




/17

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status