Vì Sao Duy Nhất Trên Bầu Trời

Chương 13

/212


Ước chừng hiện trường im lặng mất ba giây.

Điều hòa thổi làn hơi lạnh ra ngoài, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào, hắt lên sàn nhà một tia sáng. Cuối cùng có người cũng phản ứng lại, nghẹn ra một câu: “Cái này, là thật hay giả?!”

“Đã mời được sao? Nhanh quá vậy!”

Mọi người không hẹn mà cùng tiến lên vây quanh, Lại Hiểu Sương cười híp mắt nói: “Đương nhiên là thật, tôi và cô chủ là bạn, lần này đặc biệt nhờ cô ấy đến hỗ trợ!”

Cô chủ trong miệng cô ấy, đương nhiên chính là Giản Duy. Từ ba năm trước bắt đầu đăng ảnh và clip về thú cưng lên weibo, “Nhật ký của Tròn Ung Ủng” được vô số cư dân mạng yêu thích, vốn là tài khoản ghi chép lại sự trưởng thành của thú cưng sủng vật bỗng trở thành “Weibo mèo cưng” nổi tiếng, Giản Duy cũng được mọi người thân thiết gọi là cô chủ, hoặc trực tiếp hơn, là cô.

Giản Duy rất ưu thương, rõ ràng là cô gái trẻ tuổi, mọi người lại gọi mình là cô.

Quá nhiều người, Tròn Ung Ủng có phần bị hù dọa, lại cúi đầu kêu một tiếng. Nó nằm trong lòng Giản Duy, như đứa trẻ mập mạp đáng yêu, các cô gái không cưỡng lại được sự đáng yêu đó, bưng mặt nói: “Thật sự là Tròn Ung Ủng, oimeoi con được thấy người nổi tiếng rồi!”

“Meo, móng vuốt của nó thật đáng yêu, muốn bóp quá!”

“Nào, cho chị sờ một cái đi, chị cho em ăn nè ~”

Các âm thanh cao thấp thi nhau vang lên, cho đến khi một tiếng cười khẽ thong thả truyền đến, mới làm cho mọi người tỉnh táo lại từ niềm say mê.

Tất cả quay đầu lại, Chu Bội Bội chẳng biết đứng lên từ lúc nào, khoanh tay đứng trong phòng.

Ý, hình như vừa nãy, bọn mình có chút vui mừng hơi quá đà…

Mọi người chột dạ cúi đầu, không dám đối diện với tầm mắt của cô ta, chỉ còn mỗi Lại Hiểu Sương hăng hái chiến đấu: “Khụ khụ, cô Chu, đây chính là Tròn Ung Ủng rất nổi tiếng trên mạng… Cô thử nhìn một chút, xem có thích nó không?”

Chu Bội Bội không nói, ánh mắt dừng lại chỗ Tròn Ung Ủng.

Bình tĩnh mà xem xét, đây đúng là một con mèo vô cùng xinh xắn. Bộ lông trắng như tuyết mềm mượt, đôi mắt to màu lam giống như ánh mặt trời của biển cả, cũng giống như bảo thạch tinh khiết, lóe lên mệ hoặc lòng người.

Chính là dựa vào vẻ ngoài xinh xắn này, nó chinh phục được phòng ngự bên trong của tất cả các cô gái.

Nhưng, hứng thú của Chu Bội Bội đã có chút rã rời.

Con mèo nhỏ nhút nhát rụt lại, xem ra không khác gì hai con mèo lúc trước. Tràn ngập sự kháng cự.

Cô ta chán ghét tất cả những thứ kháng cự mình.

“Bạch Lộ.”  Chu Bội Bội đột nhiên mở miệng, Bạch Lộ vội vàng đáp lời. Cô ta đưa tay đè lên huyệt Thái dương, thuận miệng nói: “Nói với phó đạo diễn, tôi không thích mèo, đổi thành chó đi. Hạ Y Nhiên nuôi chó không nuôi mèo.”

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều sửng sốt. Nếu thật sự thay đổi như vậy, thì toàn bộ tình tiết có liên quan đến thú cưng trong kịch bản đều phải điều chỉnh, phân cảnh của Bé Mập không ít, còn chưa biết phải làm đi làm lại đến thế nào!

Chu Bội Bội đang nổi như cồn, đạo diễn sẽ không mắng cô ta, chỉ biết trút giận về phía những người dưới quyền. Nghĩ đến tình cảnh ông ta nổi giận, da đầu của tất cả mọi người đều tê dại, nhất là Lại Hiểu Sương. Chuyện này là cô ấy chủ động nhận, nếu như làm tới mức phải thay đổi kịch bản, nói không chừng đoàn phim còn đuổi việc Lại Hiểu Sương!

Chu Hiểu Sương nói lắp ba lắp bắp: “Chu, cô Chu, cô đừng quyết định nhanh như vậy. Ôm nó một cái đi, Tròn Ung Ủng rất gần gũi với con người, cô ôm thử một cái, chắc chắn nó sẽ không chạy…”

“Không cần, bảo cô ấy đem đi đi.” Chu Bội Bội cũng không thèm nhìn Giản Duy, chỉ là trong lòng đang suy nghĩ, nếu như là một chú cún con thì chắc sẽ thú vị hơn nhiều.

Lại Hiểu Sương gấp đến độ đổ mồ hôi. Ngàn tính vạn tính, không nghĩ tới ngay cả nửa cơ hội Chu Bội Bội cũng không cho, lại nói thẳng ra muốn sửa!

Mắt Bạch Lộ đảo một vòng, cười nói: “Vâng vâng, chị muốn chó thì chúng ta đổi thành chó, đừng nóng giận. Hiểu Sương, vẫn nên mời bạn cô đi đi, xem ra mèo cô tìm đến còn không bằng tôi đâu.”

Mọi người thấy thế, biết không còn gì để xem nữa, tất cả đều chuẩn bị giải tán. Lại Hiểu Sương cắn chặt hàm răng, bị Bạch Lộ chọc tức không nhẹ, nếu như không phải do cô ta chặn ngang một bước, Chu Bội Bội chưa chắc đã mất đi hứng thú với mèo đến thế!

Giản Duy đi tới, định an ủi cô ấy một chút, không thể giúp được, cô cũng có phần khổ sở. Ai ngờ người bên cạnh không cẩn thận va phải, lúc Giản Duy tránh né lực trên tay hơi lớn, Tròn Ung Ủng bị làm cho khó chịu, lại tránh thoát khỏi cô nhảy xuống.

“Tròn Ung Ủng…”

 


/212

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status