Vô Thường

Chương 137: Tiếu thúc, đối phó hắn. (hạ)

/1679


Đường Phong thuận tay tát một cái lên mặt Tô Sướng, hắn đứng tại chỗ xoay vòng vài lượt, một tay ôm má, dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn Đường Phong.
Đại khái là do hắn không ngờ tới, trong Tĩnh An thành này, chính mình sau khi xưng tên cư nhiên còn bị người ta đánh, hơn nữa còn là một nam nhân nhỏ tuổi hơn mình.
Tô gia trong Tĩnh An thành bây giờ có thể nói là dưới một người trên vạn người, ba đại gia tộc đã không còn, Thiên Tú chỉ còn cách chọn người khác, Tô gia có thực lực không tồi nên đã được chọn. bởi vì Thiên Tú đã sai khiến bọn hắn quản lý Tĩnh An thành, nên tự nhiên trở thành long đầu lão đại.
Có thể nói, Tô gia hiện tại chỉ sợ mỗi mình nữ nhân Thiên Tú, về phần nam nhân, bọn họ hoàn toàn không để kẻ nào vào mắt.
Bên này xungd dột đã hấp dẫn sự chú ý của người đi đường, Thang Phi Tiếu và Tần Tứ Nương vốn đang đi trước cũng đã vòng lại, đứng trong đám người, Tiếu thúc mỉm cười nhìn chằm chằm vào tên trông như hộ vệ đứng sau Tô Sướng, hắn không sợ Đường Phong gặp nguy trên tay Tô Sướng, chỉ là Địa giai cao thủ thế này thì Đường Phong muốn ứng phó sẽ có chút khó khăn, nhất là ở nơi đông người thế này.
- Phong thiếu gia đang cười!
Tần Tứ Nương nhìn Đường Phong, thấp giọng nói.
Thang Phi Tiếu gật đầu:
- Tiểu Lại cô nương rời đi, tuy ngoài miệng Phong thiếu gia luôn ra vẻ không sao cả, nhưng trong lòng vẫn có điểm không nỡ. Vừa hay, lần này có thể giúp hắn phát tiết.
Bên kia, Tô Sướng đang ôm lấy má, trong đôi mắt như muốn phun hỏa, lạnh lùng nói:
- Ngươi dám đánh ta?
Đường Phong hơi hất cằm, vẻ mặt khinh thường.
Tô Sướng hít sâu một hơi, hung ác nói:
- Đường gia Tĩnh An thành, ngươi cứ chờ đi!
Sau khi nói xong, Tô Sướng liền vận khởi một thân cương khí, một quyền hung hăng đánh tới mặt Đường Phong.
Thực lực của hắn chỉ mới là Hoàng giai trung phẩm, cảnh giới tuy rằng thấp hơn Đường Phong một chút. Nhưng hắn ỷ vào sau lưng mình còn có một tên cao thủ làm hộ vệ, nên ra tay cũng không cố kỵ cái gì.
Quyền phong gào thét, cương khí lạnh thấu xương kèm theo tiếng xé gió phần phật, một đầu quyền cực lớn lao tới Đường Phong.
Trong đám người đứng xem, có không ít kẻ nhát gan đã sớm nhắm chặt hay mắt, lại có không ít người tiếc cho Đường Phong. Tô gia hiện tại có Thiên Tú nâng đỡ trở thành long đầu lão đại trong Tĩnh An thành, cũng đã trở thành bá chủ một phương của Tĩnh An thành, ỷ vào có Thiên Tú đứng sau làm chỗ dựa nên dùng sức chèn ép những gia tộc khác, chuyện xấu quá lớn thì bọn họ còn chưa dám làm, chứ mấy chuyện nho nhỏ thì vẫn lén lút làm không ít. Chọc tới thiếu gia Tô gia, đây không phải là đang tự tìm con đường chết sao?
Nhưng hoàn cảnh lại hoàn toàn khác biệt với trong tưởng tượng của mọi người, ngay lúc nắm đấm của Tô Sướng còn cách Đường Phong khoảng hai thước, bỗng nhiên truyền tới một tiếng "Binh" , Tô Sướng lập tức như bị sét đánh, cả người bay ngược ra ngoài, thân ở giữa không trung la lên một tiếng thảm thiết như heo bị chọc tiết.
Trong mắt của vị Địa giai cao thủ vẫn đứng bất động sau lưng Tô Sướng lóe lên tinh quang, khuôn mặt lộ vẻ kinh ngạc, vội nhảy lên đón lấy Tô Sướng.
Đường Phong đứng im tại chỗ không nhúc nhích, hai tay lại buông thòng bên người như vừa rồi, phảng phất như thật sự chưa làm gì cả, còn tên Tô Sướng kia là tự mình bay ra ngoài.
Đám người vây xem kinh hô một tiếng, rõ ràng là không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Trong cả đám người ở đây, chỉ có ba người là nhìn rõ.
Thang Phi Tiếu, Tần Tứ Nương và Địa giai cao thủ đứng sau Tô Sướng!
Đôi mắt trâu của Tiếu thức trợn lớn, con ngươi cũng sắp rớt ra, khiếp sợ nhìn chàm chằm Đường Phong, thấp giọng nói:
- Tứ Nương, có thấy không?
Tần Tứ Nương nặng nề mà chậm rãi gật đầu:
- Phong thiếu gia một quyền đánh hắn văng ra.
Thang Phi Tiếu nói:
- Hơn nữa rõ rằng không dùng cương khí! Chỉ dựa vào tốc độ và kình quyền!
- Lão Thang, huynh có chắc là chúng ta không phải đang nằm mơ không?
- Đừng làm huynh sợ, huynh vất vả lắm mới bế được Manh Manh.
Thang Phi Tiếu trưng ra vẻ mặt u sầu.
Chỉ là... chuyện này sao có thể? Phong thiếu gia bất quá chỉ là Hoàng giai thượng phẩm, tên Tô Sướng kia cũng là Hoàng giai trung phẩm, nếu nói Phong thiếu gia có thể chiến thắng tên Tô Sướng này Thang Phi Tiếu chẳng lấy gì làm kỳ lạ, dù sao thủ đoạn của Phong thiếu gia cũng quá lợi hại.
Nhưng bây giờ, hắn không dùng chút cương khí nào, chỉ là dựa vào tốc độ xuất thủ vô cùng nhanh và lực đạo hơn người, chi một quyền, có thể cứng rắn đánh bay một đối thủ có thực lực chi thấp hơn mình một chút?
Quá mức rồi! Tới những người từ Huyền giai trở xuống thâm chí cũng không thấy hắn ra tay. Lực đạo cũng quá mãnh liệt, bởi vì trong nháy Tô Sướng bay ra ngoài, Thang Phi Tiếu đã nghe thấy vô số tiếng xương cốt gãy kêu răng rắc. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Thang Phi Tiếu cũng có thể làm được thế này, nhưng phải cần có sức mạnh cơ bắp rất lớn, sức mạnh của Phong thiếu gia lại lợi hại như vậy sao?
Xem ra, trong mười ngày hắn bế quan đã có xảy ra chuyện gì đó không thể nói với người ngoài, bằng không vì sao cảnh giới của hắn lại đột nhiên đại tăng, thân thể cũng trở nên cường tráng như vậy?
Giờ phút này, Tô Sướng được Địa giai cao thủ kia tiếp được đang duỗi thẳng người, một cánh tay mềm nhũn buông cạnh người, trên trán túa ra mồ hôi lạnh, sắc mặt tráng bệch. Hắn đầu tiên là nhìn Đường Phong, sau đó lại quay đầu nhìn về phía đám người, lớn tiếng quát:
- Kẻ nào! Là kẻ nào đánh lén ta? Có gan thì đứng ra đây cho ta!
Thang Phi Tiếu gãi gãi cằm:
- Tên này hết cứu nổi rồi!
Tô Sướng rõ rằng không thể nghĩ tới người đả thương mình chính là đối thủ vừa rồi mình muốn công kích. Hoặc là nói hắn cũng có cảm giác mài mại, nhưng cũng không nguyện ý thừa nhận?
Địa giai cao thủ kia thấp giọng nói thầm và tai Tô Sướng:
- Tô thiếu gia, ngươi không phải là đối thủ của người này!
Tô Sướng nghiến răng nghiến lợi nói:
- ngươi lên đi! Phế bỏ tên tiểu tử này cho thiếu gia ta!
Địa giai cao thủ cười khổ một tiếng, hắn cũng không phải người của Tô gia, chỉ là được Tô gia bỏ ra một số tiền lớn thuê về tạm thời đảm nhiệm công việc bảo vệ cho Tô Sướng mà thôi. Hắn cũng vừa thấy được tốc độ ra tay và lực đạo của Đường Phong, chỉ có cảnh giới Hoàng giai thượng phẩm mà đã làm được tới mức này, vậy thì sau lưng thiếu niên này nhất định phải có cao nhân chỉ điểm. Mà vị cao nhân kia, tuyết đối không phải loại mình có thể dây vào.
Nhưng đã lấy tiền của người ta thì phải thay người giải quyết. Tô Sướng đã nói thì hắn phải ra mặt.
Lúc vị Địa giai cao thủ này đi tới với một tia do dự treo trên mặt, Đường Phong liền cười lạnh:
- Xem thường thiếu gia ta không có hộ vệ sao?
Sau đó lập vỗ tay vài cái, rồi lại chỉ tay về phía trước nói:
- Tiếu thúc, đối phó hắn!
Thang Phi Tiếu đưa Tiểu Manh Manh trong lòng cho Tần Tứ Nương, chậm rãi đi ra, song thủ siết chặt kêu răng rắc, lạnh lùng nói:
- Phong thiếu gia có lệnh, ta làm sao dám không nghe theo.
Đi thẳng tới trước mặt Địa giai cao thủ kia, Thang Phi Tiếu lộ ra vẻ nguy hiểm, nhẹ nhàng khoát tay lên vai đối phương, nói:
- Thiếu gia nhà ta hôm nay tâm tình không tốt, vừa khéo lại tìm được nơi trút giận, huynh đệ ngươi tạm thời đừng cử động nhé.
Ngay lúc cánh tay vừa khoát lên bờ vai của mình, sắc mặt của vị Địa giai cao thủ này liền thay đổi, bởi vì hắn phát hiện, phảng phất như hiện tại đang có tảng đá nậng ngàn cân đè lên người mình, đừng nói là vận dụng cương khí, ngay cả động một ngón tay cũng vô cùng khó khăn.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status