Vô Thường

Chương 233: Huyết tẩy Linh thú đường. (Hạ)

/1679


- Không thế thì ta đã bị phiền phức rồi.
Hồi lâu sau Khiếp Linh Nhan mới buông chân Đường Phong ra, cất giọng nói với vẻ đầy ủy khuất.
- Ta biết mà.
Đường Phong gật gật đầu đáp
Hiện tại, Khiếp Linh Nhan chính là hai hồn cùng hợp trong một thể, một thì thiện lương, một thì lạnh lùng, không thể nào giết người một cách tùy tiện, vô duyên cớ. Lúc nãy thi triển thủ đoạn hại người cũng chỉ là vì để tự vệ, không muốn nhận những người kia làm chủ mà thôi. Tuy nhiên giờ đã có hơn hai mươi người bỏ mạng dưới tay nàng nên với tính cách nàng, tự nhiên cảm thấy áy náy, vừa gặp Đường Phong đã ôm chặt lấy hắn.
- Vì sao lại như vậy?
Đường Phong mở miệng hỏi.
Khiếp Linh Nhan vẫn mang vẻ ủy khuất nhẹ giọng giải thích:
- Ta không áp chế nổi Tiểu Thiên, hơn nữa lỗi là do bọn họ, không thể trách Tiểu Thiên được.
Sau khi nghe Khiếp Linh Nhan kể lại, Đường Phong đã hiểu rõ được sự tình đã xảy ra.
Hôm nay, sau khi chia tay hắn ở ngoài Túy Xuân Lâu, Khiếp Linh Nhan đem mấy tấm ngân phiếu mà Đường Phong đưa cho tung tăng dạo chơi khắp nơi trong thành Tĩnh An, từ chợ đêm cho đến những điểm náo nhiệt khác. Mặc dù những nơi Khiếp Linh Nhan ghé qua đều là chốn đông người nhưng không ai dám đả động đến nàng.
Dù sao nàng ta cũng là một tiểu công chúa... Luận về khí chất, nếu không có chút thân phận cao quý thì không thể có được. Lần trước, Tô gia có mắt mà không thấy núi Thái Sơn, đắc tội với Đường Phong, kết quả Tô gia bị huyết tẩy, toàn gia tộc bị xóa tên trong thành Tĩnh An. Việc này sớm đã truyền ra ngoài, ai cũng không dám xem thường Khiếp Linh Nhan, tránh đi vào vết xe đổ kia, cùng lắm mới có kẻ lại gần hỏi thăm nàng, xem có phải lạc đường hay không thôi.
Sau khi mua một đống đồ ăn cùng đồ chơi, Khiếp Linh Nhan đi tới gần Linh Thú Đường, sau đó Khiếu Thiên Lang nổi con giận dữ.
bởi vì nó nhận thấy có rất nhiều linh thú non thậm chí vừa sơ sinh đang tru lên, đang khóc, đang kêu cứu bên trong Linh Thú Đường.
Khiếu Thiên Lang vốn là thú vương trên Khúc Đình sơn, sớm biết được linh thú non thường xuyên bị người ta bắt trộm, do không thể rời khỏi Khúc Đình Sơn nên nó chẳng thể nào báo thù.
Lần này, Khiếu Thiên Lang nhân cơ hội đã thoát khỏi Khúc Đỉnh Sơn, không chần chờ đến ngày thứ hai, nó liền tìm đám trộm linh thú non để hỏi tội.
những con linh thú non kia vừa mới được sinh ra chưa được bao lâu, không thể rời cha mẹ chúng, một khi không có sự che chở của cha mẹ, căn bản chúng không thể sống được bao lâu.
Thiên đường của chúng là ở Khúc Đình Sơn, chứ không phải chốn nhân gian phồn hoa náo nhiệt. Bằng cách dùng những thủ đoạn mạnh mẽ để thuần dưỡng, linh thú sẽ mất dần bản tính hung dữ, răng nanh cùng móng vuốt sắc nhọn sẽ bị mài mòn, sức chiến đấu gần như không còn.
những thứ đó chưa phải là điều chính yếu, quan trọng hơn nữa là: linh thú cũng có linh trí, có ý nghĩ riêng của chúng, sao phải thuần dưỡng? sao phải làm nô dịch của loài người? những con linh thú cường đại không hề thua kém so với cao thủ nhân loại, thậm chí còn mạnh hơn.
Cho nên sau khi phát hiện được điều này, Khiếu Thiên Lang vô cùng căm phẫn. Nó không thèm để tâm đến lời khuyên can của Khiếp Linh Nhan, nó hiện nguyên hình liều mạng xông vào trong Linh Thú Đường.
chưởng quỹ cùng đám tiểu nhị đã chết dưới nanh vuốt của bầy linh thú khổng lồ chỉ là những người thực lực không cao, chủ yếu phụ trách công việc làm ăn, buôn bán, đánh giá linh thú mà thôi. Không phải bộ phận thực sự phụ trách tấn công, bắt linh thú non về tổng đường.
Cho nên ngoại trừ chưởng quỹ, còn có nhiều kẻ nấp trong bóng tối, mới là chủ lực trong việc vào núi bắt linh thú non. Đám người chưởng quỹ kia chẳng qua chỉ có thể săn bắt linh thú cấp hai, nhưng những kẻ kia có thể xâm nhập đến phạm vi hoạt động của linh thú cấp bốn, cấp năm. Thực lực của họ tuy không thể nói là hàng đầu nhưng không thể coi là yếu.
Mà những người này mới trở lại thành Tĩnh An chưa đầy một canh giờ. Đôi khi mọi chuyện thật trùng hợp, dù thực tế Đường Phong chẳng trực tiếp dính dáng đến việc hủy diệt Linh Thú Đường nhưng nói sâu xa thì lại có.
Tại Khúc Đình Sơn. khi Đường Phong mang theo thú khiếu. Khiếu Thiên Lang ra lệnh cho mất ngàn linh thú truy đuổi, dọc đường gặp đám người chưởng quỹ của Linh Thú Đường liền xé tan ra từng mảnh
những người còn lại cũng có thể tính là may mắn, không đụng phải bầy linh thú. bọn họ là những người quanh năm suốt tháng ở Khúc Đỉnh Sơn, tiếp xúc lâu với linh thú nên cũng nhận ra dị động của của bầy thú. Bầy thú lớn tạo nên bạo loan, họ cũng lo lắng chuyện không hay gì đó đã xảy ra nên chủ động rút lui khỏi Khúc Đình Sơn.
Nhưng vừa trở lại Linh Thú Đường chưa được một canh giờ thì đã bị Khiếu Thiên Lang xông thẳng vào hạ sát.
Thân hình khổng lồ cùng với khí thế xung thiên, sát khí khiếp người. tương đương với cảnh giới thiên giai thượng phẩm đỉnh phong, mấy người đó há có thể ngăn cản?
Dù sao nơi này chỉ là một phân đường mà thôi, căn bản không có cao thủ cấp thiên giai trấn thủ. Nếu không nhất định Khiếu Thiên Lang đã gặp phải đối thủ rồi.
Gặp phải hiểm nguy, những người này cũng không phải bó tay chờ chết, toàn lực ứng phó, nhưng dưới sự tấn công của Khiếu Thiên Lang. những phản kháng đó chẳng qua giúp họ kéo dài mạng sống chút ít mà thôi.
chỉ trong quang thời gian ngắn ngủi chừng mười mấy tích tắc, Khiếu Thiên Lang đã đánh giết từ đại sảnh Linh Thú Đường vào đến hậu viện, rồi xông thẳng xuống căn hầm dưới lòng đất, tất cả những ai trên đường nó xông qua đều chịu chung một số mệnh là: tử vong.
Sau khi giết sạch đám người này, Khiếu Thiên Lang cũng biết có thể Đường Phong tìm nó hỏi tội nên đã lập tức áp chế tinh hồn mình xuống, trả lại quyền chủ đạo điều khiển thân thể cho Khiếp Linh Nhan, để nàng ta ứng phó với Đường Phong. Nên mới có chuyện như vừa rồi.
Thang Phi Tiếu cùng Đoạn Thất Xích nghe xong như lạc vào trong màn sương mù. những điều Khiếp Linh Nhan nói họ chỉ có thể hiểu được một nửa, nửa còn lại thì đoán già đoán non.
Sau khi nghe xong, Đường Phong gật đầu nói:
- ừ, ta hiểu được chuyện gì xảy ra rồi.
Khiếp Linh Nhan nói:
- Thực sự không phải do lỗi của Tiểu Thiên đâu. ngươi theo ta vào trong mà xem.
Dứt lời liền kéo Đường Phong đi xuống căn phòng dưới đất.
Hai đại Sát thần đánh mắt nhìn nhau rồi cũng theo xuống.
Bậc thang dẫn xuống dưới không được rộng rãi lắm. dẫn thẳng hướng xuống bên dưới, trên hai bên tưởng cách một đoạn lại có một cây đuốc. Khi gió lạnh thổi qua. ngọn lửa trên các cây đuốc lại lay động lên hồi, chập chờn chập chờn.
Vào sâu trong hầm ngầm. cảnh tượng trở nên sáng sủa hơn. toàn bộ diện tích căn phòng này tuy không rộng nhưng cũng không coi là chật, nằm gọn dưới lòng đất đúng bằng diện tích cả Linh Thú Đường. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Nơi này được bố trí ánh sáng đầy đủ, cả hai bên đều có từng dày chuồng cũi, lớn nhỏ đủ cỡ. dường như, mỗi một chuồng đều hiện đang nhốt linh thu non. hơn vậy còn có cả linh thú trưởng thành trong mấy chuồng cỡ lớn.
chỉ có điều những con linh thú trưởng thành cũng không mạnh lắm, lớn nhất cùng chỉ là cấp bốn. Tất cả chúng đều đã bị đánh trọng thương rồi bị người ta bắt từ Khúc Đình Sơn ra. những con trưởng thành này không hề gào rú. chúng chỉ nằm toài trên đất, lặng lẽ liếm láp những vết thương trên người. Lúc Khiếp Linh Nhan đi vào, chúng gắng gượng đứng lên nhưng chẳng còn đủ sức lực nữa.
- Xem đi, chúng đều là bị bọn họ bắt từ núi ra đó.
Khiếp Linh Nhan vừa đưa tay chỉ vào những chiếc chuồng kia vừa nói với Đường Phong.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status