Vô Thường

Chương 248: Cúc Hoa Đường. (Hạ)

/1679


Đường Phong đứng nghiên người nhìn qua đám người kia một lượt, hắn thấy trên ngực áo của mấy người này đều có hình một đóa hoa cúc. Chẳng cần hỏi thì Đường Phong cũng đoán được thân phận của đối phương.
Cúc Hoa Đường, chỉ có người của Cúc Hoa Đường mới có loại dấu hiệu đặc biệt thế này, mỗi tông môn đều có y phục đặc chế riêng của mình, kiểu dáng thì cũng na ná như nhau, chẳng qua là hoa văn trên y phục hoặc thứ gì đó là khác nhau chứng tỏ địa vị bản thân mà thôi, ví như Đại Tuyết cung, sát thủ của Đại Tuyết cung đều mặc áo khoác đen trên người, trên áo khoác đầy hình đầu lâu, người khác vừa nhìn liền biết bọn họ chẳng phải người tốt lành gì, địa vị càng cao thì đầu lâu càng nhiều.
Đầu lĩnh của đám người Cúc Hoa Đường này là một đại hán mặt vàng, có thực lực Huyền giai thượng phẩm, trước ngực hắn có một đóa hoa cúc màu vàng, còn những người có thực lực Hoàng giai còn lại thì là hoa cúc trắng. Nhóm người này có tám người, trong đó có hai Huyền giai. sáu Hoàng giai.
-Đây là ý gì?
Đường Phong lạnh giọng hỏi, ba mũi tên vừa rồi dù không cố ý nhắm vào những nơi yếu hại của mình, nhưng nếu mình mà không dừng bước thì nhất định sẽ bị bắn trúng.
Đại hán mặt vàng ôm quyền nói:
- Xin bằng hữu không nên hiểu lầm, chẳng qua là trong thời gian này ở đây rất loạn, cho nên mới phải kiểm tra những người lạ mặt tới đây một phen.
- Kiểm tra?
Đường Phong hơi nhếch môi
- Các ngươi lấy tư cách gì để kiểm tra người đi đường?
Đại hán mặt vàng nhướng mày, cao giọng nói:
- Biết là vậy, nhưng bọn ta chỉ làm theo lệnh, kính xin bằng hữu tha lỗi.
Lời nói thì khách khí, nhưng trong giọng nói lại phảng phất chút gì đó không cho người ta từ chối, hơn nữa viws những người không nói gì đã tấn công mình thì Đường Phong cũng lười nhìn mặt đối phương.
-các ngươi muốn kiểm tra cái gì?
Đường Phong hỏi.
- Thân phận, lai lịch, tới đây với mục đích gì?
- Nếu ta không muốn nói thì sao?
rõ ràng thái độ của Đường Phong có chút chọc giận đối phương, đại hán mặt vàng cười lạnh một tiếng:
-Hiện tại nơi này là địa bàn của Cúc Hoa Đường bọn ta, không muốn nói cũng phải nói. Vừa rồi ta gọi ngươi ba tiếng, chỉ cần ngươi không điếc thì chắc chắn sẽ nghe được, nhưng ngươi lại không dừng lại. Vậy là có ý gì? Chẳng lẽ là có tật giật mình sao?
- Chẳng lẽ ngươi là con của ta à?
Đường Phong lạnh lùng nhìn đối phương.
Đại hán mặt vàng tức giận:
- ngươi có ý gì?
- Nếu ngươi không phải con ta thì sao ta phải dừng lại theo ý ngươi? Đây là lý lẽ gì hả? Chân mọc trên người ta, ta thích đi thì đi, thích dừng thì dừng, cần gì phải nghe lệnh của ngươi!
Vẻ mặt đại hán mặt vàng liền lộ ra vẻ không tốt:
- Tiểu tử, làm người không nên quá kiêu ngạo, đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt.
Đường Phong lạnh lùng nói:
-Rốt cuộc là kẻ nào kiêu ngạo? Ta chỉ muốn đi ngang qua đây, các ngươi liền trực tiếp lấy ba mũi tên nhọn ra chào hỏi ta, nếu không phải ta phản ứng nhanh, dừng lại kịp thời thì bây giờ chẳng phải đã có ba cái lỗ xuất hiện trên người à? Muốn dọa chết thiếu gia ta à? Bây giờ còn đòi hỏi này hỏi nọ, Cúc Hoa Đường thì ngon lắm sao?
Đại hán mặt vàng cưỡng chế tức giận trong lòng, vẻ mặt âm trầm nhìn Đường Phong, mở miệng nói:
-Ta hỏi lại lần cuối, rốt cuộc bằng hữu đây là người của tông môn nào, nếu là tông môn có quen biết với Cúc Hoa Đường bọn ta thì cứ nói ra, đừng làm hai bên thêm căng thẳng.
Đường Phong thản nhiên nói:
-Ta không quen với người của Cúc Hoa Đường, nhưng phiền các ngươi tránh đường cho, ta chỉ muốn đi qua đây mà thôi, không hề có ý gì khác cả.
Khiếu Thiên Lang đứng trên vai của Đường Phong, nhìn về phía đại hán mặt vàng mà nhe nanh trợn mắt.
-chỉ là một con chó mà cũng dám lớn lối như vậy, dám lớn lối trước mặt đại gia ta.
Đại hán mặt vàng không thể nguôi giận, đưa tay muốn bắt lấy Khiếu Thiên Lang.
Đường Phong cười nhạt một tiếng, căn bản cũng không hề có bất kỳ động tác ngăn trở nào, tùy ý hắn bắt lấy Khiếu Thiên Lang. kỳ lạ ở chỗ là Khiếu Thiên Lang cũng không có phản ứng gì, bị hắn nắm chặt trong tay cũng không hề nhúc nhích, vẫn đối mặt với đại hán mặt vàng hống vài tiếng.
-Nếu ngươi dám động tới một sợi lông tơ của nó thì ngươi chết chắc rồi.
Đường Phong âm trầm nhắc nhở.
-Con mẹ nó, ngươi chết chắc rồi, không biết trời cao đất dày là gì.
Đại hán mặt vàng mắng.
Một vị Huyền giai đứng bên cạnh mở miệng nói
- Hoàng sư huynh, nếu vị tiểu bằng hữu này đã không muốn nói ra lai lịch của mình thì chúng ta cần gì phải khiến người khác thấy khó chịu? ở nơi hoang vu thế này, lại là địa bàn của Cúc Hoa Đường chúng ta, giết một người rồi đào hố chôn thì có sao? Còn con chó này thì đem về nấu ăn, cũng được một bữa ngon đó.
Đề nghị này lập tức chiếm được sự đồng tình của không ít người, Khiếu Thiên Lang lúc này tương đối nhỏ, nhưng thịt muỗi thì cũng là thịt mà.
Trong nhất thời, báy tám loại vũ khí liền nhắm ngay Đường Phong, còn có một tên giương cung, vẻ mặt đều không có hảo ý, sát cơ hiện rõ.
- Đường Phong lắc đầu, nhắm hai mắt lại, chậm rãi nói:
- Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không lối lại xông vào, tự mình tìm chết thì đừng có trách bổn thiếu gia ta.
Đại hán mặt vàng cười lạnh liên hồi, một tay nắm lấy Khiếu Thiên Lang, đang chuẩn bị hạ lệnh đánh chết Đường Phong, không ngờ Khiếu Thiên Lang đã há mồm cắn lấy ngón tay của hắn.
Đại hán mặt vàng kêu thảm một tiếng, tranh thủ rút tay ra khỏi miệng của Khiếu Thiên Lang, nhưng Khiếu Thiên Lang là linh thú cường đại cỡ nào chứ, chỉ cắn một cái mà đã cắn đứt hai ngón tay của đại hán mặt vàng, máu rươi phun ra không dứt. Nguồn: http://truyenyy.com
Trong con đau, đại hắn mặt vàng giơ cao Khiếu Thiên Lang lên, sau đó hung hăng ném xuống mặt đất, mắng to:
-Súc sinh, dám cắn ta!
Sự cố này khiến cho đám người có mặt ở đây giật mình ngay tại chỗ, đại hán mặt vàng thân là một Huyền giai, cường độ thân thể dù kém hơn Đường Phong đi nữa thì cũng phải mạnh hơn người thường vài bậc, cư nhiên lại bị một con chó nhỏ cắn đứt hai ngón tay. Vậy lực đạo của con chó nhỏ này rốt cuộc mạnh tới đâu?
Không đợi bọn họ kịp phản ứng, trên người Khiếu Thiên Lang bị ném xuống đất đột nhiên tỏa ra một đoàn tia sáng, sau một khắc, một thân ảnh vô cùng khổng lồ đã hiện ra trước mặt của mọi người.
Khiếu Thiên Lang cao ngaọ đứng yên tại chỗ, đôi mắt lạnh lùng quét qua đám người kia, cái miệng hơi hé ra, phảng phất như đang chế ngạo, cũng giống như đang thị uy.
Đám người Cúc Hoa Đường trợn tròn hai mắt, con ngươi của đại hán mặt vàng kịch liệt lay động, thậm chí cũng không hề cảm nhận được đau đớn trên tay, hắn bây giờ chỉ biết khủng hoảng và e sợ. đây là loại linh thú gì thì hắn không rõ lắm, nhưng hắn biết, mình ở trước mặt nó cũng chỉ yếu ớt như con gà con dưới vuốt chim ưng mà thôi, loại cảm giác hoảng sợ mãnh liệt và hít thở không thông này khiến hắn căn bản không dám có bất kỳ động tác nào.
Hắn muốn chạy nhưng hai chân lại yếu đuối vô lực, những kẻ khác thực lực thấp hơn càng không biết làm thế nào, Hoàng Giai kia đã ngã ngồi trên mặt đất, sợ đến mức thậm chí còn tè ra quần, khóc nức nở nhìn Khiếu Thiên Lang, thế nào cũng không dám tin những gì đang diễn ra trước mắt mình
- Ai, ta chỉ muốn đi qua đây mà thôi.
Đường Phong lắc đầu,
- Vì cái gì mấy người các ngươi lại tìm tới gây chuyện phiền toái với thiếu gia ta?
Đại hán mặt vàng dại ra nhìn Khiếu Thiên Lang, không ngừng nuốt nước bọt, run giọng nói:
- Vị thiếu gia này, bọn ta.... bọn ta đã sai rồi, cầu ngài tha cho... bọn ta đi, bọn ta không dám... làm như vậy nữa

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status