Vô Thường

Chương 372: Giao phong. (Thượng)

/1679


Có thể nói, nếu như một người có thể tự đối xử với bản thân mình tàn nhẫn đến như vậy, cho dù không gia nhập vào Ô Long bảo, cũng có thể trưởng thành hơn, nhưng trên đời này có mấy ai có thể tự tàn nhẫn với chính mình được như vậy?
Chạy được thêm ba dặm nữa, đến trước cổng Diêm thành rồi, trong tầm mắt Đường Phong bỗng xuất hiện một bóng người, đang lao vọt về phía mình.
Đường Phong thần sắc ngưng trọng, thầm nghĩ tốc độ thật nhanh a. Không Dư Hận tên này cho dù có chút tiểu nhân, nhưng thực lực quả không phải là thấp, hắn cũng chỉ chạy sớm hơn mình một chút, nhưng lúc này đã chạy tới Diêm thành rồi vòng trở lại, cho dù bản thân mình phải kéo theo Cừu Thiên Biến phía sau, cũng vì ẩn dấu thực lực nên không dùng hết sức, nhưng tốc độ của Không Dư Hận thật đúng là làm cho người ta sợ hãi mà thán phục.
Không Dư Hận hiển nhiên cũng phát hiện ra Đường Phong, khóe miệng lộ ra nụ cười âm tàn, ngay trong nháy mắt vọt tới bên cạnh hai người, hắn đột nhiên rút bội kiếm bên hông ra, một kiếm hướng về phía Đường Phong mà xỉa tới.
Hai người đang tiếp cận nhau, vô hình trung tốc độ của một kiếm này lại được đẩy mạnh, cũng may Đường Phong phản ứng không chậm, trong lúc bất ngờ không có đề phòng thiếu chút nữa thì đã bị ám toán, giữa lúc nguy cấp hắn bỗng ngửa đầu lên, cả người ngửa ra sau, trượt thẳng tới.
Một chiêu chưa hết, Không Dư Hận tiếp tục hướng trường kiếm lướt thẳng ra phía sau Đường Phong, nhắm vào Cừu Thiên Biến.
Cừu Thiên Biến hô lên một tiếng kinh dị, vội vàng điều động lực lượng cương tâm, thoáng cái đã trực tiếp hiện ra ngay sát lưng Đường Phong.
Đợi hai người dừng lại, Không Dư Hận đã chạy ra xa mười trượng, lưu lại một tràng cười đắc ý.
Đường Phong sắc mặt trầm xuống:
- Không phải tự ý động thủ sẽ bị giết không tha sao? Sao hắn còn dám xuất thủ với chúng ta vậy?
Cừu Thiên Biến chay mày suy nghĩ một chút, nói:
- Lời nói hôm nay của Độc nhãn quái nhân có vấn đề, hắn nói bất kể dùng biện pháp gì, cũng không hạn chế gì cả, chỉ cần chạy xong năm vòng là được! Không hạn chế, cũng có nghĩa là có thể tranh đấu!
- Đây là đang chơi chữ a!
Đường Phong tức giận.
- Không sao, lát nữa còn cơ hội gặp lại, nếu hắn còn dám xuất thủ trước nữa, vậy chúng ta cũng có thể phản kích! Mẹ kiếp, thằng Không Dư Hận ngay cả ta cũng dám hận lây, một kiếm kia xém tí nữa thì trúng ta!
Cừu Thiên Biến chửi một câu.
Đường Phong sửng sốt, mở miệng nói:
- Nếu như vậy, đám Thiết Đồ cũng có thể gặp phải nguy hiểm rồi.
Cừu Thiên Biến nhíu mày:
- Chắc không có việc gì, Thiết Đồ một thân phòng ngự cực kỳ mạnh mẽ, Không Dư Hận chắc cùng không dám chọc tới hắn. Mà Hà Hương Ngưng và Thu Tuyệt Âm nói gì thì nói cũng chỉ là nữ nhân, nếu Không Dư Hận còn biết để ý tới mặt mũi sĩ diện, thì chắc là không dám hạ thủ với nữ nhân, dù sao ở bên cạnh cũng có nhiều người như vậy.
- Cũng đúng.
Đường Phong gật đầu, tốc độ hai nàng không quá nhanh, nhất định là đang chen chúc bên trong một đám người, nếu như vậy cũng không cần phải quá lo lắng rồi. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Không Dư Hận tới Diêm thành, quay lại rồi, chúng ta cũng không nên tụt lại phía sau, đi thôi.
Cừu Thiên Biến lại nói.
Đường Phong gật đầu, lại tiếp tục triển khai thân pháp, Cừu Thiên Biến theo sát phía sau.
Đến lúc chạy tới cổng chính Diêm thành, Đường Phong lại thấy có mấy người mặc đồ đen đang đứng đợi, thấy Đường Phong cùng Cừu Thiên Biến ở phía sau, trên mặt lộ ra một nụ cười, gật đầu nói:
- Không sai, nhanh lắm.
- Tới đây là có thể vòng lại rồi đúng không?
Đường Phong hỏi.
- Đưa tay ra!
Một tên áo đen ra lệnh.
Đường Phong cùng Cừu Thiên Biến nhìn nhau một cái, dù trong lòng nghi hoặc, nhưng vẫn đưa tay ra.
Ngay lập tức, tên áo đen đã đưa một cái thẻ bằng ngà voi đặt vào tay hai người, giải thích:
- Đây chính là căn cứ chứng minh hai người đã tới chỗ này, quay lại bảo thì giao nó cho người bên đó là được. Cho nên… ngàn vạn lần đừng có lười biếng!
- Ra là như vậy.
Đường Phong hiểu ra.
Vừa rồi hắn một mực nghĩ tới một chuyện, đó là dọc đường không có người giám thị, nếu có kẻ lười không muốn chạy mà nói, người ở Ô Long bảo làm sao biết được? Mỗi một đệ tử tham gia thí luyện, làm cách nào chứng minh được mình đã chạy đủ năm vòng rồi chứ?
Nhìn kiểu này, xem ra người Ô Long bảo không phải là không có chuẩn bị, chứng minh một người chạy đủ năm vòng rất đơn giản, chỉ cần lấy ở đây năm miếng thẻ bằng ngà voi là được.
Đây cũng là căn cứ chính xác chứng minh cho công lao cực khổ, Đường Phong cùng Cừu Thiên Biến cẩn thận cất kỹ thẻ bài bằng ngà voi xong, liền quay đầu chạy về Ô Long bảo.
Nhìn theo bóng lưng hai người, một trong đám người áo đen nói:
- Tốc độ hai người này không kém so với Không Dư Hận kia là bao, không trách được có tin đồn năm nay đệ tử mới đến có mấy kẻ rất lợi hại.
Một kẻ khác nói:
- Tốc độ của tên Đường Môn kia là bản lĩnh thực sự, nhưng kẻ phía sau hắn có chút kỳ quái, tốc độ của hắn lúc nào cũng chậm hơn một chút, dường như không thể tự mình khống chế được, hẳn là một loại năng lực đặc biệt nào đó.
- Ừm.
Người thứ ba gật đầu, nói:
- Đường Môn một đường chạy tới, hơi thở không loạn, tim không nhảy gấp, nhưng kẻ phía sau hắn thì khiến người ta cảm thấy có chút miễn cưỡng.
- Hơn nữa, ta nghe nói Đường Môn này và Bảo chủ đại nhân của chúng ta có một chút đụng chạm, hăc hắc, cũng không biết tiểu tử này vì sao lại chọc phải Bảo chủ đại nhân, còn có thể sống lâu như vậy.
- Chớ nói! Chuyện như vậy không nên thảo luận, lỡ như bị Bảo chủ đại nhân nghe được, chúng ta đều không xong !
Đường Phong và Thù Thiên Biến lúc này cũng đã chạy ngược trở lại, chỉ một lát sau, đã thấy được một đám người đang chạy đến.
Đám người đó đều mang vẻ mặt hâm mộ và đố kỵ nhìn về phía Đường Phong và Cừu Thiên Biến, thầm nghĩ tất cả đều là Huyền giai, làm sao lại có người tốc độ nhanh đến như vậy cơ chứ?
Trong đám người này, Thiết Đồ vẫn khiến người ta dễ chú ý nhất, hắn vừa chạy vừa quát tháo om sòm:
- Cút ngay! Biến! Đừng cản đường Thiết đại gia!
Lúc Thiết Đồ chạy, mặt đất giống như bị một tảng đá lớn nện lên bình bình, rung lên không dứt, hai ba nhóm người đều bị hắn đẩy ra, tất cả mọi người ở trước hắn đều bị gạt sang một bên, đối mặt với tên quái thú này, không ít người vô cùng tức giận, nhưng cũng không dám hó hé.
Thấy Đường Phong cùng với Cừu Thiên Biến, Thiết Đồ không nhịn được lườm một cái:
- Các ngươi làm thế nào được vậy?
Cừu Thiên Biến mặt mũi u sầu, nói:
- Chớ có hỏi ta.
Hắn hiện tại còn phải cố gắng khống chế lực lượng cương tâm, nếu không sẽ bị Đường Phong bỏ rơi.
Đường Phong cũng chỉ còn biết hướng về phía hắn mà gật đầu, không giúp gì được. Nếu như Cừu Thiên Biến còn có thể thông qua lực lượng cương tâm mà bám theo mình, thì Thiết Đồ thực sự là không có biện pháp, chuyến này cũng hắn chỉ có thể dựa vào bản thân mình, người khác muốn cũng không giúp được.
Chạy tới trước một đoạn nữa, Đường Phong lại thấy Hà Hương Ngưng và Thu Tuyệt Âm, hai nàng sóng vai ở chung một chỗ, lặng lẽ chạy về phía Diêm thành.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status