Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Chương 104: VÌ LẠNH LÙNG NÊN PHẢI TRẢ GIÁ RẤT NHIỀU

/325


- Cái gì? Anh tạm nghỉ hai tuần, đừng nói với tôi rằng anh đi cùng tôi tới nơi bị thiệt hại nhé?

Kỳ Hinh dè dặt hỏi.

- Nếu tôi nói là thật thì sao?

Lời đáp nhẹ

bẫng của Lăng Thiếu Đường đã trả lời cho câu hỏi của Kỳ Hinh.

- Cái gì? Anh thật sự tới nơi bị thiệt hại sao?

Kỳ Hình giật mình hỏi lại.

Cô tưởng anh sẽ cho cô được thoải mái một chút, không ngờ anh lại…

Lăng Thiếu Đường chỉ cười mà không nói gì, hơi gật đầu một cái thay cho câu trả lời.

Kỳ Hình chấn động, ngước mắt nhìn Lăng Thiếu Đường đầy nghi hoặc.

-Anh…nghi ngờ năng lực của tôi? – Kỳ Hinh thử hỏi.

Cô thật sự không nghĩ ra tại sao Lăng Thiếu Đường lại từ bỏ mấy ngày làm việc quý giá có thể kiếm được bạc tỉ để cùng cô tới nơi bị thiệt hại.

Khóe miệng Lăng Thiếu Đường nhếch lên, anh lắc đầu: “Ngay từ lúc bắt đầu, tôi chưa bao giờ nghi ngờ năng lực của em cả”.

-Vậy vì sao

Đôi mắt trong veo ngập tràn nghi hoặc của Kỳ Hinh lúc này cực kỳ xinh đẹp, như có từng gợn sóng lăn tăn trong đó, hàng lông mi dài như cánh bướm run rẩy theo từng nhịp thở của cô.

Lăng Thiếu Đường sát lại gần cô, đôi môi mỏng cong lên nụ cười tà mị, chóp mũi của anh cơ hồ dính sát vào mặt cô, hơi thở của hai người cũng bện vào nhau, hơi thở nóng bỏng ấy phả vào mặt Kỳ Hinh.

-Bởi vì…tôi nhớ em!

Ngay sau đó là tràng cười sang sảng của Lăng Thiếu Đường, khuôn mặt ngông cuồng của anh lúc này cũng đầy tình cảm.

Kỳ Hinh run lên, thấy Lăng Thiếu Đường cười to như vậy, thậm chí có giây phút nào đó cô tưởng như mình đã đi lạc…

* * * * *

Trong phòng làm việc, sàn đá cẩm thạch đen bóng phản chiếu những hoa văn xa hoa.

Sau bàn làm việc, một người đàn ông đang dựa người vào ghế một cách thoải mái, tay cầm điếu xì gà.

Rõ ràng là anh ta đang đưa mắt nhìn thế giới bên ngoài qua lớp cửa sổ sát sàn.

Anh ta tao nhã nhả một vòng khói thuốc, bầu không khí lạnh lẽo trong phòng cũng nhanh chóng được làn khói xì gà bao phủ.

Tuy không nhìn được từ phía chính diện nhưng từ bả vai rắn chắc rộng lớn, cánh tay rắn rỏi thì không khó để nhận ra đây là một người đàn ông tài giỏi.

Cốc! Cốc! Cốc! Tiếng gõ cửa vang lên.

-Vào đi! – Người đàn ông cất giọng trầm ổn.

Cửa văn phòng được đẩy ra, đồng thời mùi hương nước hoa khiến người khác động lòng người cũng theo đó bay vào.

Một cô gái mặc bộ váy màu đỏ tươi cười đi tới, đôi mắt long lanh đẹp tựa tiên nữ.

Cô ta có dáng người cao gầy, vóc dáng nóng bỏng, cổ áo được kéo xuống thấp làm “cảnh xuân” trước ngực như ẩn như hiện, bắp đùi thon dài dưới lớp váy màu đỏ tươi lại càng thêm gợi cảm, mái tóc dài khẽ đong đưa theo nhịp bước chân, tạo nên một đường cong tuyệt đẹp trong không trung.

Cô ta có dáng như một người mẫu, vừa tao nhã vừa mê hoặc.

Sau lưng cô ta là một người đàn ông có vóc dáng cao lớn, từ người anh ta toát ra sự hấp dẫn và gợi cảm, nhưng ánh mắt lại lạnh như băng.

Người này chính là… Tuyên Tử Dương!

Cô gái mặc váy đỏ thoải mái ngồi trên sofa, vứt bao thuốc trong tay sang một bên, uể oải duỗi người, đôi chân trắng trẻo hơi cuộn lại.

Trước “cảnh đẹp” như vậy Tuyên Tử Dương lại không hề mảy may quan tâm. Anh ta dựa người vào sofa, bình tĩnh đưa mắt nhìn người đàn ông ngồi trên ghế.

Người đàn ông đưa lưng về phía họ chậm rãi xoay người lại.

Tất cả như một cảnh trong mộng ảo!

Anh ta mặc chiếc áo sơ mi màu đen, cổ áo để mở mấy cúc làm lộ ra cơ ngực tinh tráng.

Khuôn mặt tươi cười một nụ cười xấu xa, hàng lông mày cũng nhếch lên, dường như cũng đang mang theo ý cười.

Khuôn mặt anh tuấn và hoàn mỹ! Dướiánh mặt trời, khuôn mặt anh ta đẹp đến nỗi không chê vào đâu được.

Một người đàn ông đẹp trai như vậy khiến những người phụ nữ không thể không động lòng.

Cô gái mặc váy đỏ nở nụ cười nhạt, tao nhã mà kiều mị như đóa hoa hồng: “Dạo gần đây thế nào rồi?”

Giọng nói của cô ta ngọt ngào như kẹo đường, đầy mê hoặc với đàn ông.

Tuyên Tử Dương không nói gì, chỉ hờ hững uống cafe, khuôn mặt điển trai không nhìn ra biểu cảm gì.

Người đàn ông mặc áo đen thì cong môi cười, mở miệng nói:

-Nghe nói Lăng Thiếu Đường cùng Kỳ Hinh tới nơi bị thiệt hại!

Sóng mắt của cô gái mặc váy đỏ ánh lên tia nghi hoặc.

Bàn tay cầm cafe của Tuyên Tử Dương hơi run lên.Kỳ Hinh! Khi nghe đến cái tên này, trong lòng anh ta như bị một lưỡi dao đâm xoẹt qua.

-Tôi đã điều tra ra hành trình cụ thể trong hai tuần tới của Lăng Thiếu Đường, bọn họ sẽ đi thị sát bảy thành phố bị thiệt hại!

Người đàn ông mặc áo đen thấy phản ứng của Tuyên Tử Dương, giọng nói nhẹ bẫng.

-Anh định thế nào?

Tuyên Tử Dương từ nãy đến giờ vốn trầm mặc giờ đã mở miệng nói, anh ta nhìn chằm chằm vào đôi mắt quyến rũ của người đàn ông kia.

Cô gái mặc váy đỏ cũng nhìn người đàn ông mặc áo đen bằng đôi mắt hứng thú, muốn xem xem rốt cuộc anh ta định làm gì.

Người đàn ông mặc áo đen nở nụ cười lạnh, anh ta nhún vai, tao nhã rít một hơi xì gà.

-Không có gì, tôi muốn quãng đường của bọn họ càng trở nên kích thích hơn mà thôi!


/325

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status