Xuyên Nhanh Nữ Xứng: Nữ Thần Quốc Dân, Soái Tạc Thiên!

Chương 77: Tất cả mọi người đều có bàn tay vàng, ngoại trừ nàng (14)

/408


Edit: Ư Ư

Bạch Tửu trở về phủ thái sư tất nhiên là được phụ thân chào đón, còn Giang Tiện Ngư, lại bị Bạch Lãng nhìn chằm chằm, không có nguyên nhân, chỉ vì trong lòng Bạch Lãng cảm thấy Giang Tiện Ngư không xứng với Bạch Tửu.

Giang Tiện Ngư biểu hiện rất lễ phép, còn chuyện trong lòng người ta coi thường hắn ta, hắn ta cũng không để bụng, trên thực tế, sau khi hắn ta đi vào phủ thái sư, đã bắt đầu thất thần.

Biết suy nghĩ trong lòng hắn ta, Bạch Tửu cười, nàng ôm tay phụ thân, hỏi: "Cha, Cẩm Thư đâu? Hôm nay con về nhà thăm mọi người, sao lại không thấy Cẩm Thư?"

"Nói không thoải mái, ở trong phòng của mình." Nhắc tới Cẩm Thư, trong giọng nói của Bạch Lãng không có nửa phần thân mật, Bạch Lãng là một nam nhân rất truyền thống, cho dù Bạch Tửu và Bạch Cẩm Thư đều là nữ nhi của mình, nhưng đích thứ có khác, đối cử với Bạch Cẩm Thư không bao giờ tốt như đối xử với Bạch Tửu.

Quan hệ của Bạch Tửu và Bạch Cẩm Thư cũng không tốt, nàng cũng chỉ có thể thuận miệng hỏi, nếu tiếp tục hỏi, vậy sẽ chỉ làm người cảm thấy không thích hợp, vì thế, Bạch Tửu sửa thành hỏi: "Vậy gia gia đâu?"

"Gia gia con biết hôm nay con về, đặc biệt chuẩn bị điểm tâm trong rừng trúc mà con thích nhất chờ con tới kìa." Bạch Lãng cười ha ha xoa đầu Bạch Tửu, thấy sắc mặt con gái mình cũng không tệ lắm, nên cũng bớt lo lắng vài phần.

Bạch Tửu cười nói: "Vậy con tới thăm gia gia trước, cha cứ nói chuyện với Giang nhị thiếu gia."

Nàng không gọi Giang Tiện Ngư là phu quân hay tướng công, mà gọi hắn ta là Giang nhị thiếu gia, Bạch Lãng nhíu mày, mẫn cảm biết được quan hệ của con gái mình với vị con rể mới này cũng không tốt.

Giang Tiện Ngư thấy Bạch Tửu muốn tiêu sái bỏ lại hắn ta rời đi, hắn ta còn chưa mở miệng, Bạch Tửu đã nói: "Ngươi phải lấy lòng cha ta a, lấy lòng nhạc phụ luôn luôn không sai."

Giang Tiện Ngư chỉ có thể ngậm miệng, hắn ta muốn đổi thê tử, nhưng ngay cả khi đổi thê tử, nhạc phụ vẫn là cùng một người, hắn ta nhìn Bạch Lãng, bỗng cảm thấy gánh thì nặng mà đường thì xa.

Bạch Tửu rời khỏi, trong kí ức của nàng, gia gia Bạch Câu là một người thích yên tĩnh, cho nên lúc nào cũng thích ở nơi hẻo lánh nhất trong phủ, ở nơi đó có một khu rừng trúc, vị gia gia này có thể nằm ở đây cả một ngày.

Không bao lâu, nàng đi vào rừng trúc, giữa rừng trúc có một cái đình nhỏ, một vị lão nhân đang ngồi trong đó phẩm trà.

Đây là một vị lão nhân khí chất phi phàm, tiên phong đạo cốt, tuy đã qua bao nhiêu năm tháng, nhưng khuôn mặt ôn hòa của ông vẫn làm người có thể nhìn ra bộ dáng ngày xưa có bao nhiêu tuấn tú thông minh.

Đây là gia gia của Bạch Tửu, Bạch Câu.

Tầm mắt của ông dừng trên người Bạch Tửu, cười, buông chén trà vẫy vẫy tay, "Tiểu Cửu, mau tới đây."

Bạch Tửu quy quy củ củ đi vào trong đình, "Gia gia."

"Vừa trở về?"

"Vâng, vừa trở về."

"Ngồi xuống nói chuyện." Ánh mắt Bạch Câu hòa ái, lại mang theo chút cảm giác tang thương của năm tháng

Bạch Tửu ngồi xuống ghế đá bên cạnh, cảm giác mà ông cho nàng rất thoải mái, nàng lại nghĩ tới trong cốt truyện, vị lão nhân này không thân cận với bất kỳ ai, lại cực kỳ tốt với Bạch Tửu.

/408

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status