Xuyên Việt Chi Tiên Sinh

Chương 88: Đưa dưa

/134


Editor: Aubrey.

Từ khi trong thôn bắt đầu thu hoạch vụ mùa, Nguyên An Bình cũng cho các học sinh được nghỉ ngơi xả hơi mười ngày, dù sao cũng đang là thời điểm thu hoạch, nên chia sẻ công việc với mọi người, làm việc kiếm sống. Hắn cũng không muốn để cho các hài tử cảm thấy, vì bản thân đi học là một chuyện tương đối đặc thù, mà ngay cả việc làm nông trong nhà cũng không cần làm.

Bất quá, sau khi cho các hài tử nghỉ học, Nguyên An Bình vẫn không thể thảnh thơi như lúc trước. Nhà bọn họ không trồng trọt gì, nên không cần giống như người trong thôn, sợ trời mưa mà phải vội vàng thu hoạch. Vì vậy, nhà của Nguyên An Bình xem như là rảnh rỗi nhất.

Tuy nhiên, còn có Trọng Tôn tiên sinh ở đây, Nguyên An Bình vốn định nghỉ học vài bữa, Trọng Tôn tiên sinh thấy vậy, liền đem bài tập thường ngày giao cho hắn gấp đôi, khiến cho Nguyên An Bình vô cùng buồn bực. Cuối cùng, hắn vốn dự định đi theo bọn nhỏ tham gia kỳ nghỉ, nhàn nhã vài hôm, kết quả vẫn bị tạt một thau nước lạnh.

Nguyên An Bình nghiêm chỉnh đứng trước bàn Trọng Tôn Liên Giác, chờ Trọng Tôn tiên sinh xem xong đống văn chương do hắn nộp lên, cũng muốn được nghe thử ý kiến của đối phương. Sau khi đối phương tỏ vẻ hắn đã thông qua, hắn mới có thể thở phào một hơi. Nếu không, chẳng những bị đánh mà còn bị bắt về viết lại, vậy một ngày vất vả hôm qua của hắn liền trở thành công cốc.

Trọng Tôn Liên Giác nhìn từng câu văn do Nguyên An Bình viết, vừa xem vừa thỉnh thoảng uống một ngụm trà. Nguyên An Bình đã mua trà xuân năm nay cho ông, hương vị khiến ông rất thích. Đương nhiên, bởi vì Nguyên An Bình hiếu kính, nên ông liền giao gấp đôi nhiệm vụ cho Nguyên An Bình, dù sao, nghiêm sư vẫn luôn xuất cao đồ. Ông làm như vậy không phải là vì muốn tốt cho hắn sao?

Sau khi xem xong, Trọng Tôn Liên Giác liền ngẩng đầu nhìn Nguyên An Bình đang thành thành thật thật đứng chờ ở trước bàn. Tuy rằng ông không chú trọng hình thức, cũng không cần Nguyên An Bình yên lặng như vậy để chờ lấy lời nhận xét của ông. Nhưng nếu Nguyên An Bình muốn đi ra ngoài giao du với người khác, thì phải chú trọng đến những lễ nghi phiền phức kia. Đợi đến lúc đó bị xấu mặt, còn không bằng thời điểm ở nhà hảo hảo dạy dỗ một phen.

Dù sao, có vài người đối với vấn đề lễ tiết vẫn rất thích xoi mói, mà những người này có lẽ sẽ khống chế con đường làm quan của Nguyên An Bình.

Đặt xấp văn chương xuống, Trọng Tôn Liên Giác nói với Nguyên An Bình: "Ý tưởng của bài văn này tương đối mới mẻ, độc đáo, chỉ là có một vài câu không đúng ngữ pháp, cần phải rèn luyện nhiều hơn." Trọng Tôn Liên Giác cũng cảm thấy kỳ quái, Nguyên An Bình giải đề rất chính xác, tổng thể cách viết văn cùng cách giải thích cũng có chút mới mẻ, độc đáo. Chỉ là, những câu chữ đơn giản nhất, hắn lại luôn viết sai, khiến cho ông thật hoài nghi, tiên sinh trước đây của hắn rốt cuộc đã dạy cho hắn như thế nào?!

Đương nhiên ông không biết, Nguyên An Bình là một người hiện đại, sáng tác văn chương thì có thể, còn viết luận văn thì... Ha hả. Lại bởi vì trước đây hắn sống ở thời đại thông tin bùng nổ, đối với sự vật, cái nhìn tự nhiên tương đối có nhiều mặt hơn, khiến cho đám người cổ đại thoạt nhìn đều cảm thấy những ý tưởng kia rất độc đáo.

Dĩ nhiên, hắn cũng không định thật sự ra vẻ như bản thân đặc biệt độc lạ. Dù sao, có một vài ngôn luận, ở hiện đại không coi đó là vấn đề gì, nhưng ở cổ đại thì lại cho rằng đó là những lời đại nghịch bất đạo.

Nghe xong lời nhận xét của Trọng Tôn Liên Giác, bây giờ Nguyên An Bình lại tiếp tục chờ đợi, còn có chút chờ mong. Hy vọng sẽ không bởi vì vài câu văn không lưu loát, mà bị bắt về viết lại từ đầu!

Trọng Tôn Liên Giác không nói gì với hắn nữa, mà cúi đầu dùng bút phê bình một chút, đem xấp văn chương đưa cho Nguyên An Bình: "Sửa lại mấy câu này, sao chép lại một lần rồi đưa cho ta."

Sau đó, ông lại nói với hắn: "Bài tập lần này ngươi được thông qua."

"Hảo!" Nguyên An Bình cao hứng tiếp nhận mấy trang giấy, sao chép thì không thành vấn đề, chỉ cần được thông qua là được. Nhìn bài văn do chính mình viết, trong lòng hắn có một chút kích động. Dù sao hắn cũng là một người thuần hiện đại, hiện tại cư nhiên còn viết được một bài cổ văn, ngẫm lại thật là không dễ dàng a! Dĩ nhiên, hắn chỉ âm thầm đắc ý một chút thôi.


/134

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status