Cẩm Y Hương Khuê

Chương 25 - Chương 25

/56


Tô Cẩm không coi Hoắc Duy Chương là quan trọng, Hoắc Duy Chương cũng rất nhớ thương nàng, người không trở về phủ mà trước tiên phái tùy tùng đi nghe ngón thân phận của tiểu phụ nhân.

Tùy tùng lấy cửa hàng bánh bao Tô làm đầu mối, rất nhanh đã thăm dò được tình huống của Tô Cẩm để bẩm báo với chủ tử.

Hoắc Duy Chương vừa nghe vừa trầm ngâm sờ sờ lên cái cằm.

Tô Cẩm là quả phụ, rất tốt, hắn chỉ thích loại phụ nhân đã thành hôn để tang trượng phu này, cho một số điều tốt lập tức thuận lợi, phụ nhân cũng phóng khoáng hơn mấy cô nương chưa thành thân khác. Chỉ có điều, Tô Cẩm đang ở trong phủ Tiêu Chấn, nàng và Tiêu Chấn chỉ đơn thuần là quan hệ chăm sóc che chở, hay cô nam quả nữ đã sớm quan hệ lén lút?

Hơn nữa đây còn là chuyện riêng tử trong Tiêu phủ, chỉ cần hai người làm việc bí mật, người ngoài hoàn toàn không nghe được, đích thân hắn phải tự tìm hiểu mới được, nếu như Tiêu Chấn không có ý với quả phụ, Hoắc Duy Chương liền có lòng tin khiến Tô Cẩm trở thành kiều thiếp phòng thứ chín của mình.

Đêm đó, Hoắc Duy Chương đến phòng Thất di nương, Thất di nương cũng có đôi mắt phượng, chỉ nhìn một cách đơn thuần từ lỗ mũi trở lên, nàng ta và Tô Cẩm có tương tự bốn năm phần. Sau khi đi vào, Hoắc Duy Chương cố gắng tưởng tượng Thất di nương thành Tô Cẩm, đáng tiếc, thứ nhất trong mắt Thất di nương d.đ;l;q;d không có nhiệt tình hoang dã như Tô Cẩm, chỉ biết thuận theo nhìn hắn, thứ hai Thất di nương đã từng hầu hạ hắn rất nhiều lần, không còn tân nương mới mẻ như lúc ban đầu, chỉ ngắn ngủn hai khắc đồng hồ, Hoắc Duy Chương lập tức buông tay, không có lòng ham chiến.

Mấy ngày kế tiếp, trong đầu Hoắc Duy Chương chỉ toàn nghĩ đến Tô Cẩm, ánh mắt Tô Cẩm tùy ý quan sát hắn cứ cào hắn từng phát từng phát giống như móng vuốt của mèo con, khiến cho trái tim hắn ngứa ngấy khó nhịn.

Đang lo không có cơ hội đến gần tiểu phụ nhân thì buổi sáng ngày hôm đó, gã sai vặt phái đi theo dõi Tô Cẩm hết sức phấn khởi báo lại, nói Tô Cẩm ra khỏi thành!

.

Tiêu Chấn mới vừa được Liêu Vương nhét vào dưới trướng, ngoại trừ thưởng chỗ ở còn thưởng hắn một trăm lượng bạc.

Tiêu Chấn không chút nghĩ ngợi lập tức giao bạc cho Tô Cẩm.

Tô Cẩm không từ chối!

Trước đây Tiêu Chấn lập công trên chiến trường, triều đình ban cho hắn hai trăm lượng tiền thưởng, Tiêu Chấn đưa nàng nhưng Tô Cẩm kiên quyết không nhận, cuối cùng Tiêu Chấn chịu oan hoạch tội, hai trăm lượng bạc này bị triều đình tịch thu, chỉ cần nghĩ tới chuyện này, đến nay Tô Cẩm vẫn nhức d/đ;l;q;d nhối tâm can, mặc dù bạc này không phải của nàng. Bây giờ Liêu Vương ban thưởng, Tô Cẩm nhìn Tiêu Chấn mang về một hộp nguyên bảo, lập tức suy ghĩ sao cho vẹn toàn đôi bên.

Đầu tiên, nàng khẳng định không thể lấy không bạc của Tiêu Chấn, tiếp theo, nàng không bao giờ muốn trơ mắt nhìn bạc của Tiêu Chấn bị quan phủ tịch thu nữa!

Cho nên, Tô Cẩm đề nghị với Tiêu Chấn, trước khi Tiêu Chấn thành thân, tất cả bổng lộc tiền thưởng hắn nhận được đều giao cho nàng giữ, nàng sẽ làm sổ sách ghi nhớ rõ ràng mỗi một khoản tiền, chờ sau này Tiêu Chấn cưới nàng dâu, Tô Cẩm sẽ giao tất cả tiền bạc mà Tiêu Chấn để nàng giữ ra. Ngộ nhỡ giữa đường Tiêu Chấn bị hoạch tội, Tô Cẩm sẽ giả bộ không có liên quan gì đến Tiêu Chấn thì những bạc kia đều là của nàng, không coi là gia sản của Tiêu Chấn!

Tiêu Chấn là một người độc thân, trên không cha mẹ muốn hắn hiếu kính, dưới không thê tử muốn hắn nuôi, đối với hắn mà nói chỉ cần ăn mặc không lo, tiền tài đều là vật ngoài thân, thay vì nát trong tay hắn, không bằng đưa cho ba mẫu tử Tô Cẩm, dù thế nào đi nữa hắn đã xem a Triệt A Mãn là con của mình rồi, tiền của hắn cũng chính là tiền của hai đứa nhỏ. Hơn nữa, Phùng Thực vì cứu hắn mà chết, nếu như Tô Cẩm yêu cầu đoạt lấy tiền tài mà hắn kiếm cả đời, Tiêu Chấn cũng sẽ đồng ý.

Nói tóm lại, Tiêu Chấn chỉ để ý kiếm tiền, kiếm xong rồi giao cho Tô Cẩm, để mặc Tô Cẩm xử trí như thế nào, tương lai thật sự cưới thê tử, hắn cũng sẽ không tính toán sổ sách gì đó với Tô Cẩm, sau khi cưới kiếm thêm cho thê tử là được.

Tiêu Chấn mới được hai gã sai vặt, Từ Vũ hắn mang theo bên cạnh để sai bảo, Từ Văn để ở nhà. Tô Cẩm tán gẫu với Từ Văn, phát hiện Từ Văn có khiếu quản gia tốt, lập tức phái Từ Văn ra ngoài hỏi thăm chỗ nào có bán đất đai không, nàng muốn dùng một trăm lượng bạc của Tiêu Chấn đổi thành điền đất ruộng rồi cho thuê đỡ lo.

Từ Văn chạy bên ngoài nửa tháng, biết được một ông lão họ Tào muốn bán đất. Gia cảnh của ông lão họ Tào đó rất sung túc, có hơn bốn mươi mẫu ruộng tốt, vốn dĩ người một nhà cơm áo không lo cuộc sống trôi qua thật tốt, thế nhưng nhi tử của ông lại bị người ta làm hư, dính vào nghiện bài bạc, thua sạch tiền để dành của mình, trong lúc say xỉn còn bị bẫy một tờ giấy nợ kết xù, không giao tiền ra phải lấy mạng đền.

Ông lão họ Tào tức thì tức nhưng sao có thể trơ mắt nhìn nhi tử đi chịu chết, bất đắc dĩ phải móc tất cả của cải ra, còn thiếu trăm lượng, chỉ có thể bán đất.

Hai mươi mẫu ruộng đất của Tào gia này tốt thành tiếng, lúc Tào gia không có việc gì thì có Phú Hộ thấy thèm muốn mua, ông Tào nói gì cũng không chịu bán, hiện giờ Tào gia nóng lòng trả nợ đánh bạc, thì mấy phú hộ muốn mua đó nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng, rối rít đè thấp giá tiền, vốn dĩ có thể bán hơn 100 lượng nhưng hiện giờ giá cao nhất cũng mới mới đến 92.

Ông Tào không nỡ bán đổ bán tháo, lại lo lắng nhi tử bị sòng bạc lôi đi, mắt nhìn thấy ngày sòng bạc quy định đã tới rồi, ông Tào buồn đến nỗi khóe miệng bị mọc vài mụn nước.

Từ Văn dò tin tức lập tức báo cho Tô Cẩm, Tô Cẩm nghe tin, sau khi bàn bạc với Tiêu Chấn thì mang theo bạc tới gặp ông lão họ Tào.

Xe ngựa ra khỏi cửa thành, đi dọc theo đường đất đến chỗ của ông lão họ Tào ở thôn Đại Vượng. Hai khắc sau, xe ngựa dừng lại trước cửa Tào gia, Tô Cẩm mới vừa được Như Ý đỡ xuống xe đứng vững, sau lưng đột nhiên truyền đến hai tiếng vó ngựa dồn dập. Bách tính bình thường không nuôi nổi ngựa, Tô Cẩm tò mò d/đ;l;q;d nhìn sang, chỉ thấy một tuấn mã nhanh chóng chạy đến, nam nhân mặc trường bào cổ tròn màu xanh dương, gương mặt tuấn tú Như Ngọc, vừa có vẻ oai hùng như Tiêu Chấn, vừa có khí chất cao quý bẩm sinh của đệ tử hào môn.

Tô Cẩm cau mày, Hoắc Duy Chương tới thôn Đại Vượng làm cái gì?

Từ Văn tới cùng Tô Cẩm, Hoắc Duy Chương không biết hắn, trước đây Từ Văn làm việc ở Vương phủ nên nhận ra Hoắc Duy Chương. Mắt thấy Hoắc Duy Chương chậm tốc độ lại, liếc mắt nhìn Tào gia


/56

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status