Chuyện Công Chúa Và 3 Hoàng Tử

Chương 26: MỘNG BÌNH – KẺ THÙ CỦA CÔNG CHÚA

/47


Tiết học trôi qua thật căng thẳng , cả lớp ai cũng có chung một tâm trạng là lo lắng xen lẫn hồi hộp , khó hiểu về mối quan hệ giữa tụi nó và học sinh mới đến . Chỉ riêng sáu đứa tụi nó , mỗi người lại có một suy nghĩ riêng. Cả lớp im phăng phắc , ko thể nghe thấy bất cứ âm thanh nào vang lên , trừ tiếng của thầy Tín dạy môn Hoá cứ vang lên đều đều .

Thế là hai tiết học trôi qua ,

Giờ ra chơi ,

Nó ko mún ở trong lớp thêm bất cứ giây phút nào nữa , nhanh chóng quay xuống hỏi Hoàn :

_ Anh đi cùng em chứ ?

_ Đi ? – Hoàn hơi bất ngờ , rùi nhanh chóng hỉu ngay ý nó mún gì , nên gật đầu đồng ý - Ừ ! Chúng ta đi thôi !

Nói xong, Hoàn đừng dậy , nắm tay nó bước ra ngoài .

Du nhìn thấy , định hỏi với theo , nhưng kịp nhớ ra lí do nó rời khỏi thì im lặng nhìn theo .Du quay xuống nhìn thử , thì thấy Tùng đã biến mất . Du khó hiểu quay lên .

Chỉ có Huy là ko được tinh ý , thấy nó đi ra ngoài với Hoàn , giờ thì Tùng cũng ko thấy mặt , ko bik hỏi ai , nên nhào lên hỏi Du :

_ Ê ! Yêu nữ ! Tiểu Nhu đi đâu vậy ?

_ Đi mà hỏi nó !

Du đáp gọn thờ ơ ko thèm quay xuống nhìn Huy lấy một cái .

_ Này ! Xem thường người khác vừa thui chứ ! Làm gì nói chiện mà ko nhìn mặt nhau thế ?

Du liền quay xuống , vẻ mặt ko hài lòng , xẵn giọng :

_ Mặt cậu đẹp trai lắm à ? Mắc gì tui phải nhìn phải ngó ! Hứ !

_ Tui ko đẹp thì cậu đẹp chắc ? Hứ !

Hai người họ hất mặt về nhau rùi cùng lúc nghoảnh mặt sang hướng khác ko thèm nhìn mặt nhau .Vũ thấy thế liền lên tiếng giảng hòa :

_ Hai người cho tui xin ! Nhìn cứ như hai đứa con nít !

_ Kệ tui – Cả hai đồng thanh .

_ Hợp nhau nhỉ ? – Vũ cười tủm tỉm .

_ Ko thèm – hai người tiếp tục đồng thanh , liếc nhau thấy toàn tròng trắng .( thấy gớm quá ! )

_ Nhưng mà , … - Vũ nghi ngại nhẹ giọng hỏi - … làm gì mấy cậu ghét người bạn tên Tùng đó quá vậy ?

Du lúc này mới thôi trò đấu với Huy nữa , tập trung chuyên môn ( bà tám đó mà ^^) :

_ Thì thằng bồ tiểu Nhu là thằng đó đó . Vả lại , thằng đó lại là anh của Hoàn nữa .Haizzzzzzzzz . Rắc rối rồi đây !

Dù buông tiếng thở dài , Vũ gật gù đồng ý còn Huy thì tròn mắt ngạc nhiên .

_ Có chiện trùng hợp vậy sao ? – Huy thốt lên .

_ Haiz ! Oan gia thì có – Du

_ Vậy tại sao , thấy Tùng bị đối xử như vậy , Hoàn ko lên tiếng nhỉ ? – Vũ tỏ ra đăm chiêu .

_ Chiện gia đình ấy mà . Chắc cũng chẳng phải chiện tốt lành gì nên Hoàn mới xử sự như thế !Vả lại , con Nhu chắc cũng bik nên mới có thái độ gắt gao đó với thằng đó , chứ bình thường là nó thực hiện chiện thuật ba không rùi .

_ Là cái gì ? – huy tò mò .

_ Ko quen , ko nhìn và ko nói chiện đó . Cái gì cũng tò mò , cái gì cũng hỏi, đồ nhiều chiện !

Du lườm Huy c.hửi xéo . Huy quê nhưng ko thể để mất mặt lên tiếng cãi lại :

_ Đừng có kiếm cớ **** xiên xỏ như thế nhá !

_ Cậu nghĩ thế à ? Tui c.hửi thẳng mặt lun mà ! Há há há !

Du cười nghiêng ngả tỏ vẻ khoái chí , trong khi Huy quê đỏ cả mặt .

Còn Vũ thì lắc đầu thở dài với cái cặp trẻ con này . Vũ xoay qua ngồi hướng về bàn , trầm tư suy nghĩ những gì DU vừa nói .

QUAY LẠI CHỖ NÓ VÀ HOÀN ,

Sau khi rời khỏi lớp , nó cùng Hoàn đi lên sân thượng .

_ Không khí trên này thật là tuyệt đúng ko ?

Nó đưa tay vuốt những sợi tóc của Hoàn nhìn Hoàn âu yếm , còn Hoàn thì nằm gối đầu lên đùi nó , nhắm hờ đôi mắt tận hưởng cảm giác thoải mái này ( tình củm thấy sợ chưa ? ) . Hoàn ko đáp , nhưng trả lời nó bằng một nụ cười tươi mang đầy hạnh phúc.

_ Em hỏi sao anh ko trả lời ? Đừng nói với em là anh ngủ rùi nhé !

Nó phụng phịu , lay lay người Hoàn , trách iu .Nhưng Hoàn vẫn nằm lỳ giả vờ say ngủ .

_ Anh ! Thức dậy mau ! Định ngủ trên này thiệt hả ?

Hoàn định lên tiếng chọc nó thì ….

_ Hạnh phúc quá nhỉ ?

Một giọng hàm ý châm biếm , ghen ghét vang lên phá tan bầu ko khí hiện nay , nó hơi khựng lại , còn Hoàn thì nheo nheo con mắt , nét mặt tỏ vẻ khó chịu . Cả nó và Hoàn đều bik người đó là ai . Nên chỉ vài giây đứng hình , cả hai lại bình thường như cũ , xem như chưa nghe thấy gì .

_ Bell ! Anh có chiện mún nói với em !

Giọng nói tiếp tục vang lên có chút bực và tức giận . Nó thản nhiên như ko , tay thì để cho Hoàn cầm đặt lên ngực , cười hạnh phúc .

_ BELL !

Tùng quát lên tức giận , Hoàn cau mày khó chịu , bật dậy bực nhọc :

_ Thật là …

_ Chúng ta đi thôi !

Nó nhẹ nhàng đề nghị , tay cầm lấy tay Hoàn , đứng dậy . Hoàn cũng ko mún ở đây thêm giây phút nào nữa , nên kéo nó đi . Cả hai người cùng đi về phía cửa sân thượng , cũng là nơi Tùng đang đứng nhìn ánh mắt đầy sự giận dữ .Hoàn khó chịu , còn nó thì nét mặt bình thản , ánh mắt thờ ơ khi nhìn thấy Tùng , xem Tùng như người vô hình . Lúc nó đi qua mặt Tùng , thì bị Tùng giữ tay lại .Nó đứng giữa hai người con trai , một tay nó nắm còn một tay nắm nó .

_ Bỏ ra ! – Nó lạnh lùng

_ Nếu anh ko bỏ ra thì sao ? – Tùng cười nhạt .

_ Bỏ tay cô ấy ra ! – Hoàn tức giận , quay lại định cho Tùng một trận thì nó ngăn lại .

_ Đừng anh !

Hoàn nhìn nó dò xét xen chút ngạc nhiên . Phải chăng nó đang xót cho hắn ? Tùng làm lấy làm đắc ý , Hoàn tỏ ra ko hài lòng .

Nó đoán được những gì Hoàn đang suy nghĩ , nó cười nhẹ rùi dịu dàng lên tiếng :

_ Đừng làm bẩn tay mình chứ !

Tùng sốc khi nghe nó nói , còn Hoàn thì mỉm cười vừa lòng , nhìn Tùng cười mỉa mai .

_ Bỏ tay ra ! Nếu ko …

Nó cố tình lấp lửng , xoay mặt qua nhìn Tùng , ánh nhìn lạnh lùng đến thấu xương . Tùng bất giác rùng mình , lưỡng lự có nên buông hay ko ? Nhưng vì sỉ diện , Tùng nhất quyết ko buông .

Nó tỏ ra ko hài lòng .

_ Nếu đã vậy thì …

Nó buông tay Hoàn ra làm Hoàn cũng hơi hụt hẫng .Nhưng ko kịp để Hoàn thêm suy nghĩ , nó nhanh chóng dùng đòn tay , bẻ khóa ngược thoát khỏi tay Tùng . Nó còn bẻ ngược tay Tùng làm Tùng nhăn mặt lên vì đau đớn , miệng kêu lên :

_ Bell ! Đau … đau quá !

Nó thả tay Tùng ra , cười nhếch môi rùi phủi phủi cái tay , cất tiếng cảnh cáo :

_ Lần này tao tha . Còn lần sau , thì … đăng ký một phòng nối xương đi nhé !

Nói xong , nó nắm tay Hoàn kéo đi . Để lại một mình Tùng đang khổ sở , bốp bốp cái tay đau . Tùng tức giận vô cùng . Lòng tự trọng , sỉ diện của một thằng đàn ông bị nó chà đạp như thế . Nhưng , nghĩ đến đó , Tùng càng bùn và thất vọng . Tùng tự trách mình , phải chăng cảm giác Tùng đang cảm thấy là những gì nó đã trải qua . Tùng cảm thấy đau lòng khi nghĩ đến nó .

Hai người họ vừa rời đi ko lâu thì ,

_ Mất mặt lắm nhỉ ?

Một giọng nữ vang lên làm Tùng ngạc nhiên ngước lên nhìn .

_ Cô là ai .

_ Tao là Mộng Bình .

QUAY LẠI LỚP HỌC ,

Sau khi đấu đá xong , Du nghiêm chỉnh .

_ Ê !

Du nhìn Huy rùi nhìn sang Vũ , ngoắc ngoắc ngón trỏ ra hiệu lại đây nói nhỏ .

Vũ ngạc nhiên chồm nhẹ người sang , chờ đợi , còn anh chàng Huy thì sẵn tính tò mò , nghe kêu là dóng lỗ tai lên liền , đưa mặt lại gần .

_ Có chiện gì vậy ? – Vũ lên tiếng .

_ Tui có chiện hỏi hai cậu đây !

_ Ừ ! Hỏi đi ! – Huy hóng hớt

_ Các cậu có bik gì về cái con nhỏ …. – Du chỉ tay về cái bàn phía sau bàn Vũ - … ngồi đó ko ?

_ Cậu đang nói Mộng Bình à ? Có chiện gì ko ? – Vũ khó hỉu

_ Thì mấy cậu cứ trả lời đi ! Hỏi nhiều quá !- Du khó chịu , xẵn giọng .

_ Ừ ! Tụi này cũng ko rành về bạn đó . – Vũ chậm rãi nói – Nhưng có thể nói bạn ấy khá mờ nhạt trong lớp , nói đúng hơn là ko có gì nổi bật cả .

_ Ừ ! Nhìn cũng dễ thương và hiền lành .- Huy chen ngang bình luận .

_ Hiền cái đầu cậu ! – Du cốc ngay vào đầu Huy , trách móc .

_ Sao cậu cứ đánh tui hoài vậy ? Tui nói là sự thật mà . Ko tin thì cậu hỏi Vũ đi !

Huy xoa xoa cái đầu , mặt nhăn nhó , lầm bầm cái miệng .

_ Huy nói đúng đấy !

_ Thật là …. – Du liếc xéo hai người bọn họ , giọng nói ko hài lòng - … đúng là chẳng thể tin tưởng gì đàn ông mấy người mà . Sói đội lốt nai mà nghĩ là nai chính hiệu , nai vàng ngơ ngác .

_ Ý cậu là sao ? – Vũ hơi ngạc nhiên vì những gì Du nói ra . Vũ có vẻ tò mò , vì theo Vũ quan sát được Du có con mắt rất tinh tường . Những gì Du nói thường rất chính xác .

_ Ý tứ gì nữa . Thì là vậy chứ sao .- Du

_ Làm sao cậu bik ? – Vũ .

_ Có mắt làm gì mà ko nhìn thấy – Du châm chọc .

_.....

Cả hai im lặng và chờ đợi , lúc này , Du mới chậm rãi nói tiếp :

_ Lúc mới vào đây , tui vô tình nhìn thấy con đó lén nhìn tiểu Nhu nhưng ánh mắt rất khác lạ .

_ Thì có làm sao đâu ? – Huy chen ngang , Du lườm một cái :

_ Nếu ko có sao thì bổn cô nương nói ra làm gì ? Rỗi việc lắm hả ?

_ Thui ! Cậu nói tiếp đi ! Tui đang nghe nè ! – Vũ giảng hòa .

_ Ừ ! Ko phải là một lần , mà lần này tui quay xuống đều nhìn thấy ánh mắt của con đó nhìn Nhu. Theo tui nghĩ là ánh mắt ghen tị , và ganh ghét .

_ Thật vậy sao ? – Vũ bán tín bán nghi .

_ Làm sao có chiện đó chứ ? – Huy khó hỉu – Mộng Bình cần gì phải làm thế ?

_ Đó mới chính là vấn đề . – Du chỉ ngón trỏ vào mặt Huy , ra hiệu Huy đã nói đúng ý của mình .- Bởi thế tui mún bik con đó là người như thế nào , quan trọng là có hiềm khích gì với con Nhu ko đã . Tui đang nghi ngờ là …

_ Cậu đang nghĩ gì thế ? – Vũ e dè .

_ Tui đang nghĩ cái con đứng sau con Nghi chính là Mộng Bình .- giọng Du có chút ko chắc chắn , đầy hoài nghi .Còn Huy và Vũ im lặng , chau mày suy nghĩ ánh mắt có chút lo lắng , nghi ngờ .

_ Mày nói nghe cũng có lý nhỉ ?

Nó từ ngoài đi vào cùng Hoàn , vô tình nghe được câu nói của Du , nhưng bản thân nó cũng chưa bik đầu đuôi câu chiện là gì nữa , chỉ lên tiếng phá tan ko khí thui .

_ Mày nghe hết rùi à ? – Du nghi ngại lên tiếng hỏi .

Nó từ từ ngồi vào ghế , lãnh đạm tra lời :

_ Ko . chỉ nghe được câu cần nghe thui .

_ Thế mày có nghe đến con đó bao giờ chưa ? – Du tò mò

_ Lần đầu tiên tao nghe đến cái tên đó .- Nó trả lời bình thản, gương mặt tỏ vẻ ko hề hay bik chiện gì .

Du ko hài lòng với câu trả lời này tí nào , tra hỏi tiếp :

_ Có thật là mày ko bik ?

_ Từ lúc mày quen bik tao đến h , tao có nói dối mày chiện gì chưa ?

_ Cái đó thì … thì đúng là chưa .Nhưng … - Du hoài nghi .

Nó tỏ vẻ ko hài lòng nhưng trong lòng cảm thấy hơi lo lắng bất an . Vì nó hỉu tính của Du , nên việc Du hoài nghi nó thì chắc chiện ko hề đơn giản tí nào . Mọi người đều im lặng , mỗi người một suy nghĩ riêng .Bỗng , có giọng nói nghi ngại vang lên làm cả đám như bừng tỉnh :

_ Ý cậu là Phan Nguyễn Mộng Bình ?

Là giọng của Hoàn . Nãy giờ thấy nó và Du chau mày nhăn nhó làm Hoàn ko khỏi lo lắng . Hoàn nhớ man mán là đã được nghe thấy cái tên đó ở đâu rùi . Hình như là … là … Đúng rùi . Chính là cô ta . Nhưng ko bik có phải là người mà Du đang nói đến ko ?

_ Sao cậu bik ? Cậu bik con đó hả ? Nói nhanh

Du thúc giục trong khi ba người kia đều nhìn Hoàn bằng ánh mắt kinh ngạc đầy bất ngờ và có chút tò mò , chờ đợi , khiến Hoàn ko khỏi ngại ngùng . Hoàn mất bình tĩnh nói :

_ Thật ra cô ta là …

/47

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status